Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 358: Xuất giá tòng phu 6

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi thở phào nhẹ nhõm, “vật chứng” tìm được rồi, không có bị mất đi một trong hai, hắn có thể chuyên tâm vào việc “huấn thê” rồi.“Các ngươi đi ra ngoài!” Nhan Hi không chút do dự hạ lệnh đuổi khách.Nhan Dung có vẻ như vì không nhìn được trò hay mà phiền muộn, “Xong rồi thì không cần ta nữa à, thất đệ, ngươi thật đúng là qua sông rút cầu mà.”Nói xong hắn lập tức kéo tay Trúc Diệp Đồng nhanh như chớp đi ra bên ngoài, quả nhiên, phía sau truyền đến một tiếng ầm ầm nổ, Nhan Hi tiện tay nâng lên cái bàn quăng ngay chỗ Nhan Dung vừa ngồi, gãy tan nát nơi đều là « hài cốt ».“Tướng Công, ngươi biết rõ thất đệ đang ở nổi nóng, ít chọc hắn một chút không được sao?” Bưng ngực, Trúc Diệp Đồng lòng còn sợ hãi, quá kinh khủng a, không chạy kịp chắc sẽ bị thương mất, nhìn chiếc bàn vỡ vụn, nàng biết Nhan Hi căn bản là không có ý thủ hạ lưu tình.“Tiểu đồng, thất đệ ta từ xưa tới nay luôn luôn mặt lạnh, tính tình không được tốt, số lần hắn không khống chế được cảm xúc rất ít, khó có được bị chúng ta gặp phải một lần, khó sử nha, không bằng. . .” Nhan Dung nhướng mi, như một tiểu hài tử đang khoái chí trong trò đùa của mình, còn như sợ bị ai nghe được, tiến đến bên tai Trúc Diệp Đồng nói nhỏ, “Chúng ta âm thầm trở lại, nghe xem bọn họ nói cái gì đó a.”Trừng mắt há mồm, nàng tuy rằng sớm đã quen thói « Không thể mẫu mực » của Nhan Dung, thế nhưng sau đại hôn mấy ngày, Trúc Diệp Đồng vẫn không nói nên lời khi hắn thỉnh thoảng lộ ra bản tính.Được rồi, nàng thừa nhận, nàng xác thực cũng hiếu kỳ muốn biết bọn họ nói gì, Nhan Hi sẽ nói cái gì với Đào Tiểu Vi, lần này Tuyệt Tử hoàn cùng Nhạn Đãng sa xuất hiện quá mức kỳ hoặc, Trúc Diệp Đồng cũng không ngoại lệ khi trí tò mò bị cám dỗ.Nhưng nàng không có dũng khí lớn như Nhan Dung, hắn trời sinh thích mạo hiểm tinh thần, trêu chọc Nhan Hi, tuyệt đối không phải một ý kiến hay a.Nhan Dung cổ vũ, “Tiểu Đồng nàng yên tâm, tướng công ta võ công có cao bao nhiêu, nàng không phải không biết, không có việc gì a, ta dám cam đoan, Lão Thất mặc dù phát hiện hai chúng ta, cũng không làm gì được hơn.”Trúc Diệp Đồng cười ra tiếng, thật chưa thấy qua công phu chạy trốn luyện đến thiên hạ đệ nhất, hắn còn không biết xấu hổ mà lôi kéo nàng, nam nhân này rất sợ người khác không biết hay sao mà.Nàng nở nụ cười, Nhan Dung cũng coi như nàng đã đồng ý, trực tiếp ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của nàng, cùng nhau bay trở về, tìm một nơi tốt nhất để nhìn trộm, chuẩn bị điểm tâm cùng nhau xem một hồi phu thê đại chiến.

Nhan Hi thở phào nhẹ nhõm, “vật chứng” tìm được rồi,
không có bị mất đi một trong hai, hắn có thể chuyên tâm vào việc “huấn
thê” rồi.

“Các ngươi đi ra ngoài!” Nhan Hi không chút do dự hạ lệnh đuổi khách.

Nhan Dung có vẻ như vì không nhìn được trò hay mà phiền muộn, “Xong rồi
thì không cần ta nữa à, thất đệ, ngươi thật đúng là qua sông rút cầu
mà.”

Nói xong hắn lập tức kéo tay Trúc Diệp Đồng nhanh như chớp đi ra bên
ngoài, quả nhiên, phía sau truyền đến một tiếng ầm ầm nổ, Nhan Hi tiện
tay nâng lên cái bàn quăng ngay chỗ Nhan Dung vừa ngồi, gãy tan nát nơi
đều là « hài cốt ».

“Tướng Công, ngươi biết rõ thất đệ đang ở nổi nóng, ít chọc hắn một chút không được sao?” Bưng ngực, Trúc Diệp Đồng lòng còn sợ hãi, quá kinh
khủng a, không chạy kịp chắc sẽ bị thương mất, nhìn chiếc bàn vỡ vụn,
nàng biết Nhan Hi căn bản là không có ý thủ hạ lưu tình.

“Tiểu đồng, thất đệ ta từ xưa tới nay luôn luôn mặt lạnh, tính tình
không được tốt, số lần hắn không khống chế được cảm xúc rất ít, khó có
được bị chúng ta gặp phải một lần, khó sử nha, không bằng. . .” Nhan
Dung nhướng mi, như một tiểu hài tử đang khoái chí trong trò đùa của
mình, còn như sợ bị ai nghe được, tiến đến bên tai Trúc Diệp Đồng nói
nhỏ, “Chúng ta âm thầm trở lại, nghe xem bọn họ nói cái gì đó a.”

Trừng mắt há mồm, nàng tuy rằng sớm đã quen thói « Không thể mẫu mực »
của Nhan Dung, thế nhưng sau đại hôn mấy ngày, Trúc Diệp Đồng vẫn không nói nên lời khi hắn thỉnh thoảng lộ ra bản tính.

Được rồi, nàng thừa nhận, nàng xác thực cũng hiếu kỳ muốn biết bọn họ
nói gì, Nhan Hi sẽ nói cái gì với Đào Tiểu Vi, lần này Tuyệt Tử hoàn
cùng Nhạn Đãng sa xuất hiện quá mức kỳ hoặc, Trúc Diệp Đồng cũng không
ngoại lệ khi trí tò mò bị cám dỗ.

Nhưng nàng không có dũng khí lớn như Nhan Dung, hắn trời sinh thích mạo
hiểm tinh thần, trêu chọc Nhan Hi, tuyệt đối không phải một ý kiến hay
a.

Nhan Dung cổ vũ, “Tiểu Đồng nàng yên tâm, tướng công ta võ công có cao
bao nhiêu, nàng không phải không biết, không có việc gì a, ta dám cam
đoan, Lão Thất mặc dù phát hiện hai chúng ta, cũng không làm gì được
hơn.”

Trúc Diệp Đồng cười ra tiếng, thật chưa thấy qua công phu chạy trốn
luyện đến thiên hạ đệ nhất, hắn còn không biết xấu hổ mà lôi kéo nàng,
nam nhân này rất sợ người khác không biết hay sao mà.

Nàng nở nụ cười, Nhan Dung cũng coi như nàng đã đồng ý, trực tiếp ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của nàng, cùng nhau bay trở về, tìm một nơi tốt nhất
để nhìn trộm, chuẩn bị điểm tâm cùng nhau xem một hồi phu thê đại chiến.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Hi thở phào nhẹ nhõm, “vật chứng” tìm được rồi, không có bị mất đi một trong hai, hắn có thể chuyên tâm vào việc “huấn thê” rồi.“Các ngươi đi ra ngoài!” Nhan Hi không chút do dự hạ lệnh đuổi khách.Nhan Dung có vẻ như vì không nhìn được trò hay mà phiền muộn, “Xong rồi thì không cần ta nữa à, thất đệ, ngươi thật đúng là qua sông rút cầu mà.”Nói xong hắn lập tức kéo tay Trúc Diệp Đồng nhanh như chớp đi ra bên ngoài, quả nhiên, phía sau truyền đến một tiếng ầm ầm nổ, Nhan Hi tiện tay nâng lên cái bàn quăng ngay chỗ Nhan Dung vừa ngồi, gãy tan nát nơi đều là « hài cốt ».“Tướng Công, ngươi biết rõ thất đệ đang ở nổi nóng, ít chọc hắn một chút không được sao?” Bưng ngực, Trúc Diệp Đồng lòng còn sợ hãi, quá kinh khủng a, không chạy kịp chắc sẽ bị thương mất, nhìn chiếc bàn vỡ vụn, nàng biết Nhan Hi căn bản là không có ý thủ hạ lưu tình.“Tiểu đồng, thất đệ ta từ xưa tới nay luôn luôn mặt lạnh, tính tình không được tốt, số lần hắn không khống chế được cảm xúc rất ít, khó có được bị chúng ta gặp phải một lần, khó sử nha, không bằng. . .” Nhan Dung nhướng mi, như một tiểu hài tử đang khoái chí trong trò đùa của mình, còn như sợ bị ai nghe được, tiến đến bên tai Trúc Diệp Đồng nói nhỏ, “Chúng ta âm thầm trở lại, nghe xem bọn họ nói cái gì đó a.”Trừng mắt há mồm, nàng tuy rằng sớm đã quen thói « Không thể mẫu mực » của Nhan Dung, thế nhưng sau đại hôn mấy ngày, Trúc Diệp Đồng vẫn không nói nên lời khi hắn thỉnh thoảng lộ ra bản tính.Được rồi, nàng thừa nhận, nàng xác thực cũng hiếu kỳ muốn biết bọn họ nói gì, Nhan Hi sẽ nói cái gì với Đào Tiểu Vi, lần này Tuyệt Tử hoàn cùng Nhạn Đãng sa xuất hiện quá mức kỳ hoặc, Trúc Diệp Đồng cũng không ngoại lệ khi trí tò mò bị cám dỗ.Nhưng nàng không có dũng khí lớn như Nhan Dung, hắn trời sinh thích mạo hiểm tinh thần, trêu chọc Nhan Hi, tuyệt đối không phải một ý kiến hay a.Nhan Dung cổ vũ, “Tiểu Đồng nàng yên tâm, tướng công ta võ công có cao bao nhiêu, nàng không phải không biết, không có việc gì a, ta dám cam đoan, Lão Thất mặc dù phát hiện hai chúng ta, cũng không làm gì được hơn.”Trúc Diệp Đồng cười ra tiếng, thật chưa thấy qua công phu chạy trốn luyện đến thiên hạ đệ nhất, hắn còn không biết xấu hổ mà lôi kéo nàng, nam nhân này rất sợ người khác không biết hay sao mà.Nàng nở nụ cười, Nhan Dung cũng coi như nàng đã đồng ý, trực tiếp ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của nàng, cùng nhau bay trở về, tìm một nơi tốt nhất để nhìn trộm, chuẩn bị điểm tâm cùng nhau xem một hồi phu thê đại chiến.

Chương 358: Xuất giá tòng phu 6