Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 88: Hội nguyên tiêu 3

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Thế nhưng, ý niệm một ngày có thể ra phủ, giống như một miếng thịt được đưa tới trước mặt một tên khất cái (ăn xin) đói đến sắp chết, nếu muốn hắn không động đến, thật không có khả năng.Toàn bộ buổi chiều, Đào Tiểu Vi liên tục trở mình che mặt bằng quyển sách, nửa lời cũng không nói.Rốt cục ý niệm buộc chặt trong đầu muốn làm nàng hành động, đẩy sách ra, cẩn cẩn dực dực nhìn tỷ muội Thiên Đồng đang bận việc nói, "Các ngươi đi gọi Vương gia, ta muốn gặp."Gọi Vương gia?Tiểu thư a, lẽ nào người vẫn canh cánh trong lòng chuyện buổi sáng, cho nên muốn gọi Vương gia cấp cho các nàng một hồi “thống khoái » sao?Thiên Sương dùng sức lắc đầu, "Ta không dám.""Vương gia buổi sáng đã tiến cung, nếu như ở lại trong hoàng cung dự tiệc nguyên tiêu thì không tới canh một sẽ không về phủ." Thiên Đồng nhàn nhạt lên tiếng.Đào Tiểu Vi vùng đứng lên, vỗ tay cười nói, "Thật tốt quá, Người xấu không ở bên trong phủ, vậy thì dễ rồi. Thiên Sương, ngươi đi giúp ta chuẩn bị quần áo nam trang, Thiên Đồng, ngươi đi chuẩn bị những gì cần khi ra ngoài, không cần nhiều lắm, chúng ta trước canh một sẽ trở về.""Thế nhưng. . ." Buổi sáng không phải đã nói rồi, Vương gia không đồng ý, ai cũng không dám để nàng ra phủ nha.Đôi môi phấn nộn nhỏ xinh mím lại, đôi mắt đẹp căm tức, "Các ngươi đến tột cùng là nha hoàn của ai, ta nói cũng mặc kệ sao?"Khí chất cao quý này làm cho người khác cũng không dám tới gần, Thiên Sương cùng Thiên Đồng cúi đầu không dám lên tiếng.Đây là thiếu nữ các nàng hầu hạ mười năm sao? Vì sao nàng thực sự thay đổi, tựa như thay đổi giống người nào đó. Loại cảm giác này chỉ có ở Duệ Vương gia Nhan Hi phát ra, chẳng lẽ là do Đào Tiểu Vi cùng duệ Vương gia ở chung lâu ngày, liền ánh mắt cùng khí thế đều có thể giống nhau như vậy sao?Tỷ muội hai người ai cũng không dám đưa ra lý do cự tuyệt, không thể làm gì khác hơn là y lệnh, một người đi tìm quần áo, một người đi tìm quản gia.Tiểu thư thỉnh thoảng tùy hứng, các nàng hai người nha hoàn không thể gánh chịu nổi hậu quả, lúc Nhan Hi không ở, bên trong phủ người lớn nhất là quản gia, loại sự tình này đương nhiên muốn trước tiên bẩm báo, đem củ khoai nóng phỏng tay này chuyển đến quản gia, hắn muốn không tiếp cũng không được.

Thế nhưng, ý
niệm một ngày có thể ra phủ, giống như một miếng thịt được đưa tới trước mặt một tên khất cái (ăn xin) đói đến sắp chết, nếu muốn hắn không động đến, thật không có khả năng.

Toàn bộ buổi chiều, Đào Tiểu Vi liên tục trở mình che mặt bằng quyển sách, nửa lời cũng không nói.

Rốt cục ý niệm buộc chặt trong
đầu muốn làm nàng hành động, đẩy sách ra, cẩn cẩn dực dực nhìn tỷ muội
Thiên Đồng đang bận việc nói, "Các ngươi đi gọi Vương gia, ta muốn gặp."

Gọi Vương gia?

Tiểu thư a, lẽ nào người vẫn
canh cánh trong lòng chuyện buổi sáng, cho nên muốn gọi Vương gia cấp
cho các nàng một hồi “thống khoái » sao?

Thiên Sương dùng sức lắc đầu, "Ta không dám."

"Vương gia buổi sáng đã tiến
cung, nếu như ở lại trong hoàng cung dự tiệc nguyên tiêu thì không tới
canh một sẽ không về phủ." Thiên Đồng nhàn nhạt lên tiếng.

Đào Tiểu Vi vùng đứng lên, vỗ
tay cười nói, "Thật tốt quá, Người xấu không ở bên trong phủ, vậy thì dễ rồi. Thiên Sương, ngươi đi giúp ta chuẩn bị quần áo nam trang, Thiên
Đồng, ngươi đi chuẩn bị những gì cần khi ra ngoài, không cần nhiều lắm,
chúng ta trước canh một sẽ trở về."

"Thế nhưng. . ." Buổi sáng không phải đã nói rồi, Vương gia không đồng ý, ai cũng không dám để nàng ra phủ nha.

Đôi môi phấn nộn nhỏ xinh mím lại, đôi mắt đẹp căm tức, "Các ngươi đến tột cùng là nha hoàn của ai, ta nói cũng mặc kệ sao?"

Khí chất cao quý này làm cho người khác cũng không dám tới gần, Thiên Sương cùng Thiên Đồng cúi đầu không dám lên tiếng.

Đây là thiếu nữ các nàng hầu hạ
mười năm sao? Vì sao nàng thực sự thay đổi, tựa như thay đổi giống người nào đó. Loại cảm giác này chỉ có ở Duệ Vương gia Nhan Hi phát ra, chẳng lẽ là do Đào Tiểu Vi cùng duệ Vương gia ở chung lâu ngày, liền ánh mắt
cùng khí thế đều có thể giống nhau như vậy sao?

Tỷ muội hai người ai cũng không
dám đưa ra lý do cự tuyệt, không thể làm gì khác hơn là y lệnh, một
người đi tìm quần áo, một người đi tìm quản gia.

Tiểu thư thỉnh thoảng tùy hứng,
các nàng hai người nha hoàn không thể gánh chịu nổi hậu quả, lúc Nhan Hi không ở, bên trong phủ người lớn nhất là quản gia, loại sự tình này
đương nhiên muốn trước tiên bẩm báo, đem củ khoai nóng phỏng tay này
chuyển đến quản gia, hắn muốn không tiếp cũng không được.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Thế nhưng, ý niệm một ngày có thể ra phủ, giống như một miếng thịt được đưa tới trước mặt một tên khất cái (ăn xin) đói đến sắp chết, nếu muốn hắn không động đến, thật không có khả năng.Toàn bộ buổi chiều, Đào Tiểu Vi liên tục trở mình che mặt bằng quyển sách, nửa lời cũng không nói.Rốt cục ý niệm buộc chặt trong đầu muốn làm nàng hành động, đẩy sách ra, cẩn cẩn dực dực nhìn tỷ muội Thiên Đồng đang bận việc nói, "Các ngươi đi gọi Vương gia, ta muốn gặp."Gọi Vương gia?Tiểu thư a, lẽ nào người vẫn canh cánh trong lòng chuyện buổi sáng, cho nên muốn gọi Vương gia cấp cho các nàng một hồi “thống khoái » sao?Thiên Sương dùng sức lắc đầu, "Ta không dám.""Vương gia buổi sáng đã tiến cung, nếu như ở lại trong hoàng cung dự tiệc nguyên tiêu thì không tới canh một sẽ không về phủ." Thiên Đồng nhàn nhạt lên tiếng.Đào Tiểu Vi vùng đứng lên, vỗ tay cười nói, "Thật tốt quá, Người xấu không ở bên trong phủ, vậy thì dễ rồi. Thiên Sương, ngươi đi giúp ta chuẩn bị quần áo nam trang, Thiên Đồng, ngươi đi chuẩn bị những gì cần khi ra ngoài, không cần nhiều lắm, chúng ta trước canh một sẽ trở về.""Thế nhưng. . ." Buổi sáng không phải đã nói rồi, Vương gia không đồng ý, ai cũng không dám để nàng ra phủ nha.Đôi môi phấn nộn nhỏ xinh mím lại, đôi mắt đẹp căm tức, "Các ngươi đến tột cùng là nha hoàn của ai, ta nói cũng mặc kệ sao?"Khí chất cao quý này làm cho người khác cũng không dám tới gần, Thiên Sương cùng Thiên Đồng cúi đầu không dám lên tiếng.Đây là thiếu nữ các nàng hầu hạ mười năm sao? Vì sao nàng thực sự thay đổi, tựa như thay đổi giống người nào đó. Loại cảm giác này chỉ có ở Duệ Vương gia Nhan Hi phát ra, chẳng lẽ là do Đào Tiểu Vi cùng duệ Vương gia ở chung lâu ngày, liền ánh mắt cùng khí thế đều có thể giống nhau như vậy sao?Tỷ muội hai người ai cũng không dám đưa ra lý do cự tuyệt, không thể làm gì khác hơn là y lệnh, một người đi tìm quần áo, một người đi tìm quản gia.Tiểu thư thỉnh thoảng tùy hứng, các nàng hai người nha hoàn không thể gánh chịu nổi hậu quả, lúc Nhan Hi không ở, bên trong phủ người lớn nhất là quản gia, loại sự tình này đương nhiên muốn trước tiên bẩm báo, đem củ khoai nóng phỏng tay này chuyển đến quản gia, hắn muốn không tiếp cũng không được.

Chương 88: Hội nguyên tiêu 3