Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 304: Cuộc sống khoái hoạt 12

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Một đường không nói gì, Nhan Hi chỉ ôm nàng, để toàn bộ trọng lượng của Đào Tiểu Vi đều đặt trên người hắn, hai người một ngựa, dọc theo một ngọn núi đi trên con đường nhỏ cạnh biển, đập vào mắt chính là nước biển đặc biệt có mùi tanh, bờ cát xốp, từng đợt sóng lên xuống dập dìu làm ướt giày hai người."Ta lần đầu tiên đến gần biển như vậy, Tướng Công, Vi Vi nghĩ tiếp theo có thể cuộn sóng sẽ đem chúng ta tiến vào trong nước, nhìn lâu, đầu còn có thể chóng mặt đi." Nàng cười hì hì nắm lấy tay Nhan Hi, Đào Tiểu Vi có một loại cảm tưởng xung động, nàng chỉ vào cách đó không xa tảng đá ngầm thật lớn, "Người xấu, mang ta đi vào trong đó."Nhan Hi sủng nịch hôn lên mi tâm rồi vòng tay ôm lấy eo nàng, phiêu phiêu bay đi, chỉ sau ba nhịp thở, hai người đã ngồi ngay ngắn trên đỉnh đá ngầm, bốn phía là nước biển xanh biếc, khối đá ngầm cách bờ khá xa, ngồi ở chỗ này dường như bị cô lập giữa biển, loại cảm giác này không cách nào hình dung bằng ngôn ngữ."Ta thật cao hứng a!" Quay ra biển rộng, Đào Tiểu Vi ra sức hô, tuy rằng sóng biển ầm ĩ che lấp đi tiếng hô nhưng nàng vẫn vô cùng hăng hái dạt dào.Nhan Hi cũng theo đứng lên, tay khoát lên người nàng, để ngừa người nào đó vì hưng phấn quá độ mà nghĩ đến muốn biến mất trong biển làm mỹ nhân ngư, ngón tay chỉ bờ biển bên kia rất xa xôi, thanh âm Nhan Hi càng thêm trầm thấp, "Vi vi, nàng có nguyện ý theo ta cùng đi qua bên kia bờ biển sống sao?""Bên kia biển còn có một nơi có thể sinh sống?" Đào Tiểu Vi kinh hỉ hỏi lại."Đương nhiên, bên kia biển cùng bên này cũng có thành trấn, chỉ là không phải lãnh thổ Yến quốc, cũng không thuộc về bất luận quốc gia nào hiện nay." Nói cách khác, đó là một mảnh đất không ai quản lí, bởi vì cách trần thế quá xa, hầu như đã bị người quên lãng.Đào Tiểu Vi lập tức nhớ tới cuộc sống ở Hoa cốc rất thích ý, chỉ có Nhan Hi cùng nàng lẳng lặng thủ hộ ở đó, lúc không có việc gì thì xem sách, còn có thể nằm ngủ giữa bách hoa, phơi nắng ấm áp, dường như mọi phiền não đều biến mất. Thế nhưng bí mật về Hoa cốc cũng đào không ra có người nào không mơ ước, đại quân Lỗ quốc tuy rằng không công phá được phòng tuyến giản đơn có mấy người, nhưng có thể dùng chiến thuật biển bao vây người chết khô.Thế nhưng theo như Nhan Hi nói về bên kia biển, nơi đó thực sự là nơi an bình lý tưởng, chỉ cần tới đó, thân phận vong quốc công chúa của tề quốc cùng sát thần hoàng tử của yến quốc liền có thể triệt để ở lại phủ Tuyền Châu, không còn có người sẽ lấy chuyện này ra can thiệp hạnh phúc của họ.

Một đường không nói gì, Nhan Hi
chỉ ôm nàng, để toàn bộ trọng lượng của Đào Tiểu Vi đều đặt trên người
hắn, hai người một ngựa, dọc theo một ngọn núi đi trên con đường nhỏ
cạnh biển, đập vào mắt chính là nước biển đặc biệt có mùi tanh, bờ cát
xốp, từng đợt sóng lên xuống dập dìu làm ướt giày hai người.

"Ta lần đầu tiên đến gần biển
như vậy, Tướng Công, Vi Vi nghĩ tiếp theo có thể cuộn sóng sẽ đem chúng
ta tiến vào trong nước, nhìn lâu, đầu còn có thể chóng mặt đi." Nàng
cười hì hì nắm lấy tay Nhan Hi, Đào Tiểu Vi có một loại cảm tưởng xung
động, nàng chỉ vào cách đó không xa tảng đá ngầm thật lớn, "Người xấu,
mang ta đi vào trong đó."

Nhan Hi sủng nịch hôn lên mi tâm rồi vòng tay ôm lấy eo nàng, phiêu phiêu bay đi, chỉ sau ba nhịp thở,
hai người đã ngồi ngay ngắn trên đỉnh đá ngầm, bốn phía là nước biển
xanh biếc, khối đá ngầm cách bờ khá xa, ngồi ở chỗ này dường như bị cô
lập giữa biển, loại cảm giác này không cách nào hình dung bằng ngôn ngữ.

"Ta thật cao hứng a!" Quay ra
biển rộng, Đào Tiểu Vi ra sức hô, tuy rằng sóng biển ầm ĩ che lấp đi
tiếng hô nhưng nàng vẫn vô cùng hăng hái dạt dào.

Nhan Hi cũng theo đứng lên, tay
khoát lên người nàng, để ngừa người nào đó vì hưng phấn quá độ mà nghĩ
đến muốn biến mất trong biển làm mỹ nhân ngư, ngón tay chỉ bờ biển bên
kia rất xa xôi, thanh âm Nhan Hi càng thêm trầm thấp, "Vi vi, nàng có
nguyện ý theo ta cùng đi qua bên kia bờ biển sống sao?"

"Bên kia biển còn có một nơi có thể sinh sống?" Đào Tiểu Vi kinh hỉ hỏi lại.

"Đương nhiên, bên kia biển cùng
bên này cũng có thành trấn, chỉ là không phải lãnh thổ Yến quốc, cũng
không thuộc về bất luận quốc gia nào hiện nay." Nói cách khác, đó là một mảnh đất không ai quản lí, bởi vì cách trần thế quá xa, hầu như đã bị
người quên lãng.

Đào Tiểu Vi lập tức nhớ tới cuộc sống ở Hoa cốc rất thích ý, chỉ có Nhan Hi cùng nàng lẳng lặng thủ hộ ở đó, lúc không có việc gì thì xem sách, còn có thể nằm ngủ giữa bách
hoa, phơi nắng ấm áp, dường như mọi phiền não đều biến mất. Thế nhưng bí mật về Hoa cốc cũng đào không ra có người nào không mơ ước, đại quân Lỗ quốc tuy rằng không công phá được phòng tuyến giản đơn có mấy người,
nhưng có thể dùng chiến thuật biển bao vây người chết khô.

Thế nhưng theo như Nhan Hi nói
về bên kia biển, nơi đó thực sự là nơi an bình lý tưởng, chỉ cần tới đó, thân phận vong quốc công chúa của tề quốc cùng sát thần hoàng tử của
yến quốc liền có thể triệt để ở lại phủ Tuyền Châu, không còn có người
sẽ lấy chuyện này ra can thiệp hạnh phúc của họ.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Một đường không nói gì, Nhan Hi chỉ ôm nàng, để toàn bộ trọng lượng của Đào Tiểu Vi đều đặt trên người hắn, hai người một ngựa, dọc theo một ngọn núi đi trên con đường nhỏ cạnh biển, đập vào mắt chính là nước biển đặc biệt có mùi tanh, bờ cát xốp, từng đợt sóng lên xuống dập dìu làm ướt giày hai người."Ta lần đầu tiên đến gần biển như vậy, Tướng Công, Vi Vi nghĩ tiếp theo có thể cuộn sóng sẽ đem chúng ta tiến vào trong nước, nhìn lâu, đầu còn có thể chóng mặt đi." Nàng cười hì hì nắm lấy tay Nhan Hi, Đào Tiểu Vi có một loại cảm tưởng xung động, nàng chỉ vào cách đó không xa tảng đá ngầm thật lớn, "Người xấu, mang ta đi vào trong đó."Nhan Hi sủng nịch hôn lên mi tâm rồi vòng tay ôm lấy eo nàng, phiêu phiêu bay đi, chỉ sau ba nhịp thở, hai người đã ngồi ngay ngắn trên đỉnh đá ngầm, bốn phía là nước biển xanh biếc, khối đá ngầm cách bờ khá xa, ngồi ở chỗ này dường như bị cô lập giữa biển, loại cảm giác này không cách nào hình dung bằng ngôn ngữ."Ta thật cao hứng a!" Quay ra biển rộng, Đào Tiểu Vi ra sức hô, tuy rằng sóng biển ầm ĩ che lấp đi tiếng hô nhưng nàng vẫn vô cùng hăng hái dạt dào.Nhan Hi cũng theo đứng lên, tay khoát lên người nàng, để ngừa người nào đó vì hưng phấn quá độ mà nghĩ đến muốn biến mất trong biển làm mỹ nhân ngư, ngón tay chỉ bờ biển bên kia rất xa xôi, thanh âm Nhan Hi càng thêm trầm thấp, "Vi vi, nàng có nguyện ý theo ta cùng đi qua bên kia bờ biển sống sao?""Bên kia biển còn có một nơi có thể sinh sống?" Đào Tiểu Vi kinh hỉ hỏi lại."Đương nhiên, bên kia biển cùng bên này cũng có thành trấn, chỉ là không phải lãnh thổ Yến quốc, cũng không thuộc về bất luận quốc gia nào hiện nay." Nói cách khác, đó là một mảnh đất không ai quản lí, bởi vì cách trần thế quá xa, hầu như đã bị người quên lãng.Đào Tiểu Vi lập tức nhớ tới cuộc sống ở Hoa cốc rất thích ý, chỉ có Nhan Hi cùng nàng lẳng lặng thủ hộ ở đó, lúc không có việc gì thì xem sách, còn có thể nằm ngủ giữa bách hoa, phơi nắng ấm áp, dường như mọi phiền não đều biến mất. Thế nhưng bí mật về Hoa cốc cũng đào không ra có người nào không mơ ước, đại quân Lỗ quốc tuy rằng không công phá được phòng tuyến giản đơn có mấy người, nhưng có thể dùng chiến thuật biển bao vây người chết khô.Thế nhưng theo như Nhan Hi nói về bên kia biển, nơi đó thực sự là nơi an bình lý tưởng, chỉ cần tới đó, thân phận vong quốc công chúa của tề quốc cùng sát thần hoàng tử của yến quốc liền có thể triệt để ở lại phủ Tuyền Châu, không còn có người sẽ lấy chuyện này ra can thiệp hạnh phúc của họ.

Chương 304: Cuộc sống khoái hoạt 12