Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 333: Ngũ quốc tiếp cận Nhan Hi xuất binh 11
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Cảm tạ trời đất, Nhan Hi cuối cùng cũng có phản ứng, hắn đầu tiên là chậm rãi quỳ gối, ngông nghênh thực hiện đại lễ cùng hoàng đế, trong miệng mạnh mẽ tuyên, "Nhi thần Nhan Hi tham kiến phụ hoàng, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."Lễ này làm hoàng đế cùng thái tử sửng sốt, đây là có chuyện gì, từ nãy tới giờ mới chú ý hoàng đế đến sao? Nước trà cũng uống sắp hết rồi mới nhớ chào hỏi, phản xạ như vậy có quá chậm không a.Bất quá, hoàng đế cũng không có tâm tình tính toán chi li những việc này, Nhan Hi chịu quỳ xuống tiếp giá, vậy có thể biểu thị rằng, lão vừa đưa ra kiến nghị đã có hiệu quả, quả nhiên thất nhi tử vạn năng của lão có điều yêu cầu.Có nguyện vọng muốn hoàng đế giúp đỡ thực hiện không phải là chuyện xấu, làm trao đổi như thế này, hoàng đế tự nhiên cũng có thể công khai ra lệnh Nhan Hi ra trận giết địch, hai bên không thiếu nợ nhau."Thất nhi, đứng dậy nói." Hoàng đế cười ha hả vuốt chòm râu thưa thớt, lão khôi phục bình tĩnh như lúc ban đầu."Phụ hoàng nói đương nhiên là miệng vàng lời ngọc, tuyệt đối chắc chắn, vô luận ngươi yêu cầu cái gì, chỉ cần phụ hoàng làm được, nhất định lập tức làm, để cho con ta an tâm trên chiến trường giết địch, bảo vệ quốc gia."Nếu đổi lại là hoàng tử khác, lúc này chắc chắn sẽ kinh sợ quỳ xuống dập đầu, cũng không dám nói liền yêu cầu, mà sẽ chờ hoàng đế đắn đo xong hỏi lại lần nữa, lúc đó mới dám và cố gắng nói năng cẩn thận tỉ mỉ mà hướng hoàng đế yêu cầu.Thế nhưng Nhan Hi trời sinh không quanh co, tại trước mặt hoàng đế càng không hiểu cái gì là khiêm nhường.Tay trái hắn vung lên, dựng thẳng lên ba ngón tay, lạnh lùng nói, "Nhi thần có ba yêu cầu, nếu như phụ hoàng đáp ứng, chuyện ngũ quốc, Nhan Hi liền đi giải quyết.""Nói đi." Hoàng đế cảm thấy thân mình cứng ngắt ngồi thẳng, đối với thỉnh cầu của Nhan Hi thật đúng là có chút hoảng, hài tử này của lão không tham quyền thế, không thích tài phú, nữ sắc càng không cần phải nói, đã gần ba mươi tuổi, cũng chỉ mới cưới “nhất phòng” (vợ chính). Hắn sẽ đưa ra điều kiện hà khắc gì đây? Nhất định là cả lão cũng giải quyết không được a."Thứ nhất, nhi thần dẫn binh xuất chinh, việc tiếp tế lương thảo rất quan trọng, người khác đi làm nhi thần sẽ lo lắng."Nguyên lai là cái này, hoàng đế tiếp nhận khăn tay Quý Hỉ đưa đến, lau mồ hôi trên trán rồi thở ra một hơi, hỏi, "Y theo Lão Thất suy nghĩ, ngươi muốn ai toàn quyền phụ trách việc này?"
Cảm tạ trời đất, Nhan Hi cuối cùng cũng có phản ứng, hắn đầu tiên là chậm rãi quỳ gối, ngông nghênh thực
hiện đại lễ cùng hoàng đế, trong miệng mạnh mẽ tuyên, "Nhi thần Nhan Hi
tham kiến phụ hoàng, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."
Lễ này làm hoàng đế cùng thái tử
sửng sốt, đây là có chuyện gì, từ nãy tới giờ mới chú ý hoàng đế đến
sao? Nước trà cũng uống sắp hết rồi mới nhớ chào hỏi, phản xạ như vậy có quá chậm không a.
Bất quá, hoàng đế cũng không có
tâm tình tính toán chi li những việc này, Nhan Hi chịu quỳ xuống tiếp
giá, vậy có thể biểu thị rằng, lão vừa đưa ra kiến nghị đã có hiệu quả,
quả nhiên thất nhi tử vạn năng của lão có điều yêu cầu.
Có nguyện vọng muốn hoàng đế giúp
đỡ thực hiện không phải là chuyện xấu, làm trao đổi như thế này, hoàng
đế tự nhiên cũng có thể công khai ra lệnh Nhan Hi ra trận giết địch, hai bên không thiếu nợ nhau.
"Thất nhi, đứng dậy nói." Hoàng đế cười ha hả vuốt chòm râu thưa thớt, lão khôi phục bình tĩnh như lúc ban đầu."Phụ hoàng nói đương nhiên là miệng vàng lời ngọc, tuyệt đối chắc
chắn, vô luận ngươi yêu cầu cái gì, chỉ cần phụ hoàng làm được, nhất
định lập tức làm, để cho con ta an tâm trên chiến trường giết địch, bảo
vệ quốc gia."
Nếu đổi lại là hoàng tử khác, lúc
này chắc chắn sẽ kinh sợ quỳ xuống dập đầu, cũng không dám nói liền yêu
cầu, mà sẽ chờ hoàng đế đắn đo xong hỏi lại lần nữa, lúc đó mới dám và
cố gắng nói năng cẩn thận tỉ mỉ mà hướng hoàng đế yêu cầu.
Thế nhưng Nhan Hi trời sinh không quanh co, tại trước mặt hoàng đế càng không hiểu cái gì là khiêm nhường.
Tay trái hắn vung lên, dựng thẳng
lên ba ngón tay, lạnh lùng nói, "Nhi thần có ba yêu cầu, nếu như phụ
hoàng đáp ứng, chuyện ngũ quốc, Nhan Hi liền đi giải quyết."
"Nói đi." Hoàng đế cảm thấy thân
mình cứng ngắt ngồi thẳng, đối với thỉnh cầu của Nhan Hi thật đúng là có chút hoảng, hài tử này của lão không tham quyền thế, không thích tài
phú, nữ sắc càng không cần phải nói, đã gần ba mươi tuổi, cũng chỉ mới
cưới “nhất phòng” (vợ chính). Hắn sẽ đưa ra điều kiện hà khắc gì đây?
Nhất định là cả lão cũng giải quyết không được a.
"Thứ nhất, nhi thần dẫn binh xuất chinh, việc tiếp tế lương thảo rất quan trọng, người khác đi làm nhi thần sẽ lo lắng."
Nguyên lai là cái này, hoàng đế
tiếp nhận khăn tay Quý Hỉ đưa đến, lau mồ hôi trên trán rồi thở ra một
hơi, hỏi, "Y theo Lão Thất suy nghĩ, ngươi muốn ai toàn quyền phụ trách
việc này?"
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Cảm tạ trời đất, Nhan Hi cuối cùng cũng có phản ứng, hắn đầu tiên là chậm rãi quỳ gối, ngông nghênh thực hiện đại lễ cùng hoàng đế, trong miệng mạnh mẽ tuyên, "Nhi thần Nhan Hi tham kiến phụ hoàng, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."Lễ này làm hoàng đế cùng thái tử sửng sốt, đây là có chuyện gì, từ nãy tới giờ mới chú ý hoàng đế đến sao? Nước trà cũng uống sắp hết rồi mới nhớ chào hỏi, phản xạ như vậy có quá chậm không a.Bất quá, hoàng đế cũng không có tâm tình tính toán chi li những việc này, Nhan Hi chịu quỳ xuống tiếp giá, vậy có thể biểu thị rằng, lão vừa đưa ra kiến nghị đã có hiệu quả, quả nhiên thất nhi tử vạn năng của lão có điều yêu cầu.Có nguyện vọng muốn hoàng đế giúp đỡ thực hiện không phải là chuyện xấu, làm trao đổi như thế này, hoàng đế tự nhiên cũng có thể công khai ra lệnh Nhan Hi ra trận giết địch, hai bên không thiếu nợ nhau."Thất nhi, đứng dậy nói." Hoàng đế cười ha hả vuốt chòm râu thưa thớt, lão khôi phục bình tĩnh như lúc ban đầu."Phụ hoàng nói đương nhiên là miệng vàng lời ngọc, tuyệt đối chắc chắn, vô luận ngươi yêu cầu cái gì, chỉ cần phụ hoàng làm được, nhất định lập tức làm, để cho con ta an tâm trên chiến trường giết địch, bảo vệ quốc gia."Nếu đổi lại là hoàng tử khác, lúc này chắc chắn sẽ kinh sợ quỳ xuống dập đầu, cũng không dám nói liền yêu cầu, mà sẽ chờ hoàng đế đắn đo xong hỏi lại lần nữa, lúc đó mới dám và cố gắng nói năng cẩn thận tỉ mỉ mà hướng hoàng đế yêu cầu.Thế nhưng Nhan Hi trời sinh không quanh co, tại trước mặt hoàng đế càng không hiểu cái gì là khiêm nhường.Tay trái hắn vung lên, dựng thẳng lên ba ngón tay, lạnh lùng nói, "Nhi thần có ba yêu cầu, nếu như phụ hoàng đáp ứng, chuyện ngũ quốc, Nhan Hi liền đi giải quyết.""Nói đi." Hoàng đế cảm thấy thân mình cứng ngắt ngồi thẳng, đối với thỉnh cầu của Nhan Hi thật đúng là có chút hoảng, hài tử này của lão không tham quyền thế, không thích tài phú, nữ sắc càng không cần phải nói, đã gần ba mươi tuổi, cũng chỉ mới cưới “nhất phòng” (vợ chính). Hắn sẽ đưa ra điều kiện hà khắc gì đây? Nhất định là cả lão cũng giải quyết không được a."Thứ nhất, nhi thần dẫn binh xuất chinh, việc tiếp tế lương thảo rất quan trọng, người khác đi làm nhi thần sẽ lo lắng."Nguyên lai là cái này, hoàng đế tiếp nhận khăn tay Quý Hỉ đưa đến, lau mồ hôi trên trán rồi thở ra một hơi, hỏi, "Y theo Lão Thất suy nghĩ, ngươi muốn ai toàn quyền phụ trách việc này?"