Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 121: Thánh chỉ tứ hôn (End)

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hôm nay thực sự là đã xảy ra nhiều chuyện, ăn xong bữa tối Đào Tiểu Vi tất tả bò lên giường, nhắm lại mắt, nàng dường như thập phần mệt mỏi.Thiên Sương cùng Thiên Đồng xong việc liền thổi nến, quay về phòng của mình.Ngủ được một chút thì Đào Tiểu Vi không ngủ lại được nữa, nàng trốn trong chăn ấm áp trừng mắt hướng mặt trăng ngoài cửa sổ.Nàng chỉ là muốn một mình yên lặng một chút, suy nghĩ gần nhất đã phát sinh chuyện gì.Một thân ảnh thon dài từ phía cửa sổ chợt lóe rồi biến mất, chỉ chốc lát cái bóng đó liền đi tới bên cạnh Đào Tiểu Vi.Nàng biết là ai, cũng không dám nói gì, nhắm mắt lại, hô hấp đều đều trầm trọng, dường như đã ngủ say.... ... ... .Nhan Hi ngồi ở bên giường nàng, không nói lời nào,ngón tay băng lãnh xẹt qua hai gò má ấm áp của Đào Tiểu Vi, tại nơi da thịt mịn màng trơn bóng ấy có vẻ làm hắn lưu luyến không nỡ rời tay.Ngày hôm nay khi còn bên trong ngự thư phòng, hắn rõ ràng là đã hạ quyết tâm không để ý tới phiền toái việc ngũ quốc tiến đánh Yến quốc, với thực lực Yến quốc hiện tại cũng không dễ dàng một lần đánh bại bọn quân ô hợp.Thế nhưng, cặp mắt đố kỵ của thái tử đã chọc giận hắn, lúc phụ hoàng đề xuất ra chọn mười người nữ tử thì hắn rõ ràng trông thấy trong mắt thái tử đắc ý dào dạt.Hội đèn lồng ngày ấy, thái tử ở trước mặt hắn không chút nào che giấu mơ ước đối với hài tử này, thế nhưng hắn lại không biết nói gì, nếu lúc đó không phải Đào Tiểu Vi nắm lấy góc áo hắn đang tràn đầy sát khí, chỉ sợ hắn đã làm cho thái tử điện hạ sớm mạc danh kỳ diệu (không hay biết) thương tích vài chỗ.Đã buông tha hắn một lần, cư nhiên tà tâm không chết còn đối với những vật không thuộc về mình lộ ra vẻ thèm muốn.Nếu nhất định phải cưới vợ, tự nhiên muốn Nhan Hi chọn người thì...Mà ở trong ngực hắn, ngoại trừ bên cạnh người nào đó rõ ràng không ngủ còn giả bộ ngủ thì hắn không còn thấy người nào khác.Hai mươi bảy cộng năm tháng qua, có thể làm hắn muốn giữ lấy chỉ có nàng, tuy rằng hắn cũng chưa nhận rõ đó là tình cảm gì, nhưng hắn đã xác định sẽ không có khả năng nhường nàng cho người khác, không bằng mau chóng đem nàng nhét dưới sự bảo hộ của hắn.Hắn có thời gian suốt đời có thể biết được tâm của mình. (anh ý cũng bá đạo quá nhỉ, VV ta hiểu nàng)Ngón tay v**t v*, cảm giác từ ban đầu là ấm áp đến khi cảm nhận có chút phỏng tay.Tiểu gia hỏa này khẳng định đang rất sợ hãi, Nhan Hi ngày hôm nay vội vàng xử lý một chút công vụ khẩn cấp, cũng không có thời gian mà trở về trấn an nàng.

Hôm nay thực sự là đã xảy ra nhiều chuyện, ăn xong bữa tối Đào Tiểu Vi tất tả bò lên giường, nhắm lại mắt, nàng dường như thập phần mệt mỏi.

Thiên Sương cùng Thiên Đồng xong việc liền thổi nến, quay về phòng của mình.

Ngủ được một chút thì Đào Tiểu Vi không ngủ lại được nữa, nàng trốn trong chăn ấm áp trừng mắt hướng mặt trăng ngoài cửa sổ.

Nàng chỉ là muốn một mình yên lặng một chút, suy nghĩ gần nhất đã phát sinh chuyện gì.

Một thân ảnh thon dài từ phía cửa sổ chợt lóe rồi biến mất, chỉ chốc lát cái bóng đó liền đi tới bên cạnh Đào Tiểu Vi.

Nàng biết là ai, cũng không dám nói gì, nhắm mắt lại, hô hấp đều đều trầm trọng, dường như đã ngủ say.

... ... ... .

Nhan Hi ngồi ở bên giường nàng, không nói lời nào,ngón tay băng lãnh xẹt qua hai gò má ấm áp của Đào Tiểu Vi, tại nơi da thịt mịn màng trơn bóng ấy có vẻ làm hắn lưu luyến không nỡ rời tay.

Ngày hôm nay khi còn bên trong
ngự thư phòng, hắn rõ ràng là đã hạ quyết tâm không để ý tới phiền toái
việc ngũ quốc tiến đánh Yến quốc, với thực lực Yến quốc hiện tại cũng
không dễ dàng một lần đánh bại bọn quân ô hợp.

Thế nhưng, cặp mắt đố kỵ của thái tử đã chọc giận hắn, lúc phụ hoàng đề xuất ra chọn mười người nữ tử thì hắn rõ ràng trông thấy trong mắt thái tử đắc ý dào dạt.

Hội đèn lồng ngày ấy, thái tử ở
trước mặt hắn không chút nào che giấu mơ ước đối với hài tử này, thế
nhưng hắn lại không biết nói gì, nếu lúc đó không phải Đào Tiểu Vi nắm
lấy góc áo hắn đang tràn đầy sát khí, chỉ sợ hắn đã làm cho thái tử điện hạ sớm mạc danh kỳ diệu (không hay biết) thương tích vài chỗ.

Đã buông tha hắn một lần, cư nhiên tà tâm không chết còn đối với những vật không thuộc về mình lộ ra vẻ thèm muốn.

Nếu nhất định phải cưới vợ, tự nhiên muốn Nhan Hi chọn người thì...

Mà ở trong ngực hắn, ngoại trừ bên cạnh người nào đó rõ ràng không ngủ còn giả bộ ngủ thì hắn không còn thấy người nào khác.

Hai mươi bảy cộng năm tháng qua, có thể làm hắn muốn giữ lấy chỉ có nàng, tuy rằng hắn cũng chưa nhận rõ đó là tình cảm gì, nhưng hắn đã xác định sẽ không có khả năng nhường
nàng cho người khác, không bằng mau chóng đem nàng nhét dưới sự bảo hộ
của hắn.

Hắn có thời gian suốt đời có thể biết được tâm của mình. (anh ý cũng bá đạo quá nhỉ, VV ta hiểu nàng)

Ngón tay v**t v*, cảm giác từ ban đầu là ấm áp đến khi cảm nhận có chút phỏng tay.

Tiểu gia hỏa này khẳng định đang rất sợ hãi, Nhan Hi ngày hôm nay vội vàng xử lý một chút công vụ khẩn
cấp, cũng không có thời gian mà trở về trấn an nàng.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hôm nay thực sự là đã xảy ra nhiều chuyện, ăn xong bữa tối Đào Tiểu Vi tất tả bò lên giường, nhắm lại mắt, nàng dường như thập phần mệt mỏi.Thiên Sương cùng Thiên Đồng xong việc liền thổi nến, quay về phòng của mình.Ngủ được một chút thì Đào Tiểu Vi không ngủ lại được nữa, nàng trốn trong chăn ấm áp trừng mắt hướng mặt trăng ngoài cửa sổ.Nàng chỉ là muốn một mình yên lặng một chút, suy nghĩ gần nhất đã phát sinh chuyện gì.Một thân ảnh thon dài từ phía cửa sổ chợt lóe rồi biến mất, chỉ chốc lát cái bóng đó liền đi tới bên cạnh Đào Tiểu Vi.Nàng biết là ai, cũng không dám nói gì, nhắm mắt lại, hô hấp đều đều trầm trọng, dường như đã ngủ say.... ... ... .Nhan Hi ngồi ở bên giường nàng, không nói lời nào,ngón tay băng lãnh xẹt qua hai gò má ấm áp của Đào Tiểu Vi, tại nơi da thịt mịn màng trơn bóng ấy có vẻ làm hắn lưu luyến không nỡ rời tay.Ngày hôm nay khi còn bên trong ngự thư phòng, hắn rõ ràng là đã hạ quyết tâm không để ý tới phiền toái việc ngũ quốc tiến đánh Yến quốc, với thực lực Yến quốc hiện tại cũng không dễ dàng một lần đánh bại bọn quân ô hợp.Thế nhưng, cặp mắt đố kỵ của thái tử đã chọc giận hắn, lúc phụ hoàng đề xuất ra chọn mười người nữ tử thì hắn rõ ràng trông thấy trong mắt thái tử đắc ý dào dạt.Hội đèn lồng ngày ấy, thái tử ở trước mặt hắn không chút nào che giấu mơ ước đối với hài tử này, thế nhưng hắn lại không biết nói gì, nếu lúc đó không phải Đào Tiểu Vi nắm lấy góc áo hắn đang tràn đầy sát khí, chỉ sợ hắn đã làm cho thái tử điện hạ sớm mạc danh kỳ diệu (không hay biết) thương tích vài chỗ.Đã buông tha hắn một lần, cư nhiên tà tâm không chết còn đối với những vật không thuộc về mình lộ ra vẻ thèm muốn.Nếu nhất định phải cưới vợ, tự nhiên muốn Nhan Hi chọn người thì...Mà ở trong ngực hắn, ngoại trừ bên cạnh người nào đó rõ ràng không ngủ còn giả bộ ngủ thì hắn không còn thấy người nào khác.Hai mươi bảy cộng năm tháng qua, có thể làm hắn muốn giữ lấy chỉ có nàng, tuy rằng hắn cũng chưa nhận rõ đó là tình cảm gì, nhưng hắn đã xác định sẽ không có khả năng nhường nàng cho người khác, không bằng mau chóng đem nàng nhét dưới sự bảo hộ của hắn.Hắn có thời gian suốt đời có thể biết được tâm của mình. (anh ý cũng bá đạo quá nhỉ, VV ta hiểu nàng)Ngón tay v**t v*, cảm giác từ ban đầu là ấm áp đến khi cảm nhận có chút phỏng tay.Tiểu gia hỏa này khẳng định đang rất sợ hãi, Nhan Hi ngày hôm nay vội vàng xử lý một chút công vụ khẩn cấp, cũng không có thời gian mà trở về trấn an nàng.

Chương 121: Thánh chỉ tứ hôn (End)