Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 303: Cuộc sống khoái hoạt 11
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Không lâu sau, Mộc Đinh cẩn cẩn dực dực ôm đứa nhỏ được bọc cẩn thận trong tấm vải hoa, như hiến vật quý đưa đến trong lòng trương thẩm. Đào Tiểu Vi trên người có một cổ quý khí, cho dù nàng mỉm cười, Mộc Đinh cũng hiểu được không dám tới gần vị phu nhân như tiên nữ này, liền nhìn cũng không dám, càng đừng nói là tự mình đem đứa nhỏ đến đưa cho nàng.Trương thẩm vui mừng tiếp nhận, đi tới bên cạnh Đào Tiểu Vi, dạy nàng cách bế hài tử, một tay nâng đầu, tay kia nâng thắt lưng, Đào Tiểu Vi chỉ cảm thấy tiểu oa nhi trong lòng mềm nhũn, nhu nhược không thể tin được, nàng kinh ngạc gần gũi nhìn khuôn mặt tiểu oa nhi, da dường như trong suốt, rõ ràng nhìn thấy huyết quản, tiểu hài tử ngủ say bỗng nhiên mở lớn hai mắt như nước trong veo, cùng Đào Tiểu Vi chớp chớp, dường như đang nghi hoặc, thế nào mới vừa ngủ, mẫu thân lại biến thành đại mỹ nhân đi.Trương thẩm đỡ Đào Tiểu Vi ngồi ở gian ngoài trên chiếc ghế đơn sơ, nàng ngồi không lâu lắm tay chân giữ nguyên như thế. Tiểu bảo bảo nhắm mắt, chu môi hồng nộn, Đào Tiểu Vi cho rằng nó muốn khóc lớn, không nghĩ tới, nó chỉ là dùng miệng phun phun nước bọt, phèo phèo, bắn tung toé cái miệng nhỏ nhắn.Sau đó còn cười cười, lộ ra hàm chưa mọc răng, cũng là hồng nộn, phi thường khả ái."Hắn hảo nhỏ nga." Đào Tiểu Vi nghe thấy được trên người trẻ mới sinh đặc biệt có mùi sữa, là một mùi nhàn nhạt thơm ngát, cho tới bây giờ cũng không có từng nghe thấy qua."Lúc mới sinh ra càng nhỏ hơn đi, chỉ như một nắm tay."Trương thẩm khoa tay múa chân nói."Phu nhân người xem, tiểu bảo bảo rất khả ái a, vừa giống phụ thân vừa giống mẫu thân, có nó, cả nhà như sống lên, phụ mẫu vây quanh, đổ thỉ (bé ị) đổ nước tiểu cũng đều là hạnh phúc." Nhìn Đào Tiểu Vi ánh mắt rõ ràng yêu thích cực kỳ, "Có hài tử, mẫu thân thụ nhiều khổ đều là đáng giá, ngài nói phải không?"Đào Tiểu Vi trọng trọng gật đầu, kiên định nói, "Bà nói rất đúng."Từ nhà Mộc Đinh đi ra, Đào Tiểu Vi cước bộ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cùng mấy người bà đỡ nói một chút cười cười, trên mặt lộ vẻ trước nay chưa có.Nhan Hi một mực bên trong xe ngựa chờ, gặp được thê tử nét cười đã lâu không thấy, hắn cũng không có biểu hiện ra tình tự gì đặc biệt, đầu tiên đưa mấy bà đỡ trở về, lúc này mới cẩn cẩn dực dực đem Đào Tiểu Vi lên ngựa, dựa vào trong lòng hắn, "Kế tiếp ta còn muốn mang nàng đến một nơi càng đặc biệt.
Không lâu sau, Mộc Đinh cẩn cẩn
dực dực ôm đứa nhỏ được bọc cẩn thận trong tấm vải hoa, như hiến vật quý đưa đến trong lòng trương thẩm. Đào Tiểu Vi trên người có một cổ quý
khí, cho dù nàng mỉm cười, Mộc Đinh cũng hiểu được không dám tới gần vị
phu nhân như tiên nữ này, liền nhìn cũng không dám, càng đừng nói là tự
mình đem đứa nhỏ đến đưa cho nàng.
Trương thẩm vui mừng tiếp nhận,
đi tới bên cạnh Đào Tiểu Vi, dạy nàng cách bế hài tử, một tay nâng đầu,
tay kia nâng thắt lưng, Đào Tiểu Vi chỉ cảm thấy tiểu oa nhi trong lòng
mềm nhũn, nhu nhược không thể tin được, nàng kinh ngạc gần gũi nhìn
khuôn mặt tiểu oa nhi, da dường như trong suốt, rõ ràng nhìn thấy huyết
quản, tiểu hài tử ngủ say bỗng nhiên mở lớn hai mắt như nước trong veo,
cùng Đào Tiểu Vi chớp chớp, dường như đang nghi hoặc, thế nào mới vừa
ngủ, mẫu thân lại biến thành đại mỹ nhân đi.
Trương thẩm đỡ Đào Tiểu Vi ngồi ở gian ngoài trên chiếc ghế đơn sơ, nàng ngồi không lâu lắm tay chân giữ
nguyên như thế. Tiểu bảo bảo nhắm mắt, chu môi hồng nộn, Đào Tiểu Vi cho rằng nó muốn khóc lớn, không nghĩ tới, nó chỉ là dùng miệng phun phun
nước bọt, phèo phèo, bắn tung toé cái miệng nhỏ nhắn.
Sau đó còn cười cười, lộ ra hàm chưa mọc răng, cũng là hồng nộn, phi thường khả ái.
"Hắn hảo nhỏ nga." Đào Tiểu Vi
nghe thấy được trên người trẻ mới sinh đặc biệt có mùi sữa, là một mùi
nhàn nhạt thơm ngát, cho tới bây giờ cũng không có từng nghe thấy qua.
"Lúc mới sinh ra càng nhỏ hơn đi, chỉ như một nắm tay."
Trương thẩm khoa tay múa chân
nói."Phu nhân người xem, tiểu bảo bảo rất khả ái a, vừa giống phụ thân
vừa giống mẫu thân, có nó, cả nhà như sống lên, phụ mẫu vây quanh, đổ
thỉ (bé ị) đổ nước tiểu cũng đều là hạnh phúc." Nhìn Đào Tiểu Vi ánh mắt rõ ràng yêu thích cực kỳ, "Có hài tử, mẫu thân thụ nhiều khổ đều là
đáng giá, ngài nói phải không?"
Đào Tiểu Vi trọng trọng gật đầu, kiên định nói, "Bà nói rất đúng."
Từ nhà Mộc Đinh đi ra, Đào Tiểu
Vi cước bộ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cùng mấy người bà đỡ nói một chút
cười cười, trên mặt lộ vẻ trước nay chưa có.
Nhan Hi một mực bên trong xe
ngựa chờ, gặp được thê tử nét cười đã lâu không thấy, hắn cũng không có
biểu hiện ra tình tự gì đặc biệt, đầu tiên đưa mấy bà đỡ trở về, lúc này mới cẩn cẩn dực dực đem Đào Tiểu Vi lên ngựa, dựa vào trong lòng hắn,
"Kế tiếp ta còn muốn mang nàng đến một nơi càng đặc biệt.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Không lâu sau, Mộc Đinh cẩn cẩn dực dực ôm đứa nhỏ được bọc cẩn thận trong tấm vải hoa, như hiến vật quý đưa đến trong lòng trương thẩm. Đào Tiểu Vi trên người có một cổ quý khí, cho dù nàng mỉm cười, Mộc Đinh cũng hiểu được không dám tới gần vị phu nhân như tiên nữ này, liền nhìn cũng không dám, càng đừng nói là tự mình đem đứa nhỏ đến đưa cho nàng.Trương thẩm vui mừng tiếp nhận, đi tới bên cạnh Đào Tiểu Vi, dạy nàng cách bế hài tử, một tay nâng đầu, tay kia nâng thắt lưng, Đào Tiểu Vi chỉ cảm thấy tiểu oa nhi trong lòng mềm nhũn, nhu nhược không thể tin được, nàng kinh ngạc gần gũi nhìn khuôn mặt tiểu oa nhi, da dường như trong suốt, rõ ràng nhìn thấy huyết quản, tiểu hài tử ngủ say bỗng nhiên mở lớn hai mắt như nước trong veo, cùng Đào Tiểu Vi chớp chớp, dường như đang nghi hoặc, thế nào mới vừa ngủ, mẫu thân lại biến thành đại mỹ nhân đi.Trương thẩm đỡ Đào Tiểu Vi ngồi ở gian ngoài trên chiếc ghế đơn sơ, nàng ngồi không lâu lắm tay chân giữ nguyên như thế. Tiểu bảo bảo nhắm mắt, chu môi hồng nộn, Đào Tiểu Vi cho rằng nó muốn khóc lớn, không nghĩ tới, nó chỉ là dùng miệng phun phun nước bọt, phèo phèo, bắn tung toé cái miệng nhỏ nhắn.Sau đó còn cười cười, lộ ra hàm chưa mọc răng, cũng là hồng nộn, phi thường khả ái."Hắn hảo nhỏ nga." Đào Tiểu Vi nghe thấy được trên người trẻ mới sinh đặc biệt có mùi sữa, là một mùi nhàn nhạt thơm ngát, cho tới bây giờ cũng không có từng nghe thấy qua."Lúc mới sinh ra càng nhỏ hơn đi, chỉ như một nắm tay."Trương thẩm khoa tay múa chân nói."Phu nhân người xem, tiểu bảo bảo rất khả ái a, vừa giống phụ thân vừa giống mẫu thân, có nó, cả nhà như sống lên, phụ mẫu vây quanh, đổ thỉ (bé ị) đổ nước tiểu cũng đều là hạnh phúc." Nhìn Đào Tiểu Vi ánh mắt rõ ràng yêu thích cực kỳ, "Có hài tử, mẫu thân thụ nhiều khổ đều là đáng giá, ngài nói phải không?"Đào Tiểu Vi trọng trọng gật đầu, kiên định nói, "Bà nói rất đúng."Từ nhà Mộc Đinh đi ra, Đào Tiểu Vi cước bộ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cùng mấy người bà đỡ nói một chút cười cười, trên mặt lộ vẻ trước nay chưa có.Nhan Hi một mực bên trong xe ngựa chờ, gặp được thê tử nét cười đã lâu không thấy, hắn cũng không có biểu hiện ra tình tự gì đặc biệt, đầu tiên đưa mấy bà đỡ trở về, lúc này mới cẩn cẩn dực dực đem Đào Tiểu Vi lên ngựa, dựa vào trong lòng hắn, "Kế tiếp ta còn muốn mang nàng đến một nơi càng đặc biệt.