Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 243: Cao nhân ẩn cư 3

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi cùng Cửu Đĩnh đến gần nhà gỗ, thì Nhan Dung đã đem hiểu lầm giải thích rõ ràng, hồng y phu nhân cũng tự giới thiệu, trượng phu của nàng họ Thủy, cho nên người khác đều gọi nàng là Thủy phu nhân. Tiểu cô nương ôm nắm củi này là tiểu nữ nhi nhà nàng, còn có tướng công, đặc điểm trên mặt là có râu nhiều và dài, đã đi đốn cũi gần đây, lúc gần đi, không ai thấy, nhi tử không để ý cũng đã đi chơi.Trong này còn lại mẫu tử hai người, cho nên không thể thỉnh bọn họ đi vào uống chén trà nóng, không có phương tiện.Nói xong, nàng mang theo nữ nhi vào nhà, tiểu cô nương quay đầu lại, lưu luyến nhìn Nhan Dung, vì rơi mất cơ hội trốn đi mà căm tức.Nếu là người không quan hệ cùng Tô Bối Nhi, mọi người cũng không bắt buộc, chỉ là Lạc hà phong lớn như vậy, tòa nhà Thủy gia chiếm đi phân nửa, họ cũng chỉ có thể đứng trước hàng rào Thủy gia, chờ Tô Bối Nhi đến.Không bao lâu Tô Bối Nhi bay vọt l*n đ*nh núi, nét mặt tươi cười như hoa, khi nhìn thấy phía sau Nhan Hi ba bóng người liền thu hồi lại, vẻ mặt cứng ngắc, biến thành dáng dấp tiên tử xuất trần cô đơn quạnh quẽ."Nhan Hi, ngươi không tuân thủ ước định, không phải là một mình đi gặp sao, vì sao dẫn theo nhiều người như vậy." Tô Bối Nhi cắn môi, nộn môi bị nàng tàn sát bừa bãi thành màu đỏ tím."Vi vi đâu?""Đã chết!" Tô Bối Nhi nổi giận nói.Nhan Hi lạnh lùng nhìn kỹ nàng nửa ngày, cắn chặt răng từng chữ từng chữ thoát ra, "Bản vương hỏi lại ngươi một câu, Vương phi Đào Tiểu Vi đâu?"Ba người Nhan Dung ở phía sau trợn tròn mắt xem náo nhiệt, thực sự là quá kịch liệt, vừa lên đến, nói cũng không nói, trực tiếp đi vào vấn đề chính, mùi thuốc súng càng ngày càng đậm.Tô Bối Nhi này cũng thật to gan lớn mật, nàng từ nhỏ đã không rõ cái gì là e ngại sao? Nhan Hi giết người như thế nào, nàng cũng không phải chưa thấy qua, cứ như vậy nàng càng muốn đi vào ngõ cụt, một lần lại một lần muốn nhổ râu hùm.Không ngoài sở liệu, loại phương thức này của Nhan Hi cũng đã khơi lên lửa giận của Tô Bối Nhi, nàng không chút nào do dự, lạnh lùng nói, "Đã chết, tối hôm qua đã chết, nàng. . ."Tiếng nói bị trường kiếm mang theo sát ý cắt đứt, mấy đạo kiếm bay đến, đem Tô Bối Nhi bao vây trong đó.

Nhan Hi cùng Cửu Đĩnh đến gần nhà
gỗ, thì Nhan Dung đã đem hiểu lầm giải thích rõ ràng, hồng y phu nhân
cũng tự giới thiệu, trượng phu của nàng họ Thủy, cho nên người khác đều
gọi nàng là Thủy phu nhân. Tiểu cô nương ôm nắm củi này là tiểu nữ nhi
nhà nàng, còn có tướng công, đặc điểm trên mặt là có râu nhiều và dài,
đã đi đốn cũi gần đây, lúc gần đi, không ai thấy, nhi tử không để ý cũng đã đi chơi.

Trong này còn lại mẫu tử hai người, cho nên không thể thỉnh bọn họ đi vào uống chén trà nóng, không có phương tiện.

Nói xong, nàng mang theo nữ nhi
vào nhà, tiểu cô nương quay đầu lại, lưu luyến nhìn Nhan Dung, vì rơi
mất cơ hội trốn đi mà căm tức.

Nếu là người không quan hệ cùng
Tô Bối Nhi, mọi người cũng không bắt buộc, chỉ là Lạc hà phong lớn như
vậy, tòa nhà Thủy gia chiếm đi phân nửa, họ cũng chỉ có thể đứng trước
hàng rào Thủy gia, chờ Tô Bối Nhi đến.

Không bao lâu Tô Bối Nhi bay vọt l*n đ*nh núi, nét mặt tươi cười như hoa, khi nhìn thấy phía sau Nhan Hi ba bóng người liền thu hồi lại, vẻ mặt cứng ngắc, biến thành dáng dấp
tiên tử xuất trần cô đơn quạnh quẽ.

"Nhan Hi, ngươi không tuân thủ
ước định, không phải là một mình đi gặp sao, vì sao dẫn theo nhiều người như vậy." Tô Bối Nhi cắn môi, nộn môi bị nàng tàn sát bừa bãi thành màu đỏ tím.

"Vi vi đâu?"

"Đã chết!" Tô Bối Nhi nổi giận nói.

Nhan Hi lạnh lùng nhìn kỹ nàng
nửa ngày, cắn chặt răng từng chữ từng chữ thoát ra, "Bản vương hỏi lại
ngươi một câu, Vương phi Đào Tiểu Vi đâu?"

Ba người Nhan Dung ở phía sau
trợn tròn mắt xem náo nhiệt, thực sự là quá kịch liệt, vừa lên đến, nói
cũng không nói, trực tiếp đi vào vấn đề chính, mùi thuốc súng càng ngày
càng đậm.

Tô Bối Nhi này cũng thật to gan
lớn mật, nàng từ nhỏ đã không rõ cái gì là e ngại sao? Nhan Hi giết
người như thế nào, nàng cũng không phải chưa thấy qua, cứ như vậy nàng
càng muốn đi vào ngõ cụt, một lần lại một lần muốn nhổ râu hùm.

Không ngoài sở liệu, loại phương thức này của Nhan Hi cũng đã khơi lên lửa giận của Tô Bối Nhi, nàng
không chút nào do dự, lạnh lùng nói, "Đã chết, tối hôm qua đã chết,
nàng. . ."

Tiếng nói bị trường kiếm mang theo sát ý cắt đứt, mấy đạo kiếm bay đến, đem Tô Bối Nhi bao vây trong đó.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi cùng Cửu Đĩnh đến gần nhà gỗ, thì Nhan Dung đã đem hiểu lầm giải thích rõ ràng, hồng y phu nhân cũng tự giới thiệu, trượng phu của nàng họ Thủy, cho nên người khác đều gọi nàng là Thủy phu nhân. Tiểu cô nương ôm nắm củi này là tiểu nữ nhi nhà nàng, còn có tướng công, đặc điểm trên mặt là có râu nhiều và dài, đã đi đốn cũi gần đây, lúc gần đi, không ai thấy, nhi tử không để ý cũng đã đi chơi.Trong này còn lại mẫu tử hai người, cho nên không thể thỉnh bọn họ đi vào uống chén trà nóng, không có phương tiện.Nói xong, nàng mang theo nữ nhi vào nhà, tiểu cô nương quay đầu lại, lưu luyến nhìn Nhan Dung, vì rơi mất cơ hội trốn đi mà căm tức.Nếu là người không quan hệ cùng Tô Bối Nhi, mọi người cũng không bắt buộc, chỉ là Lạc hà phong lớn như vậy, tòa nhà Thủy gia chiếm đi phân nửa, họ cũng chỉ có thể đứng trước hàng rào Thủy gia, chờ Tô Bối Nhi đến.Không bao lâu Tô Bối Nhi bay vọt l*n đ*nh núi, nét mặt tươi cười như hoa, khi nhìn thấy phía sau Nhan Hi ba bóng người liền thu hồi lại, vẻ mặt cứng ngắc, biến thành dáng dấp tiên tử xuất trần cô đơn quạnh quẽ."Nhan Hi, ngươi không tuân thủ ước định, không phải là một mình đi gặp sao, vì sao dẫn theo nhiều người như vậy." Tô Bối Nhi cắn môi, nộn môi bị nàng tàn sát bừa bãi thành màu đỏ tím."Vi vi đâu?""Đã chết!" Tô Bối Nhi nổi giận nói.Nhan Hi lạnh lùng nhìn kỹ nàng nửa ngày, cắn chặt răng từng chữ từng chữ thoát ra, "Bản vương hỏi lại ngươi một câu, Vương phi Đào Tiểu Vi đâu?"Ba người Nhan Dung ở phía sau trợn tròn mắt xem náo nhiệt, thực sự là quá kịch liệt, vừa lên đến, nói cũng không nói, trực tiếp đi vào vấn đề chính, mùi thuốc súng càng ngày càng đậm.Tô Bối Nhi này cũng thật to gan lớn mật, nàng từ nhỏ đã không rõ cái gì là e ngại sao? Nhan Hi giết người như thế nào, nàng cũng không phải chưa thấy qua, cứ như vậy nàng càng muốn đi vào ngõ cụt, một lần lại một lần muốn nhổ râu hùm.Không ngoài sở liệu, loại phương thức này của Nhan Hi cũng đã khơi lên lửa giận của Tô Bối Nhi, nàng không chút nào do dự, lạnh lùng nói, "Đã chết, tối hôm qua đã chết, nàng. . ."Tiếng nói bị trường kiếm mang theo sát ý cắt đứt, mấy đạo kiếm bay đến, đem Tô Bối Nhi bao vây trong đó.

Chương 243: Cao nhân ẩn cư 3