Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 334: Ngũ quốc tiếp cận Nhan Hi xuất binh 12
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi nhìn Nhan Dung, rồi cấp tốc chuyển sang thái tử, "Hồi bẩm phụ hoàng, việc này xin làm phiền thái tử điện hạ toàn quyền phụ trách, nhi thần mới yên tâm lên tiền tuyến giết địch."Đây hoàn toàn là câu trả lời ngoài dự liệu, không chỉ là hoàng đế, bản thân thái tử cũng ngây ngẩn cả người.Nhan Hi cư nhiên làm trò trước mặt hoàng đế, nói chỉ cần thái tử phụ trách hắn mới yên tâm. Làm thái tử điện hạ cảm động đến lệ nóng dâng tràn, hắn còn tưởng rằng Lão Thất đã sớm hận hắn đến chết, chuyện Đào Tiểu Vi đẻ non cùng những hiểu lầm phát sinh trước kia, đã làm cho tình cảm huynh đệ vốn xa càng thêm xa, thái tử muốn hàn gắn nhưng Nhan Hi luôn mặt lạnh như cách nhân ngoài thiên lý, liền cửa Duệ vương phủ thái tử cũng không dám vào, để giảm bớt căng thẳng giữa bọn họ.Thái tử không đợi hoàng đế trả lời, đã lập tức quỳ một gối xuống, tiếng nói nghẹn ngào, tránh kích động nói, "Phụ hoàng, nếu thất đệ có yêu cầu, nhi thần nguyện ý tiếp nhận việc tiếp tế lương thảo, nhi thần bảo đảm làm tốt hậu cần cho thất đệ, để đệ ấy an tâm xuất binh, nếu có một chút sai lầm, phụ hoàng có thể trị tội nhi thần."Hoàng đế cảm thấy đầu óc lộn xộn, nguyên tưởng rằng sẽ rất khó làm được ba yêu cầu, không nghĩ tới, việc thứ nhất lại dễ dàng hoàn thành như thế. Trong lòng suy nghĩ, xem ra Lão Thất sẽ không đề ra điều kiện dễ dàng như vậy, đây chỉ là từ dưới chân núi đi lên mà thôi, vì vậy lão cười ha ha, "Thật là hai hoàng nhi tốt của trẫm , Yến quốc thật sự có phúc, trẫm rất kiêu hãnh, tốt tốt, hai huynh đệ các ngươi đã nghĩ liên thủ, phụ hoàng tự nhiên là thành toàn, chuẩn."Nhan Hi trên mặt nhìn không ra thần sắc vui vẻ, hoàng đế đáp ứng rồi thái tử thì liên tục tạ ân, hắn cũng không hề để ý, dựng thẳng lên hai ngón tay nói, "Thứ hai, hành quân chiến tranh không được mang theo nữ tử, lần này nhi thần cũng muốn ngoại lệ một lần, thỉnh phụ hoàng phong Vương phi của nhi thần - Đào Tiểu Vi làm giám quân, theo quân ra trận."Thái tử không vui nói, "Thất đệ, trên chiến trường, nhất định hung hiểm không gì sánh được, đệ cùng đệ muội mới tân hôn, luyến tiếc chia lìa cũng là đương nhiên, thế nhưng, để đệ muội đến chiến trường, phải chăng càng không thích hợp? Vạn nhất xảy ra nguy hiểm, hối hận cũng không thể vãn hồi."Nhan Hi ánh mắt bình tĩnh, không chút nào lùi bước nhìn hoàng đế, "Phụ hoàng, nữ nhân của nhi thần, nhi thần tự nhiên sẽ bảo hộ chu toàn, điểm ấy không cần lo lắng, nói chung, để Vương phi theo đến chiến trường là điều kiện thứ hai, ngài đáp ứng hay không, Nhan Hi cũng không dám cưỡng cầu."
Nhan Hi nhìn Nhan Dung, rồi cấp
tốc chuyển sang thái tử, "Hồi bẩm phụ hoàng, việc này xin làm phiền thái tử điện hạ toàn quyền phụ trách, nhi thần mới yên tâm lên tiền tuyến
giết địch."
Đây hoàn toàn là câu trả lời ngoài dự liệu, không chỉ là hoàng đế, bản thân thái tử cũng ngây ngẩn cả người.
Nhan Hi cư nhiên làm trò trước
mặt hoàng đế, nói chỉ cần thái tử phụ trách hắn mới yên tâm. Làm thái tử điện hạ cảm động đến lệ nóng dâng tràn, hắn còn tưởng rằng Lão Thất đã
sớm hận hắn đến chết, chuyện Đào Tiểu Vi đẻ non cùng những hiểu lầm phát sinh trước kia, đã làm cho tình cảm huynh đệ vốn xa càng thêm xa, thái
tử muốn hàn gắn nhưng Nhan Hi luôn mặt lạnh như cách nhân ngoài thiên
lý, liền cửa Duệ vương phủ thái tử cũng không dám vào, để giảm bớt căng
thẳng giữa bọn họ.
Thái tử không đợi hoàng đế trả
lời, đã lập tức quỳ một gối xuống, tiếng nói nghẹn ngào, tránh kích động nói, "Phụ hoàng, nếu thất đệ có yêu cầu, nhi thần nguyện ý tiếp nhận
việc tiếp tế lương thảo, nhi thần bảo đảm làm tốt hậu cần cho thất đệ,
để đệ ấy an tâm xuất binh, nếu có một chút sai lầm, phụ hoàng có thể trị tội nhi thần."
Hoàng đế cảm thấy đầu óc lộn
xộn, nguyên tưởng rằng sẽ rất khó làm được ba yêu cầu, không nghĩ tới,
việc thứ nhất lại dễ dàng hoàn thành như thế. Trong lòng suy nghĩ, xem
ra Lão Thất sẽ không đề ra điều kiện dễ dàng như vậy, đây chỉ là từ dưới chân núi đi lên mà thôi, vì vậy lão cười ha ha, "Thật là hai hoàng nhi
tốt của trẫm , Yến quốc thật sự có phúc, trẫm rất kiêu hãnh, tốt tốt,
hai huynh đệ các ngươi đã nghĩ liên thủ, phụ hoàng tự nhiên là thành
toàn, chuẩn."
Nhan Hi trên mặt nhìn không ra
thần sắc vui vẻ, hoàng đế đáp ứng rồi thái tử thì liên tục tạ ân, hắn
cũng không hề để ý, dựng thẳng lên hai ngón tay nói, "Thứ hai, hành quân chiến tranh không được mang theo nữ tử, lần này nhi thần cũng muốn
ngoại lệ một lần, thỉnh phụ hoàng phong Vương phi của nhi thần - Đào
Tiểu Vi làm giám quân, theo quân ra trận."
Thái tử không vui nói, "Thất đệ, trên chiến trường, nhất định hung hiểm không gì sánh được, đệ cùng đệ
muội mới tân hôn, luyến tiếc chia lìa cũng là đương nhiên, thế nhưng, để đệ muội đến chiến trường, phải chăng càng không thích hợp? Vạn nhất xảy ra nguy hiểm, hối hận cũng không thể vãn hồi."
Nhan Hi ánh mắt bình tĩnh, không chút nào lùi bước nhìn hoàng đế, "Phụ hoàng, nữ nhân của nhi thần, nhi
thần tự nhiên sẽ bảo hộ chu toàn, điểm ấy không cần lo lắng, nói chung,
để Vương phi theo đến chiến trường là điều kiện thứ hai, ngài đáp ứng
hay không, Nhan Hi cũng không dám cưỡng cầu."
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi nhìn Nhan Dung, rồi cấp tốc chuyển sang thái tử, "Hồi bẩm phụ hoàng, việc này xin làm phiền thái tử điện hạ toàn quyền phụ trách, nhi thần mới yên tâm lên tiền tuyến giết địch."Đây hoàn toàn là câu trả lời ngoài dự liệu, không chỉ là hoàng đế, bản thân thái tử cũng ngây ngẩn cả người.Nhan Hi cư nhiên làm trò trước mặt hoàng đế, nói chỉ cần thái tử phụ trách hắn mới yên tâm. Làm thái tử điện hạ cảm động đến lệ nóng dâng tràn, hắn còn tưởng rằng Lão Thất đã sớm hận hắn đến chết, chuyện Đào Tiểu Vi đẻ non cùng những hiểu lầm phát sinh trước kia, đã làm cho tình cảm huynh đệ vốn xa càng thêm xa, thái tử muốn hàn gắn nhưng Nhan Hi luôn mặt lạnh như cách nhân ngoài thiên lý, liền cửa Duệ vương phủ thái tử cũng không dám vào, để giảm bớt căng thẳng giữa bọn họ.Thái tử không đợi hoàng đế trả lời, đã lập tức quỳ một gối xuống, tiếng nói nghẹn ngào, tránh kích động nói, "Phụ hoàng, nếu thất đệ có yêu cầu, nhi thần nguyện ý tiếp nhận việc tiếp tế lương thảo, nhi thần bảo đảm làm tốt hậu cần cho thất đệ, để đệ ấy an tâm xuất binh, nếu có một chút sai lầm, phụ hoàng có thể trị tội nhi thần."Hoàng đế cảm thấy đầu óc lộn xộn, nguyên tưởng rằng sẽ rất khó làm được ba yêu cầu, không nghĩ tới, việc thứ nhất lại dễ dàng hoàn thành như thế. Trong lòng suy nghĩ, xem ra Lão Thất sẽ không đề ra điều kiện dễ dàng như vậy, đây chỉ là từ dưới chân núi đi lên mà thôi, vì vậy lão cười ha ha, "Thật là hai hoàng nhi tốt của trẫm , Yến quốc thật sự có phúc, trẫm rất kiêu hãnh, tốt tốt, hai huynh đệ các ngươi đã nghĩ liên thủ, phụ hoàng tự nhiên là thành toàn, chuẩn."Nhan Hi trên mặt nhìn không ra thần sắc vui vẻ, hoàng đế đáp ứng rồi thái tử thì liên tục tạ ân, hắn cũng không hề để ý, dựng thẳng lên hai ngón tay nói, "Thứ hai, hành quân chiến tranh không được mang theo nữ tử, lần này nhi thần cũng muốn ngoại lệ một lần, thỉnh phụ hoàng phong Vương phi của nhi thần - Đào Tiểu Vi làm giám quân, theo quân ra trận."Thái tử không vui nói, "Thất đệ, trên chiến trường, nhất định hung hiểm không gì sánh được, đệ cùng đệ muội mới tân hôn, luyến tiếc chia lìa cũng là đương nhiên, thế nhưng, để đệ muội đến chiến trường, phải chăng càng không thích hợp? Vạn nhất xảy ra nguy hiểm, hối hận cũng không thể vãn hồi."Nhan Hi ánh mắt bình tĩnh, không chút nào lùi bước nhìn hoàng đế, "Phụ hoàng, nữ nhân của nhi thần, nhi thần tự nhiên sẽ bảo hộ chu toàn, điểm ấy không cần lo lắng, nói chung, để Vương phi theo đến chiến trường là điều kiện thứ hai, ngài đáp ứng hay không, Nhan Hi cũng không dám cưỡng cầu."