Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 332: Ngũ quốc tiếp cận Nhan Hi xuất binh 10

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nói lời vô ích hơn nữa ngày, Nhan Hi cũng không phản ứng, chỉ có Nhan Dung ở một bên chen loạn vào nói, trọng tâm câu chuyện bị dẫn càng ngày càng xa, hoàng đế không chỉ có âm thầm sốt ruột. Cùng thái tử nháy mắt, ý bảo hắn mở lời, ở tiền chiến, nguy cơ của ngũ quốc đã gần trong gang tấc, phải tranh thủ thời gian càng sớm càng tốt để Nhan Hi đáp ứng xuất chinh.Sợ cho trì hoãn nữa sẽ sinh biến.Thái tử vô pháp, cũng chỉ biết cố gắng chịu đựng ánh mắt kinh khủng của Nhan Hi, kiên trì nói, "Thất đệ, ngày hôm nay đến chủ yếu là nhìn đệ nghĩ ngơi và hồi phục ra sao, mấy hôm nay thế cục bất ổn, đệ ở trong phủ nên không biết, trước đó kế hoạch phân tán ngũ quốc liên minh đã thấy điểm hiệu quả, đệ lại mang theo đệ muội rời kinh đi du ngoạn, nên đã không có sự uy h**p, ngũ quốc tro tàn lại cháy, hôm nay đại quân đã tập trung áp bách đến biên cảnh của nước ta, thất đệ uy danh rất lớn, là điều kinh sợ duy nhất của ngũ quốc, cho nên. . .cho nên. . . Đại ca mạo muội, khẩn cầu thất đệ lĩnh suất ấn, đem bọn dị tộc đang mơ ước yến quốc ta đánh lùi trở lại, giải tai kiếp trận này, miễn cho sinh linh đồ thán."Nhan Hi ngẩng đầu nhìn trời, một đoàn mây trắng ngưng giữa không trung, dường như tùy thời đều có thể rơi xuống, trông thật lẻ loi với sắc xanh của bầu trời.Nhan Dung cúi đầu trầm tư, dưới chân là một đoàn kiến, đội ngũ rất trật tự tiến về phía trước, hắn xấu xa dùng chân vạch một đường cản trước con kiến, làm cho loài vật nhỏ đáng thương đang trên đường tìm kiếm thức ăn gặp thêm khó khăn, nếu lấy quá dễ dàng chúng sẽ không hiểu quý trọng.Thái tử bất đắc dĩ cười khổ nhìn hoàng đế lắc đầu, hắn là không có cách, mặc dù từ ngữ vận dụng rất đẹp, nhưng không ai tiếp lời, cũng chỉ một người tự mình xướng kịch, nhạc cao ít người họa, thật sự không thể trình diễn tiếp được.Quản gia dâng ghế mời hoàng đế , thái giám Quý Hỉ cẩn thận đỡ hắn ngồi lên, "Lão Thất, chuyện lần này chỉ cần ngươi tiếp nhận, vô luận điều kiện gì, phụ hoàng đều đáp ứng ngươi."Nếu từ ngữ trau chuốt hoa lệ vô pháp kích động Nhan Hi, hoàng đế đơn giản nói tới công bằng, lão không tin Nhan Hi, trong lòng thực sự hoàn toàn không có yêu cầu, lão đang đợi Nhan Hi nói ra điều mình muốn, chỉ cần thỏa mãn hắn, tai ương của ngũ quốc cũng không cần lo lắng nữa.

Nói lời vô ích hơn nữa ngày, Nhan
Hi cũng không phản ứng, chỉ có Nhan Dung ở một bên chen loạn vào nói,
trọng tâm câu chuyện bị dẫn càng ngày càng xa, hoàng đế không chỉ có âm
thầm sốt ruột. Cùng thái tử nháy mắt, ý bảo hắn mở lời, ở tiền chiến,
nguy cơ của ngũ quốc đã gần trong gang tấc, phải tranh thủ thời gian
càng sớm càng tốt để Nhan Hi đáp ứng xuất chinh.

Sợ cho trì hoãn nữa sẽ sinh biến.

Thái tử vô pháp, cũng chỉ biết
cố gắng chịu đựng ánh mắt kinh khủng của Nhan Hi, kiên trì nói, "Thất
đệ, ngày hôm nay đến chủ yếu là nhìn đệ nghĩ ngơi và hồi phục ra sao,
mấy hôm nay thế cục bất ổn, đệ ở trong phủ nên không biết, trước đó kế
hoạch phân tán ngũ quốc liên minh đã thấy điểm hiệu quả, đệ lại mang
theo đệ muội rời kinh đi du ngoạn, nên đã không có sự uy h**p, ngũ quốc
tro tàn lại cháy, hôm nay đại quân đã tập trung áp bách đến biên cảnh
của nước ta, thất đệ uy danh rất lớn, là điều kinh sợ duy nhất của ngũ
quốc, cho nên. . .cho nên. . . Đại ca mạo muội, khẩn cầu thất đệ lĩnh
suất ấn, đem bọn dị tộc đang mơ ước yến quốc ta đánh lùi trở lại, giải
tai kiếp trận này, miễn cho sinh linh đồ thán."

Nhan Hi ngẩng đầu nhìn trời, một đoàn mây trắng ngưng giữa không trung, dường như tùy thời đều có thể
rơi xuống, trông thật lẻ loi với sắc xanh của bầu trời.

Nhan Dung cúi đầu trầm tư, dưới
chân là một đoàn kiến, đội ngũ rất trật tự tiến về phía trước, hắn xấu
xa dùng chân vạch một đường cản trước con kiến, làm cho loài vật nhỏ
đáng thương đang trên đường tìm kiếm thức ăn gặp thêm khó khăn, nếu lấy
quá dễ dàng chúng sẽ không hiểu quý trọng.

Thái tử bất đắc dĩ cười khổ nhìn hoàng đế lắc đầu, hắn là không có cách, mặc dù từ ngữ vận dụng rất đẹp, nhưng không ai tiếp lời, cũng chỉ một người tự mình xướng kịch, nhạc
cao ít người họa, thật sự không thể trình diễn tiếp được.

Quản gia dâng ghế mời hoàng đế , thái giám Quý Hỉ cẩn thận đỡ hắn ngồi lên, "Lão Thất, chuyện lần này chỉ cần ngươi tiếp nhận, vô luận điều kiện gì, phụ hoàng đều
đáp ứng ngươi."

Nếu từ ngữ trau chuốt hoa lệ vô
pháp kích động Nhan Hi, hoàng đế đơn giản nói tới công bằng, lão không
tin Nhan Hi, trong lòng thực sự hoàn toàn không có yêu cầu, lão đang đợi Nhan Hi nói ra điều mình muốn, chỉ cần thỏa mãn hắn, tai ương của ngũ
quốc cũng không cần lo lắng nữa.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nói lời vô ích hơn nữa ngày, Nhan Hi cũng không phản ứng, chỉ có Nhan Dung ở một bên chen loạn vào nói, trọng tâm câu chuyện bị dẫn càng ngày càng xa, hoàng đế không chỉ có âm thầm sốt ruột. Cùng thái tử nháy mắt, ý bảo hắn mở lời, ở tiền chiến, nguy cơ của ngũ quốc đã gần trong gang tấc, phải tranh thủ thời gian càng sớm càng tốt để Nhan Hi đáp ứng xuất chinh.Sợ cho trì hoãn nữa sẽ sinh biến.Thái tử vô pháp, cũng chỉ biết cố gắng chịu đựng ánh mắt kinh khủng của Nhan Hi, kiên trì nói, "Thất đệ, ngày hôm nay đến chủ yếu là nhìn đệ nghĩ ngơi và hồi phục ra sao, mấy hôm nay thế cục bất ổn, đệ ở trong phủ nên không biết, trước đó kế hoạch phân tán ngũ quốc liên minh đã thấy điểm hiệu quả, đệ lại mang theo đệ muội rời kinh đi du ngoạn, nên đã không có sự uy h**p, ngũ quốc tro tàn lại cháy, hôm nay đại quân đã tập trung áp bách đến biên cảnh của nước ta, thất đệ uy danh rất lớn, là điều kinh sợ duy nhất của ngũ quốc, cho nên. . .cho nên. . . Đại ca mạo muội, khẩn cầu thất đệ lĩnh suất ấn, đem bọn dị tộc đang mơ ước yến quốc ta đánh lùi trở lại, giải tai kiếp trận này, miễn cho sinh linh đồ thán."Nhan Hi ngẩng đầu nhìn trời, một đoàn mây trắng ngưng giữa không trung, dường như tùy thời đều có thể rơi xuống, trông thật lẻ loi với sắc xanh của bầu trời.Nhan Dung cúi đầu trầm tư, dưới chân là một đoàn kiến, đội ngũ rất trật tự tiến về phía trước, hắn xấu xa dùng chân vạch một đường cản trước con kiến, làm cho loài vật nhỏ đáng thương đang trên đường tìm kiếm thức ăn gặp thêm khó khăn, nếu lấy quá dễ dàng chúng sẽ không hiểu quý trọng.Thái tử bất đắc dĩ cười khổ nhìn hoàng đế lắc đầu, hắn là không có cách, mặc dù từ ngữ vận dụng rất đẹp, nhưng không ai tiếp lời, cũng chỉ một người tự mình xướng kịch, nhạc cao ít người họa, thật sự không thể trình diễn tiếp được.Quản gia dâng ghế mời hoàng đế , thái giám Quý Hỉ cẩn thận đỡ hắn ngồi lên, "Lão Thất, chuyện lần này chỉ cần ngươi tiếp nhận, vô luận điều kiện gì, phụ hoàng đều đáp ứng ngươi."Nếu từ ngữ trau chuốt hoa lệ vô pháp kích động Nhan Hi, hoàng đế đơn giản nói tới công bằng, lão không tin Nhan Hi, trong lòng thực sự hoàn toàn không có yêu cầu, lão đang đợi Nhan Hi nói ra điều mình muốn, chỉ cần thỏa mãn hắn, tai ương của ngũ quốc cũng không cần lo lắng nữa.

Chương 332: Ngũ quốc tiếp cận Nhan Hi xuất binh 10