Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 131: Phong ba đã tới 10
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Thái tử cười nhưng giận dữ, trong mắt hàn ý càng đậm, "Tốt, khá lắm Duệ vương phủ quá làm càn, ta là thái tử cũng không để vào mắt. Nếu thất đệ không ở, Vương phi tương lai lại không làm tròn trách nhiệm chủ mẫu tới giải thích, lại phái một tên nô tài ra cùng ta nói càn, hừ, ngươi, đem thị vệ trọng thương này theo ta đến Kim Loan điện, ta muốn cùng thất đệ trước mặt phụ hoàng tìm một cái công đạo."Hai thị vệ còn lại đồng loạt ứng một tiếng, nâng người chuẩn bị đi ra cửa.Quản gia vội vã ngăn cản, cười giả lả, "Thái tử bớt giận, điện hạ bớt giận, ngài xin bớt giận, uống chén trà, lão nô đi thỉnh vương phi tương lai tới."Thái tử nhịn ý cười trong mắt, sắc mặt như cũ giận dữ, thở phì phì ngồi lại chỗ cũ.Quản gia đi nhanh vào nội viện đến khi tránh được tầm nhìn của thái tử, hắn lúc này mới sai một gã sai vặt, "Nhanh đi thỉnh chủ tử trở về, nói bên trong phủ có biến cố."Còn hắn thì đi tới gốc cây đại thụ bên trong nội viện ngồi xổm xuống ở dưới.Căn bản là không có ý đi gọi Đào Tiểu Vi.Thị vệ quấy nhiễu thái tử, Gia khi trở về sẽ tự nhiên biết xử trí.Thế nhưng, ngực hắn vẫn như có lửa, nóng lòng chờ Vương gia trở về.Vấn đề này, quản gia phi thường rõ ràng, cho dù đắc tội thái tử, chỉ cần có Vương gia nhà hắn, dù trời có sụp xuống cũng có thể nâng lên.Còn nếu đắc tội với Vương gia, cũng không có ai có thể đủ trọng lượng mà lên tiếng nói giúp hắn ngoại trừ chủ tử nhà hắn, lần trước hắn để thái tử nhìn thấy Đào Tiểu Vi, Vương gia đã liền sử dụng gia pháp, lần này nếu là hắn dám để cho Đào Tiểu Vi đi ra ngoài ứng phó thái tử, Vương gia trở về không lột da hắn mới là lạ.Hơn nữa, là thê tử của vương gia, trước đại hôn cũng ít lộ diện mới tốt, một nam nhân sao chống lại được mỹ sắc, nếu như bị thái tử nhìn trúng mà nổi lên tâm tư khác, hắn có chết mấy lần cũng không oan uổng.Cho nên, ổn thỏa nhất là biện pháp này, chỉ có thể chờ, hắn tin tưởng chỉ cần Vương gia nghe nói thái tử tới, lập tức sẽ dùng tốc độ nhanh nhất trở về, đến lúc đó, hắn liền đem trọng trách ném qua một bên a.. . .
Thái tử cười nhưng giận dữ, trong
mắt hàn ý càng đậm, "Tốt, khá lắm Duệ vương phủ quá làm càn, ta là thái
tử cũng không để vào mắt. Nếu thất đệ không ở, Vương phi tương lai lại
không làm tròn trách nhiệm chủ mẫu tới giải thích, lại phái một tên nô
tài ra cùng ta nói càn, hừ, ngươi, đem thị vệ trọng thương này theo ta
đến Kim Loan điện, ta muốn cùng thất đệ trước mặt phụ hoàng tìm một cái
công đạo."
Hai thị vệ còn lại đồng loạt ứng một tiếng, nâng người chuẩn bị đi ra cửa.
Quản gia vội vã ngăn cản, cười
giả lả, "Thái tử bớt giận, điện hạ bớt giận, ngài xin bớt giận, uống
chén trà, lão nô đi thỉnh vương phi tương lai tới."
Thái tử nhịn ý cười trong mắt, sắc mặt như cũ giận dữ, thở phì phì ngồi lại chỗ cũ.
Quản gia đi nhanh vào nội viện
đến khi tránh được tầm nhìn của thái tử, hắn lúc này mới sai một gã sai
vặt, "Nhanh đi thỉnh chủ tử trở về, nói bên trong phủ có biến cố."
Còn hắn thì đi tới gốc cây đại thụ bên trong nội viện ngồi xổm xuống ở dưới.
Căn bản là không có ý đi gọi Đào Tiểu Vi.
Thị vệ quấy nhiễu thái tử, Gia khi trở về sẽ tự nhiên biết xử trí.
Thế nhưng, ngực hắn vẫn như có lửa, nóng lòng chờ Vương gia trở về.
Vấn đề này, quản gia phi thường
rõ ràng, cho dù đắc tội thái tử, chỉ cần có Vương gia nhà hắn, dù trời
có sụp xuống cũng có thể nâng lên.
Còn nếu đắc tội với Vương gia,
cũng không có ai có thể đủ trọng lượng mà lên tiếng nói giúp hắn ngoại
trừ chủ tử nhà hắn, lần trước hắn để thái tử nhìn thấy Đào Tiểu Vi,
Vương gia đã liền sử dụng gia pháp, lần này nếu là hắn dám để cho Đào
Tiểu Vi đi ra ngoài ứng phó thái tử, Vương gia trở về không lột da hắn
mới là lạ.
Hơn nữa, là thê tử của vương
gia, trước đại hôn cũng ít lộ diện mới tốt, một nam nhân sao chống lại
được mỹ sắc, nếu như bị thái tử nhìn trúng mà nổi lên tâm tư khác, hắn
có chết mấy lần cũng không oan uổng.
Cho nên, ổn thỏa nhất là biện
pháp này, chỉ có thể chờ, hắn tin tưởng chỉ cần Vương gia nghe nói thái
tử tới, lập tức sẽ dùng tốc độ nhanh nhất trở về, đến lúc đó, hắn liền
đem trọng trách ném qua một bên a.
. . .
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Thái tử cười nhưng giận dữ, trong mắt hàn ý càng đậm, "Tốt, khá lắm Duệ vương phủ quá làm càn, ta là thái tử cũng không để vào mắt. Nếu thất đệ không ở, Vương phi tương lai lại không làm tròn trách nhiệm chủ mẫu tới giải thích, lại phái một tên nô tài ra cùng ta nói càn, hừ, ngươi, đem thị vệ trọng thương này theo ta đến Kim Loan điện, ta muốn cùng thất đệ trước mặt phụ hoàng tìm một cái công đạo."Hai thị vệ còn lại đồng loạt ứng một tiếng, nâng người chuẩn bị đi ra cửa.Quản gia vội vã ngăn cản, cười giả lả, "Thái tử bớt giận, điện hạ bớt giận, ngài xin bớt giận, uống chén trà, lão nô đi thỉnh vương phi tương lai tới."Thái tử nhịn ý cười trong mắt, sắc mặt như cũ giận dữ, thở phì phì ngồi lại chỗ cũ.Quản gia đi nhanh vào nội viện đến khi tránh được tầm nhìn của thái tử, hắn lúc này mới sai một gã sai vặt, "Nhanh đi thỉnh chủ tử trở về, nói bên trong phủ có biến cố."Còn hắn thì đi tới gốc cây đại thụ bên trong nội viện ngồi xổm xuống ở dưới.Căn bản là không có ý đi gọi Đào Tiểu Vi.Thị vệ quấy nhiễu thái tử, Gia khi trở về sẽ tự nhiên biết xử trí.Thế nhưng, ngực hắn vẫn như có lửa, nóng lòng chờ Vương gia trở về.Vấn đề này, quản gia phi thường rõ ràng, cho dù đắc tội thái tử, chỉ cần có Vương gia nhà hắn, dù trời có sụp xuống cũng có thể nâng lên.Còn nếu đắc tội với Vương gia, cũng không có ai có thể đủ trọng lượng mà lên tiếng nói giúp hắn ngoại trừ chủ tử nhà hắn, lần trước hắn để thái tử nhìn thấy Đào Tiểu Vi, Vương gia đã liền sử dụng gia pháp, lần này nếu là hắn dám để cho Đào Tiểu Vi đi ra ngoài ứng phó thái tử, Vương gia trở về không lột da hắn mới là lạ.Hơn nữa, là thê tử của vương gia, trước đại hôn cũng ít lộ diện mới tốt, một nam nhân sao chống lại được mỹ sắc, nếu như bị thái tử nhìn trúng mà nổi lên tâm tư khác, hắn có chết mấy lần cũng không oan uổng.Cho nên, ổn thỏa nhất là biện pháp này, chỉ có thể chờ, hắn tin tưởng chỉ cần Vương gia nghe nói thái tử tới, lập tức sẽ dùng tốc độ nhanh nhất trở về, đến lúc đó, hắn liền đem trọng trách ném qua một bên a.. . .