Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 151: Quên chạy trốn
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nữa đêm là thời cơ tốt nhất, nàng còn đang nghĩ kế hoạch làm sao trốn đi khỏi Nhan Hi, trốn đi thật xa không cho hắn tìm được, tự nhiên hoàng tử tề quốc Tề Duyên cũng không tìm được, thế nhưng nghĩ nữa ngày cũng không đợi Đào Tiểu Vi tìm ra cách, đã có chuyện xấu tìm tới cửa, túm nàng đi cùng Chu Công chơi cờ. (Ngủ quên đó, có ai không hiểu không).Kết quả nàng ngủ thẳng tới sắc trời sáng rực cũng chưa tỉnh lại.Sau lại là chính Nhan Hi lo lắng vì sợ nàng chưa ăn đã ngủ nên không có sức mà bất tỉnh nhân sự, hắn nắm lấy nàng gọi tỉnh, Đào Tiểu Vi mơ mơ màng màng liền y phục cũng không biết thế nào mặc, dùng khăn lau, cuối cùng cũng thanh tỉnh.Một truyện quan trọng nhảy ra trong đầu nàng, không phải nàng muốn trốn đi sao? Thế nào lại quên đi.Nàng phẫn hận đem tức giận trút lên thức ăn trên bàn, trong miệng tràn đầy mỹ vị, nàng nhấm nuốt để phát tiết trong lòng phiền muộn, thế nào lại tham ngủ như vậy, bất tri bất giác mà bỏ lỡ thời cơ tốt nhất."Cửu Đĩnh ngày hôm qua đi bắt cái tên tự xưng hoàng tử Tề Duyên đã trở về." Nhan Hi bỗng nhiên nói.Đào Tiểu Vi khẩn trương bỏ chiếc đũa xuống rất nhanh, mồm miệng không rõ hỏi, "Ở nơi nào? Người xấu, ngươi không thể thương tổn hắn, đó là ca ca của ta."Lắc đầu, Nhan Hi lạnh lùng, "Hắn không phải."Ách?"Là giả."Đào Tiểu Vi chột dạ đổ mồ hôi, là giả sao?"Bọn họ muốn bắt ngươi trao đổi gì đó, trước đó đã có giao dịch."Thế nhưng, bắt nàng có ích lợi gì? Trong cung, hai vị tỷ tỷ cũng có tiếp ứng sao, Đào Tiểu Vi hồ nghi có chút không tin."Có người tận lực đem tin tức của ngươi tiết lộ ra ngoài." Nhan Hi không chút hoang mang, uống xong chén canh cuối của điểm tâm sáng, "Bắt được ngươi, có thể uy h**p đến ta, thậm chí tại thời khắc mấu chốt, bắt ngươi trao đổi đối với bọn họ mà nói rất quan trọng."Đào Tiểu Vi chính là không hiểu lắm, "Ta có phân lượng lớn như vậy sao?"Nàng không thừa nhận Nhan Hi sẽ vì nàng mà làm hỏng việc, vì ý chỉ của hoàng đế, hắn có thể ở ngoài chinh chiến năm năm, trong lúc đó chẳng bao giờ trở về nhìn qua nàng, nếu như người của ngũ quốc liên minh thực sự cho rằng nàng trong lòng Nhan Hi quan trọng hơn yến quốc, sợ rằng phải bị thất vọng rồi.Nhan Hi nghe xong câu hỏi của nàng, chỉ là không nói gì nhíu nhíu mi, hắn bảo trì trầm mặc, thật là một tính cách cũng tốt.
Nữa đêm là
thời cơ tốt nhất, nàng còn đang nghĩ kế hoạch làm sao trốn đi khỏi Nhan
Hi, trốn đi thật xa không cho hắn tìm được, tự nhiên hoàng tử tề quốc Tề Duyên cũng không tìm được, thế nhưng nghĩ nữa ngày cũng không đợi Đào
Tiểu Vi tìm ra cách, đã có chuyện xấu tìm tới cửa, túm nàng đi cùng Chu
Công chơi cờ. (Ngủ quên đó, có ai không hiểu không).
Kết quả nàng ngủ thẳng tới sắc trời sáng rực cũng chưa tỉnh lại.
Sau lại là chính Nhan Hi lo lắng vì sợ nàng chưa ăn đã ngủ nên không có sức mà bất tỉnh nhân sự, hắn nắm lấy nàng gọi tỉnh, Đào Tiểu Vi mơ mơ màng màng liền y phục cũng không
biết thế nào mặc, dùng khăn lau, cuối cùng cũng thanh tỉnh.
Một truyện quan trọng nhảy ra trong đầu nàng, không phải nàng muốn trốn đi sao? Thế nào lại quên đi.
Nàng phẫn hận đem tức giận trút
lên thức ăn trên bàn, trong miệng tràn đầy mỹ vị, nàng nhấm nuốt để phát tiết trong lòng phiền muộn, thế nào lại tham ngủ như vậy, bất tri bất
giác mà bỏ lỡ thời cơ tốt nhất.
"Cửu Đĩnh ngày hôm qua đi bắt cái tên tự xưng hoàng tử Tề Duyên đã trở về." Nhan Hi bỗng nhiên nói.
Đào Tiểu Vi khẩn trương bỏ chiếc đũa xuống rất nhanh, mồm miệng không rõ hỏi, "Ở nơi nào? Người xấu,
ngươi không thể thương tổn hắn, đó là ca ca của ta."
Lắc đầu, Nhan Hi lạnh lùng, "Hắn không phải."
Ách?
"Là giả."
Đào Tiểu Vi chột dạ đổ mồ hôi, là giả sao?
"Bọn họ muốn bắt ngươi trao đổi gì đó, trước đó đã có giao dịch."
Thế nhưng, bắt nàng có ích lợi gì? Trong cung, hai vị tỷ tỷ cũng có tiếp ứng sao, Đào Tiểu Vi hồ nghi có chút không tin.
"Có người tận lực đem tin tức
của ngươi tiết lộ ra ngoài." Nhan Hi không chút hoang mang, uống xong
chén canh cuối của điểm tâm sáng, "Bắt được ngươi, có thể uy h**p đến
ta, thậm chí tại thời khắc mấu chốt, bắt ngươi trao đổi đối với bọn họ
mà nói rất quan trọng."
Đào Tiểu Vi chính là không hiểu lắm, "Ta có phân lượng lớn như vậy sao?"
Nàng không thừa nhận Nhan Hi sẽ
vì nàng mà làm hỏng việc, vì ý chỉ của hoàng đế, hắn có thể ở ngoài
chinh chiến năm năm, trong lúc đó chẳng bao giờ trở về nhìn qua nàng,
nếu như người của ngũ quốc liên minh thực sự cho rằng nàng trong lòng
Nhan Hi quan trọng hơn yến quốc, sợ rằng phải bị thất vọng rồi.
Nhan Hi nghe xong câu hỏi của nàng, chỉ là không nói gì nhíu nhíu mi, hắn bảo trì trầm mặc, thật là một tính cách cũng tốt.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nữa đêm là thời cơ tốt nhất, nàng còn đang nghĩ kế hoạch làm sao trốn đi khỏi Nhan Hi, trốn đi thật xa không cho hắn tìm được, tự nhiên hoàng tử tề quốc Tề Duyên cũng không tìm được, thế nhưng nghĩ nữa ngày cũng không đợi Đào Tiểu Vi tìm ra cách, đã có chuyện xấu tìm tới cửa, túm nàng đi cùng Chu Công chơi cờ. (Ngủ quên đó, có ai không hiểu không).Kết quả nàng ngủ thẳng tới sắc trời sáng rực cũng chưa tỉnh lại.Sau lại là chính Nhan Hi lo lắng vì sợ nàng chưa ăn đã ngủ nên không có sức mà bất tỉnh nhân sự, hắn nắm lấy nàng gọi tỉnh, Đào Tiểu Vi mơ mơ màng màng liền y phục cũng không biết thế nào mặc, dùng khăn lau, cuối cùng cũng thanh tỉnh.Một truyện quan trọng nhảy ra trong đầu nàng, không phải nàng muốn trốn đi sao? Thế nào lại quên đi.Nàng phẫn hận đem tức giận trút lên thức ăn trên bàn, trong miệng tràn đầy mỹ vị, nàng nhấm nuốt để phát tiết trong lòng phiền muộn, thế nào lại tham ngủ như vậy, bất tri bất giác mà bỏ lỡ thời cơ tốt nhất."Cửu Đĩnh ngày hôm qua đi bắt cái tên tự xưng hoàng tử Tề Duyên đã trở về." Nhan Hi bỗng nhiên nói.Đào Tiểu Vi khẩn trương bỏ chiếc đũa xuống rất nhanh, mồm miệng không rõ hỏi, "Ở nơi nào? Người xấu, ngươi không thể thương tổn hắn, đó là ca ca của ta."Lắc đầu, Nhan Hi lạnh lùng, "Hắn không phải."Ách?"Là giả."Đào Tiểu Vi chột dạ đổ mồ hôi, là giả sao?"Bọn họ muốn bắt ngươi trao đổi gì đó, trước đó đã có giao dịch."Thế nhưng, bắt nàng có ích lợi gì? Trong cung, hai vị tỷ tỷ cũng có tiếp ứng sao, Đào Tiểu Vi hồ nghi có chút không tin."Có người tận lực đem tin tức của ngươi tiết lộ ra ngoài." Nhan Hi không chút hoang mang, uống xong chén canh cuối của điểm tâm sáng, "Bắt được ngươi, có thể uy h**p đến ta, thậm chí tại thời khắc mấu chốt, bắt ngươi trao đổi đối với bọn họ mà nói rất quan trọng."Đào Tiểu Vi chính là không hiểu lắm, "Ta có phân lượng lớn như vậy sao?"Nàng không thừa nhận Nhan Hi sẽ vì nàng mà làm hỏng việc, vì ý chỉ của hoàng đế, hắn có thể ở ngoài chinh chiến năm năm, trong lúc đó chẳng bao giờ trở về nhìn qua nàng, nếu như người của ngũ quốc liên minh thực sự cho rằng nàng trong lòng Nhan Hi quan trọng hơn yến quốc, sợ rằng phải bị thất vọng rồi.Nhan Hi nghe xong câu hỏi của nàng, chỉ là không nói gì nhíu nhíu mi, hắn bảo trì trầm mặc, thật là một tính cách cũng tốt.