Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 343: Túy ngọa sa trường quân mạc cười 6

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Điểm tâm trong quân chuẩn bị sớm một chút, tất nhiên vẫn thua trong vương phủ làm, tuy rằng là cố ý vì Đào Tiểu Vi đã bỏ thêm không ít phụ liệu mang từ kinh thành đến, nhưng nàng ăn uống vẫn không được tốt. Nhan Hi không ở, Đào Tiểu Vi đơn giản chỉ ăn theo tâm tình, chỉ ăn những thứ nàng thích, mới chỉ nữa bát cơm đã không muốn ăn thêm, liền gọi người mang xuống.Không bao lâu, quả nhiên thấy một hán tử trong quân tay chân thông minh đem cơm dọn đi ra ngoài, chỉ chốc lát, người này lại quay lại, đứng trước mặt Đào Tiểu Vi.Thanh âm hắn khàn khàn, mang theo chút chần chờ, “Người có phải là Vương phi của thất hoàng tử mang đến, bệ hạ đã khâm điểm làm giám quân?”Đào Tiểu Vi nghi hoặc gật đầu, chuyện này trong quân ai chẳng biết? Người này thế nào còn chạy tới hỏi.“Ngươi là Tiểu Đào nhi sao?” Hắn lại hỏi, mang theo hơi kích động.Tiểu Đào nhi, xưng hô này giống như chìa khóa, mở những ký ức đã phủ đầy bụi trong đáy lòng Đào Tiểu Vi, hình như có ai đã từng yêu thương gọi nàng như vậy, không phải Vi Vi, cũng không phải Tiểu Vi, cũng không là công chúa, chỉ là lấy họ làm chính, thêm vào ngữ điệu yêu thương, Tiểu Đào nhi.Hai vị tỷ tỷ cũng từng học theo người kia gọi nàng như vậy, thế nhưng hắn không cho, hắn nói, đó là nhủ danh chỉ có hắn mới có thể gọi, những người khác mặc dù là hai vị tỷ tỷ cũng không cho xưng hô.Phụ hoàng?Đào Tiểu Vi cắn chặt môi, nàng đánh giá cẩn thận gương mặt bình thường ở trước mặt, bề ngoài hắn là một binh sĩ bình thường, Đào Tiểu Vi nhìn cũng không phân rõ là ai, gương mặt tái nhợt có vài phần mất tự nhiên.Không đúng, đây không phải mặt thật của hắn, trên mặt hắn lộ ra mặt nạ dán không khéo, đây là thứ Đào Tiểu Vi mê nhất, cho nên nàng rất nhanh tìm ra được chỗ nối da giả, nơi đó đã thoa lên một ít phấn, nếu không chú ý, thật đúng là không phát hiện được.Một người đeo mặt nạ, ngụy trang thành quân nhân lẻn vào, hắn gọi nàng là Tiểu Đào nhi, nhũ danh mà chỉ có phụ hoàng nàng mới có thể gọi.“Ngươi là ai?” Đối phương thiện ác bất minh, Đào Tiểu Vi trực giác lui về phía sau, tiện tay nắm lấy lưỡi đao sắc bén mà Nhan Hi để lại cho nàng, hộ ở trước ngực.“Tiểu Đào nhi, ngươi quả thật là Tiểu Đào nhi sao? Ta là ca ca thân sinh của ngươi, phụ hoàng phái ta tới tìm ngươi, ngày hôm nay, ta rốt cục hoàn thành tâm nguyện của lão nhân gia rồi.”

Điểm tâm trong quân chuẩn bị sớm một chút, tất nhiên vẫn
thua trong vương phủ làm, tuy rằng là cố ý vì Đào Tiểu Vi đã bỏ thêm
không ít phụ liệu mang từ kinh thành đến, nhưng nàng ăn uống vẫn không
được tốt. Nhan Hi không ở, Đào Tiểu Vi đơn giản chỉ ăn theo tâm tình,
chỉ ăn những thứ nàng thích, mới chỉ nữa bát cơm đã không muốn ăn thêm,
liền gọi người mang xuống.

Không bao lâu, quả nhiên thấy một hán tử trong quân tay chân thông minh
đem cơm dọn đi ra ngoài, chỉ chốc lát, người này lại quay lại, đứng
trước mặt Đào Tiểu Vi.

Thanh âm hắn khàn khàn, mang theo chút chần chờ, “Người có phải là Vương phi của thất hoàng tử mang đến, bệ hạ đã khâm điểm làm giám quân?”

Đào Tiểu Vi nghi hoặc gật đầu, chuyện này trong quân ai chẳng biết? Người này thế nào còn chạy tới hỏi.

“Ngươi là Tiểu Đào nhi sao?” Hắn lại hỏi, mang theo hơi kích động.

Tiểu Đào nhi, xưng hô này giống như chìa khóa, mở những ký ức đã phủ đầy bụi trong đáy lòng Đào Tiểu Vi, hình như có ai đã từng yêu thương gọi
nàng như vậy, không phải Vi Vi, cũng không phải Tiểu Vi, cũng không là
công chúa, chỉ là lấy họ làm chính, thêm vào ngữ điệu yêu thương, Tiểu
Đào nhi.

Hai vị tỷ tỷ cũng từng học theo người kia gọi nàng như vậy, thế nhưng
hắn không cho, hắn nói, đó là nhủ danh chỉ có hắn mới có thể gọi, những
người khác mặc dù là hai vị tỷ tỷ cũng không cho xưng hô.

Phụ hoàng?

Đào Tiểu Vi cắn chặt môi, nàng đánh giá cẩn thận gương mặt bình thường ở trước mặt, bề ngoài hắn là một binh sĩ bình thường, Đào Tiểu Vi nhìn
cũng không phân rõ là ai, gương mặt tái nhợt có vài phần mất tự nhiên.

Không đúng, đây không phải mặt thật của hắn, trên mặt hắn lộ ra mặt nạ
dán không khéo, đây là thứ Đào Tiểu Vi mê nhất, cho nên nàng rất nhanh
tìm ra được chỗ nối da giả, nơi đó đã thoa lên một ít phấn, nếu không
chú ý, thật đúng là không phát hiện được.

Một người đeo mặt nạ, ngụy trang thành quân nhân lẻn vào, hắn gọi nàng
là Tiểu Đào nhi, nhũ danh mà chỉ có phụ hoàng nàng mới có thể gọi.

“Ngươi là ai?” Đối phương thiện ác bất minh, Đào Tiểu Vi trực giác lui
về phía sau, tiện tay nắm lấy lưỡi đao sắc bén mà Nhan Hi để lại cho
nàng, hộ ở trước ngực.

“Tiểu Đào nhi, ngươi quả thật là Tiểu Đào nhi sao? Ta là ca ca thân sinh của ngươi, phụ hoàng phái ta tới tìm ngươi, ngày hôm nay, ta rốt cục
hoàn thành tâm nguyện của lão nhân gia rồi.”

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Điểm tâm trong quân chuẩn bị sớm một chút, tất nhiên vẫn thua trong vương phủ làm, tuy rằng là cố ý vì Đào Tiểu Vi đã bỏ thêm không ít phụ liệu mang từ kinh thành đến, nhưng nàng ăn uống vẫn không được tốt. Nhan Hi không ở, Đào Tiểu Vi đơn giản chỉ ăn theo tâm tình, chỉ ăn những thứ nàng thích, mới chỉ nữa bát cơm đã không muốn ăn thêm, liền gọi người mang xuống.Không bao lâu, quả nhiên thấy một hán tử trong quân tay chân thông minh đem cơm dọn đi ra ngoài, chỉ chốc lát, người này lại quay lại, đứng trước mặt Đào Tiểu Vi.Thanh âm hắn khàn khàn, mang theo chút chần chờ, “Người có phải là Vương phi của thất hoàng tử mang đến, bệ hạ đã khâm điểm làm giám quân?”Đào Tiểu Vi nghi hoặc gật đầu, chuyện này trong quân ai chẳng biết? Người này thế nào còn chạy tới hỏi.“Ngươi là Tiểu Đào nhi sao?” Hắn lại hỏi, mang theo hơi kích động.Tiểu Đào nhi, xưng hô này giống như chìa khóa, mở những ký ức đã phủ đầy bụi trong đáy lòng Đào Tiểu Vi, hình như có ai đã từng yêu thương gọi nàng như vậy, không phải Vi Vi, cũng không phải Tiểu Vi, cũng không là công chúa, chỉ là lấy họ làm chính, thêm vào ngữ điệu yêu thương, Tiểu Đào nhi.Hai vị tỷ tỷ cũng từng học theo người kia gọi nàng như vậy, thế nhưng hắn không cho, hắn nói, đó là nhủ danh chỉ có hắn mới có thể gọi, những người khác mặc dù là hai vị tỷ tỷ cũng không cho xưng hô.Phụ hoàng?Đào Tiểu Vi cắn chặt môi, nàng đánh giá cẩn thận gương mặt bình thường ở trước mặt, bề ngoài hắn là một binh sĩ bình thường, Đào Tiểu Vi nhìn cũng không phân rõ là ai, gương mặt tái nhợt có vài phần mất tự nhiên.Không đúng, đây không phải mặt thật của hắn, trên mặt hắn lộ ra mặt nạ dán không khéo, đây là thứ Đào Tiểu Vi mê nhất, cho nên nàng rất nhanh tìm ra được chỗ nối da giả, nơi đó đã thoa lên một ít phấn, nếu không chú ý, thật đúng là không phát hiện được.Một người đeo mặt nạ, ngụy trang thành quân nhân lẻn vào, hắn gọi nàng là Tiểu Đào nhi, nhũ danh mà chỉ có phụ hoàng nàng mới có thể gọi.“Ngươi là ai?” Đối phương thiện ác bất minh, Đào Tiểu Vi trực giác lui về phía sau, tiện tay nắm lấy lưỡi đao sắc bén mà Nhan Hi để lại cho nàng, hộ ở trước ngực.“Tiểu Đào nhi, ngươi quả thật là Tiểu Đào nhi sao? Ta là ca ca thân sinh của ngươi, phụ hoàng phái ta tới tìm ngươi, ngày hôm nay, ta rốt cục hoàn thành tâm nguyện của lão nhân gia rồi.”

Chương 343: Túy ngọa sa trường quân mạc cười 6