Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 356: Xuất giá tòng phu 4
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi xoay người nghĩ lùi vào trong giường tị nạn, lại bị Nhan Hi bước nhanh hơn, nắm được chân sau túm trở về. Hắn dùng lực rất lớn, năm ngón tay hầu như bấm vào mắt cá chân Đào Tiểu Vi, đau đến nàng nhe răng trợn mắt, như chú tiểu cẩu bị bắt về.“Người xấu, ngươi điên rồi, đau quá a.” Thật sự là rất đau, bất quá càng đau hơn còn ở phía sau đi. Nhan Hi như đang túm gà con bắt được vạt áo nàng kéo lại, gương mặt tối sầm phóng đại càng gần, lần này từ chân nhỏ bị đau chuyển lên vai, hai tay gắt gao chế trụ vai Đào Tiểu Vi, “Nó đâu, đưa cho ta!”“Cái gì. . . cái gì. .là nó?” Nước mắt vì đau đã bắt đầu tuôn ra, từng giọt từng giọt rơi nhìn rất thương cảm.Đáng tiếc Nhan Hi thực sự nổi giận, không hề thương cảm, ngiến chặt răng, hé ra khuôn mặt tuấn tú nhưng dữ tợn, bên tai nàng âm thanh rất lớn vang lên, “Là tuyệt tử hoàn mà tên chết tiệt nào đưa cho ngươi! ! ! ! !”Sắc mặt trắng bệch, Đào Tiểu Vi trên mặt lộ ra chột dạ, thế nào nhanh như vậy đã bị Nhan Hi biết, nàng cũng chưa kể hết tất cả cho Trúc Diệp Đồng, “Ngươi. . . Ngươi thế nào biết?”Nhan Hi mới không đếm xỉa câu hỏi của nàng, hắn hiện tại lửa giận dâng trào, không hề giảm xuống chút nào, từ khi nhận được tin tức của Cửu Đĩnh đưa tới, hắn tâm thần đã không yên, sợ Đào Tiểu Vi thực sự một thời phạm vào hồ đồ, nên ra roi thúc ngựa gấp gáp trở về, nào có tâm tư cùng nàng ở chỗ này chơi trò đối thoại.“Ngươi ăn rồi? ? ?” Lần này đã cách xa phẫn nộ rồi, từ trên xuống dưới kiểm tra thân thể của nàng, ánh mắt sắc bén dường như muốn xuyên qua da, để thấy trong bụng nàng đến tột cùng có hay không Tuyệt Tử Hoàn kia.Đào Tiểu Vi bị dọa đến cả người choáng váng, mím môi nói, “Ta không, ta thực sự không.”“Nó đâu?” Nhan Hi nheo lại đôi mắt hẹp dài, hắc bạch phân minh cùng sát khí lẫm lẫm, “Vi Vi, nếu như ngươi thực sự muốn thay Tề Quốc báo thù, ta tùy thời chờ Nhạn Đãng Sa của ngươi, thế nhưng, Tuyệt Tử Hoàn đưa cho ta, ngươi muốn ăn, trừ phi ta chết.”Ai muốn hắn chết a, nàng rõ ràng sẽ không dùng cái kia, ban đầu không có, sau này cũng tuyệt đối không có, vừa định há mồm cãi lại, đã bị biểu tình như muốn ăn thịt người của Nhan Hi dọa đến cắn phải đầu lưỡi, nàng che miệng lại, khó lòng giãi bày, chỉ có thể nhìn Nhan Hi, ánh mắt càng ngày càng cuồng bạo.
Đào Tiểu Vi xoay người nghĩ lùi vào trong giường tị nạn,
lại bị Nhan Hi bước nhanh hơn, nắm được chân sau túm trở về. Hắn dùng
lực rất lớn, năm ngón tay hầu như bấm vào mắt cá chân Đào Tiểu Vi, đau
đến nàng nhe răng trợn mắt, như chú tiểu cẩu bị bắt về.
“Người xấu, ngươi điên rồi, đau quá a.” Thật sự là rất đau, bất quá càng đau hơn còn ở phía sau đi. Nhan Hi như đang túm gà con bắt được vạt áo
nàng kéo lại, gương mặt tối sầm phóng đại càng gần, lần này từ chân nhỏ
bị đau chuyển lên vai, hai tay gắt gao chế trụ vai Đào Tiểu Vi, “Nó đâu, đưa cho ta!”
“Cái gì. . . cái gì. .là nó?” Nước mắt vì đau đã bắt đầu tuôn ra, từng giọt từng giọt rơi nhìn rất thương cảm.
Đáng tiếc Nhan Hi thực sự nổi giận, không hề thương cảm, ngiến chặt
răng, hé ra khuôn mặt tuấn tú nhưng dữ tợn, bên tai nàng âm thanh rất
lớn vang lên, “Là tuyệt tử hoàn mà tên chết tiệt nào đưa cho ngươi! ! ! ! !”
Sắc mặt trắng bệch, Đào Tiểu Vi trên mặt lộ ra chột dạ, thế nào nhanh
như vậy đã bị Nhan Hi biết, nàng cũng chưa kể hết tất cả cho Trúc Diệp
Đồng, “Ngươi. . . Ngươi thế nào biết?”
Nhan Hi mới không đếm xỉa câu hỏi của nàng, hắn hiện tại lửa giận dâng
trào, không hề giảm xuống chút nào, từ khi nhận được tin tức của Cửu
Đĩnh đưa tới, hắn tâm thần đã không yên, sợ Đào Tiểu Vi thực sự một thời phạm vào hồ đồ, nên ra roi thúc ngựa gấp gáp trở về, nào có tâm tư cùng nàng ở chỗ này chơi trò đối thoại.
“Ngươi ăn rồi? ? ?” Lần này đã cách xa phẫn nộ rồi, từ trên xuống dưới
kiểm tra thân thể của nàng, ánh mắt sắc bén dường như muốn xuyên qua da, để thấy trong bụng nàng đến tột cùng có hay không Tuyệt Tử Hoàn kia.
Đào Tiểu Vi bị dọa đến cả người choáng váng, mím môi nói, “Ta không, ta thực sự không.”
“Nó đâu?” Nhan Hi nheo lại đôi mắt hẹp dài, hắc bạch phân minh cùng sát
khí lẫm lẫm, “Vi Vi, nếu như ngươi thực sự muốn thay Tề Quốc báo thù, ta tùy thời chờ Nhạn Đãng Sa của ngươi, thế nhưng, Tuyệt Tử Hoàn đưa cho
ta, ngươi muốn ăn, trừ phi ta chết.”
Ai muốn hắn chết a, nàng rõ ràng sẽ không dùng cái kia, ban đầu không
có, sau này cũng tuyệt đối không có, vừa định há mồm cãi lại, đã bị biểu tình như muốn ăn thịt người của Nhan Hi dọa đến cắn phải đầu lưỡi, nàng che miệng lại, khó lòng giãi bày, chỉ có thể nhìn Nhan Hi, ánh mắt càng ngày càng cuồng bạo.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi xoay người nghĩ lùi vào trong giường tị nạn, lại bị Nhan Hi bước nhanh hơn, nắm được chân sau túm trở về. Hắn dùng lực rất lớn, năm ngón tay hầu như bấm vào mắt cá chân Đào Tiểu Vi, đau đến nàng nhe răng trợn mắt, như chú tiểu cẩu bị bắt về.“Người xấu, ngươi điên rồi, đau quá a.” Thật sự là rất đau, bất quá càng đau hơn còn ở phía sau đi. Nhan Hi như đang túm gà con bắt được vạt áo nàng kéo lại, gương mặt tối sầm phóng đại càng gần, lần này từ chân nhỏ bị đau chuyển lên vai, hai tay gắt gao chế trụ vai Đào Tiểu Vi, “Nó đâu, đưa cho ta!”“Cái gì. . . cái gì. .là nó?” Nước mắt vì đau đã bắt đầu tuôn ra, từng giọt từng giọt rơi nhìn rất thương cảm.Đáng tiếc Nhan Hi thực sự nổi giận, không hề thương cảm, ngiến chặt răng, hé ra khuôn mặt tuấn tú nhưng dữ tợn, bên tai nàng âm thanh rất lớn vang lên, “Là tuyệt tử hoàn mà tên chết tiệt nào đưa cho ngươi! ! ! ! !”Sắc mặt trắng bệch, Đào Tiểu Vi trên mặt lộ ra chột dạ, thế nào nhanh như vậy đã bị Nhan Hi biết, nàng cũng chưa kể hết tất cả cho Trúc Diệp Đồng, “Ngươi. . . Ngươi thế nào biết?”Nhan Hi mới không đếm xỉa câu hỏi của nàng, hắn hiện tại lửa giận dâng trào, không hề giảm xuống chút nào, từ khi nhận được tin tức của Cửu Đĩnh đưa tới, hắn tâm thần đã không yên, sợ Đào Tiểu Vi thực sự một thời phạm vào hồ đồ, nên ra roi thúc ngựa gấp gáp trở về, nào có tâm tư cùng nàng ở chỗ này chơi trò đối thoại.“Ngươi ăn rồi? ? ?” Lần này đã cách xa phẫn nộ rồi, từ trên xuống dưới kiểm tra thân thể của nàng, ánh mắt sắc bén dường như muốn xuyên qua da, để thấy trong bụng nàng đến tột cùng có hay không Tuyệt Tử Hoàn kia.Đào Tiểu Vi bị dọa đến cả người choáng váng, mím môi nói, “Ta không, ta thực sự không.”“Nó đâu?” Nhan Hi nheo lại đôi mắt hẹp dài, hắc bạch phân minh cùng sát khí lẫm lẫm, “Vi Vi, nếu như ngươi thực sự muốn thay Tề Quốc báo thù, ta tùy thời chờ Nhạn Đãng Sa của ngươi, thế nhưng, Tuyệt Tử Hoàn đưa cho ta, ngươi muốn ăn, trừ phi ta chết.”Ai muốn hắn chết a, nàng rõ ràng sẽ không dùng cái kia, ban đầu không có, sau này cũng tuyệt đối không có, vừa định há mồm cãi lại, đã bị biểu tình như muốn ăn thịt người của Nhan Hi dọa đến cắn phải đầu lưỡi, nàng che miệng lại, khó lòng giãi bày, chỉ có thể nhìn Nhan Hi, ánh mắt càng ngày càng cuồng bạo.