Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 357: Xuất giá tòng phu 5

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Trúc Diệp Đồng đứng lên, Tuyệt Tử Hoàn cùng Nhạn Đãng Sa đều trên người nàng, nàng phải đi cứu Vi Vi a, miễn cho Vi Vi thực sự bị cuồng nộ của Nhan Hi b*p ch*t.Nhan Dung ôm nàng lại, cười hề hề nói, “Tiểu Đồng, nơi nào có gió bão thì đừng nên qua, thất đệ ta nổi giận lên không có mắt đâu, đụng đến cái nào phá hủy cái đó, đừng tưởng hắn sẽ thấy nàng là tẩu tử mà thủ hạ lưu tình.”“Tướng công, không phải như thế.” Bất đắc dĩ nhìn Nhan Dung đang gắt gao túm lấy tay nàng, còn có ánh mắt hưng phấn như phát quang, Trúc Diệp Đồng một nghìn lần ai thán, thật là nam nhân này, không có biện pháp với hắn mà, từ trong áo nàng lấy ra hai bình sứ nhỏ một xanh một đỏ đưa tới trước mặt Nhan Dung, “Đây là Nhạn Đãng Sa cùng Tuyệt Tử Hoàn, ta đã sớm lấy nó đi từ trong tay Vi Vi, thất đệ mà còn bức nàng nữa, Vi Vi sẽ không được nha.”Nhan Hi căn bản là không cho Đào Tiểu Vi có cơ hội giải thích, Trúc Diệp Đồng nhìn mà sốt ruột, bên này còn bị Nhan Dung không phân tốt xấu lôi kéo, nàng rất sợ và cũng không dám nghĩ qua, Nhan Hi có thể sẽ làm ngộ thương Đào Tiểu Vi trong cơn thịnh nộ.“Tiểu Đồng, nàng làm thật tốt, thật không hỗ là thê tử của ta, cho dù cao to thông minh thì thế nào, đến lúc mấu chốt cũng không phải dùng được, ha ha, lần này cuối cùng thất đệ cũng nợ chúng ta một lần.” Hắn lấy đi Tuyệt Tử Hoàn, ba chữ này cũng làm Nhan Dung thập phần khó chịu, trong lòng mắng, là tên chết tiệt nào phát minh ra loại thuốc nham hiểm như thế, thật phải kéo ra ngoài dùng thiên đao vạn quả mới có thể hả giận, Nhan Dung dùng ngữ điệu lành lạnh nói, “Thất đệ, ngươi muốn tìm cái gì đó nó đang trên người ta, nhanh lên một chút buông ra đệ muội a, ngươi mà nghiêm hình tra tấn như vậy, hay dùng đại chiêu hầu hạ cũng không có đâu.”Nhan Hi quả nhiên tạm thời dừng lại, quay đầu lại nhìn thấy trong tay Nhan Dung quả nhiên nắm hai bình sứ xanh và đỏ, hắn lạnh lùng nói, “Bên trong có cái gì sao?”Đưa lên ngang tai lắc lư vài cái, Nhan Dung dáng tươi cười thật to gật đầu, “Còn đầy, đệ muội không có ăn vụng.”Lời ấy làm Đào Tiểu Vi cùng Trúc Diệp Đồng cùng nhau trố mắt nhìn, nói gì vậy, cũng không phải vịt nướng hay mứt quả ghim thành xâu, ai muốn ăn vụng Nhạn Đãng Sa để gặp tử thần, cùng Tuyệt Tử Hoàn – thứ sẽ làm tổn hại tám đời tổ tông của hắn a.

Trúc Diệp Đồng đứng lên, Tuyệt Tử Hoàn cùng Nhạn Đãng Sa
đều trên người nàng, nàng phải đi cứu Vi Vi a, miễn cho Vi Vi thực sự bị cuồng nộ của Nhan Hi b*p ch*t.

Nhan Dung ôm nàng lại, cười hề hề nói, “Tiểu Đồng, nơi nào có gió bão
thì đừng nên qua, thất đệ ta nổi giận lên không có mắt đâu, đụng đến cái nào phá hủy cái đó, đừng tưởng hắn sẽ thấy nàng là tẩu tử mà thủ hạ lưu tình.”

“Tướng công, không phải như thế.” Bất đắc dĩ nhìn Nhan Dung đang gắt gao túm lấy tay nàng, còn có ánh mắt hưng phấn như phát quang, Trúc Diệp
Đồng một nghìn lần ai thán, thật là nam nhân này, không có biện pháp với hắn mà, từ trong áo nàng lấy ra hai bình sứ nhỏ một xanh một đỏ đưa tới trước mặt Nhan Dung, “Đây là Nhạn Đãng Sa cùng Tuyệt Tử Hoàn, ta đã sớm lấy nó đi từ trong tay Vi Vi, thất đệ mà còn bức nàng nữa, Vi Vi sẽ
không được nha.”

Nhan Hi căn bản là không cho Đào Tiểu Vi có cơ hội giải thích, Trúc Diệp Đồng nhìn mà sốt ruột, bên này còn bị Nhan Dung không phân tốt xấu lôi
kéo, nàng rất sợ và cũng không dám nghĩ qua, Nhan Hi có thể sẽ làm ngộ
thương Đào Tiểu Vi trong cơn thịnh nộ.

“Tiểu Đồng, nàng làm thật tốt, thật không hỗ là thê tử của ta, cho dù
cao to thông minh thì thế nào, đến lúc mấu chốt cũng không phải dùng
được, ha ha, lần này cuối cùng thất đệ cũng nợ chúng ta một lần.” Hắn
lấy đi Tuyệt Tử Hoàn, ba chữ này cũng làm Nhan Dung thập phần khó chịu,
trong lòng mắng, là tên chết tiệt nào phát minh ra loại thuốc nham hiểm
như thế, thật phải kéo ra ngoài dùng thiên đao vạn quả mới có thể hả
giận, Nhan Dung dùng ngữ điệu lành lạnh nói, “Thất đệ, ngươi muốn tìm
cái gì đó nó đang trên người ta, nhanh lên một chút buông ra đệ muội a,
ngươi mà nghiêm hình tra tấn như vậy, hay dùng đại chiêu hầu hạ cũng
không có đâu.”

Nhan Hi quả nhiên tạm thời dừng lại, quay đầu lại nhìn thấy trong tay
Nhan Dung quả nhiên nắm hai bình sứ xanh và đỏ, hắn lạnh lùng nói, “Bên
trong có cái gì sao?”

Đưa lên ngang tai lắc lư vài cái, Nhan Dung dáng tươi cười thật to gật đầu, “Còn đầy, đệ muội không có ăn vụng.”

Lời ấy làm Đào Tiểu Vi cùng Trúc Diệp Đồng cùng nhau trố mắt nhìn, nói
gì vậy, cũng không phải vịt nướng hay mứt quả ghim thành xâu, ai muốn ăn vụng Nhạn Đãng Sa để gặp tử thần, cùng Tuyệt Tử Hoàn – thứ sẽ làm tổn
hại tám đời tổ tông của hắn a.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Trúc Diệp Đồng đứng lên, Tuyệt Tử Hoàn cùng Nhạn Đãng Sa đều trên người nàng, nàng phải đi cứu Vi Vi a, miễn cho Vi Vi thực sự bị cuồng nộ của Nhan Hi b*p ch*t.Nhan Dung ôm nàng lại, cười hề hề nói, “Tiểu Đồng, nơi nào có gió bão thì đừng nên qua, thất đệ ta nổi giận lên không có mắt đâu, đụng đến cái nào phá hủy cái đó, đừng tưởng hắn sẽ thấy nàng là tẩu tử mà thủ hạ lưu tình.”“Tướng công, không phải như thế.” Bất đắc dĩ nhìn Nhan Dung đang gắt gao túm lấy tay nàng, còn có ánh mắt hưng phấn như phát quang, Trúc Diệp Đồng một nghìn lần ai thán, thật là nam nhân này, không có biện pháp với hắn mà, từ trong áo nàng lấy ra hai bình sứ nhỏ một xanh một đỏ đưa tới trước mặt Nhan Dung, “Đây là Nhạn Đãng Sa cùng Tuyệt Tử Hoàn, ta đã sớm lấy nó đi từ trong tay Vi Vi, thất đệ mà còn bức nàng nữa, Vi Vi sẽ không được nha.”Nhan Hi căn bản là không cho Đào Tiểu Vi có cơ hội giải thích, Trúc Diệp Đồng nhìn mà sốt ruột, bên này còn bị Nhan Dung không phân tốt xấu lôi kéo, nàng rất sợ và cũng không dám nghĩ qua, Nhan Hi có thể sẽ làm ngộ thương Đào Tiểu Vi trong cơn thịnh nộ.“Tiểu Đồng, nàng làm thật tốt, thật không hỗ là thê tử của ta, cho dù cao to thông minh thì thế nào, đến lúc mấu chốt cũng không phải dùng được, ha ha, lần này cuối cùng thất đệ cũng nợ chúng ta một lần.” Hắn lấy đi Tuyệt Tử Hoàn, ba chữ này cũng làm Nhan Dung thập phần khó chịu, trong lòng mắng, là tên chết tiệt nào phát minh ra loại thuốc nham hiểm như thế, thật phải kéo ra ngoài dùng thiên đao vạn quả mới có thể hả giận, Nhan Dung dùng ngữ điệu lành lạnh nói, “Thất đệ, ngươi muốn tìm cái gì đó nó đang trên người ta, nhanh lên một chút buông ra đệ muội a, ngươi mà nghiêm hình tra tấn như vậy, hay dùng đại chiêu hầu hạ cũng không có đâu.”Nhan Hi quả nhiên tạm thời dừng lại, quay đầu lại nhìn thấy trong tay Nhan Dung quả nhiên nắm hai bình sứ xanh và đỏ, hắn lạnh lùng nói, “Bên trong có cái gì sao?”Đưa lên ngang tai lắc lư vài cái, Nhan Dung dáng tươi cười thật to gật đầu, “Còn đầy, đệ muội không có ăn vụng.”Lời ấy làm Đào Tiểu Vi cùng Trúc Diệp Đồng cùng nhau trố mắt nhìn, nói gì vậy, cũng không phải vịt nướng hay mứt quả ghim thành xâu, ai muốn ăn vụng Nhạn Đãng Sa để gặp tử thần, cùng Tuyệt Tử Hoàn – thứ sẽ làm tổn hại tám đời tổ tông của hắn a.

Chương 357: Xuất giá tòng phu 5