Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 130: Phong ba đã tới 9

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đúng vậy, là thị vệ sai lầm quản gia không liên quan nên cũng không sợ hãi.Thế nhưng, nhất là thời gian này, cho dù không tình nguyện, quản gia cũng phải mở cửa, nghênh tiếp thái tử đang nổi giận đùng đùng.Trong phòng khách, thái tử đã an vị, dưới chân còn nằm hôn mê đến bây giờ còn không tỉnh là thị vệ không may kia." Vương gia các ngươi đâu? Gọi hắn đi ra, ta muốn đích thân hỏi hắn vì cớ gì phái người đả thương thị vệ của phủ thái tử?"Tục ngữ nói rất đúng, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ. Quản gia mồ hôi lạnh tuôn lả tả, liếc mắt nhìn tên thị vệ nằm trên mặt đất sắc mặt xanh trắng, vết máu còn lưu trên vạt áo, biết thái tử không đùa, hắn quỳ trên mặt đất, vẻ mặt tươi cười, "Điện hạ, Duệ vương gia hiện không có bên trong phủ, lão nô thân phận thấp hèn, chuyện của chủ tử, nô tài cũng không hiểu biết, nô tài nhìn vị thị vệ này thương tích không nhẹ, không bằng sớm đưa hắn gặp đại phu, miễn cho vì chậm trễ mà thêm nặng, về phần người đả thương hắn, thái tử yên tâm, nếu như thực sự là người bên trong phủ gây nên, Vương gia chắc chắn cho thái tử điện hạ lời giải thích thoả đáng."Híp mắt, Thái tử xưa nay ôn nhu nay mơ hồ có vài phần hung ác, băng lãnh tựa như Duệ vương gia, "Duệ vương phủ giăng đèn kết hoa, không phải là chuẩn bị cho đại hôn sao, ta nghe nói thê tử tương lai của thất đệ vẫn ở trong phủ từ trước, hôm nay chủ tử các ngươi không ở, vậy gọi vương phi tương lai ra cùng ta giải thích."Quản gia nghe xong mặt không còn chút máu, hắn quỳ nửa ngày tất nhiên chân cũng đau, cái mông nhức, gọi Đào Tiểu Vi đi ra, hắn thật là không có lá gan đó, "Thái tử điện hạ, Vương phi tương lai gần đây thân thể không khỏe, đã nhiều ngày không có ra khỏi phòng, lão nô khẩn cầu điện hạ thông cảm."Thái tử thật muốn đi qua tự mình đá tên nô tài gian xảo này một cái, dám ở trước mặt thái tử nói dối, vừa rồi hắn còn nhìn thấy Đào Tiểu Vi hoạt bát chơi đùa với điểu nhi trên cây xém chút té, thị vệ này nếu không phải vì cứu nàng cũng sẽ không bị người của Duệ vương phủ đả thương, lúc này lại mượn cớ sinh bệnh qua loa tắc trách, xem hắn như hài tử dễ lừa gạt sao?

Đúng vậy, là thị vệ sai lầm quản gia không liên quan nên cũng không sợ hãi.

Thế nhưng, nhất là thời gian
này, cho dù không tình nguyện, quản gia cũng phải mở cửa, nghênh tiếp
thái tử đang nổi giận đùng đùng.

Trong phòng khách, thái tử đã an vị, dưới chân còn nằm hôn mê đến bây giờ còn không tỉnh là thị vệ không may kia.

" Vương gia các ngươi đâu? Gọi hắn đi ra, ta muốn đích thân hỏi hắn vì cớ gì phái người đả thương thị vệ của phủ thái tử?"

Tục ngữ nói rất đúng, đánh chó
cũng phải ngó mặt chủ. Quản gia mồ hôi lạnh tuôn lả tả, liếc mắt nhìn
tên thị vệ nằm trên mặt đất sắc mặt xanh trắng, vết máu còn lưu trên vạt áo, biết thái tử không đùa, hắn quỳ trên mặt đất, vẻ mặt tươi cười,
"Điện hạ, Duệ vương gia hiện không có bên trong phủ, lão nô thân phận
thấp hèn, chuyện của chủ tử, nô tài cũng không hiểu biết, nô tài nhìn
vị thị vệ này thương tích không nhẹ, không bằng sớm đưa hắn gặp đại phu, miễn cho vì chậm trễ mà thêm nặng, về phần người đả thương hắn, thái tử yên tâm, nếu như thực sự là người bên trong phủ gây nên, Vương gia chắc chắn cho thái tử điện hạ lời giải thích thoả đáng."

Híp mắt, Thái tử xưa nay ôn nhu
nay mơ hồ có vài phần hung ác, băng lãnh tựa như Duệ vương gia, "Duệ
vương phủ giăng đèn kết hoa, không phải là chuẩn bị cho đại hôn sao, ta
nghe nói thê tử tương lai của thất đệ vẫn ở trong phủ từ trước, hôm nay
chủ tử các ngươi không ở, vậy gọi vương phi tương lai ra cùng ta giải
thích."

Quản gia nghe xong mặt không còn chút máu, hắn quỳ nửa ngày tất nhiên chân cũng đau, cái mông nhức, gọi
Đào Tiểu Vi đi ra, hắn thật là không có lá gan đó, "Thái tử điện hạ,
Vương phi tương lai gần đây thân thể không khỏe, đã nhiều ngày không có
ra khỏi phòng, lão nô khẩn cầu điện hạ thông cảm."

Thái tử thật muốn đi qua tự mình đá tên nô tài gian xảo này một cái, dám ở trước mặt thái tử nói dối,
vừa rồi hắn còn nhìn thấy Đào Tiểu Vi hoạt bát chơi đùa với điểu nhi
trên cây xém chút té, thị vệ này nếu không phải vì cứu nàng cũng sẽ
không bị người của Duệ vương phủ đả thương, lúc này lại mượn cớ sinh
bệnh qua loa tắc trách, xem hắn như hài tử dễ lừa gạt sao?

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đúng vậy, là thị vệ sai lầm quản gia không liên quan nên cũng không sợ hãi.Thế nhưng, nhất là thời gian này, cho dù không tình nguyện, quản gia cũng phải mở cửa, nghênh tiếp thái tử đang nổi giận đùng đùng.Trong phòng khách, thái tử đã an vị, dưới chân còn nằm hôn mê đến bây giờ còn không tỉnh là thị vệ không may kia." Vương gia các ngươi đâu? Gọi hắn đi ra, ta muốn đích thân hỏi hắn vì cớ gì phái người đả thương thị vệ của phủ thái tử?"Tục ngữ nói rất đúng, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ. Quản gia mồ hôi lạnh tuôn lả tả, liếc mắt nhìn tên thị vệ nằm trên mặt đất sắc mặt xanh trắng, vết máu còn lưu trên vạt áo, biết thái tử không đùa, hắn quỳ trên mặt đất, vẻ mặt tươi cười, "Điện hạ, Duệ vương gia hiện không có bên trong phủ, lão nô thân phận thấp hèn, chuyện của chủ tử, nô tài cũng không hiểu biết, nô tài nhìn vị thị vệ này thương tích không nhẹ, không bằng sớm đưa hắn gặp đại phu, miễn cho vì chậm trễ mà thêm nặng, về phần người đả thương hắn, thái tử yên tâm, nếu như thực sự là người bên trong phủ gây nên, Vương gia chắc chắn cho thái tử điện hạ lời giải thích thoả đáng."Híp mắt, Thái tử xưa nay ôn nhu nay mơ hồ có vài phần hung ác, băng lãnh tựa như Duệ vương gia, "Duệ vương phủ giăng đèn kết hoa, không phải là chuẩn bị cho đại hôn sao, ta nghe nói thê tử tương lai của thất đệ vẫn ở trong phủ từ trước, hôm nay chủ tử các ngươi không ở, vậy gọi vương phi tương lai ra cùng ta giải thích."Quản gia nghe xong mặt không còn chút máu, hắn quỳ nửa ngày tất nhiên chân cũng đau, cái mông nhức, gọi Đào Tiểu Vi đi ra, hắn thật là không có lá gan đó, "Thái tử điện hạ, Vương phi tương lai gần đây thân thể không khỏe, đã nhiều ngày không có ra khỏi phòng, lão nô khẩn cầu điện hạ thông cảm."Thái tử thật muốn đi qua tự mình đá tên nô tài gian xảo này một cái, dám ở trước mặt thái tử nói dối, vừa rồi hắn còn nhìn thấy Đào Tiểu Vi hoạt bát chơi đùa với điểu nhi trên cây xém chút té, thị vệ này nếu không phải vì cứu nàng cũng sẽ không bị người của Duệ vương phủ đả thương, lúc này lại mượn cớ sinh bệnh qua loa tắc trách, xem hắn như hài tử dễ lừa gạt sao?

Chương 130: Phong ba đã tới 9