Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 363: Xuất giá tòng phu 11

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Tề Túc nuốt một ngụm nước bọt, vốn bởi vì Nhan Hi vào mà khẩn trương đến quên cả thân thể đang đau nhức, giờ như lại hỏa hỏa lạt lạt đông đứng lên, những nơi roi ớt cùng roi thấm nước muối đi qua, nỗi đau đều không giống nhau, cả hai hợp lại làm thân thể hắn càng đau đớn, cũng chia không rõ là chỗ nào tốt hơn.Chỉ những thống khổ này hắn đều không chịu nổi, càng không muốn như Nhan Dung nói, thấy được mười tám bàn cực hình của Yến quốc, cho dù chỉ là tưởng tượng, da đầu Tề Túc cũng đã tê dại.Hắn là hoàng tử, không phải võ sĩ, cho nên hắn tuy có một thân ngông nghênh, nhưng vẫn chịu không nổi đau đớn.Cũng được, nói đến thực lực Yến quốc hiện nay, sợ là đã sớm tra được bí mật Tề quốc cực lực ẩn dấu, muốn giấu cũng không được, nếu hắn đã tuột mất cơ hội, như vậy người khác cũng đừng tưởng đơn giản như vậy mà đạt thành tâm nguyện.Nghĩ thông suốt, Tề Túc cũng không lại cố ngụy trang cao ngạo bất khuất của một tề quốc Hoàng Tử, hắn trừng mắt hỏi Nhan Hi, “Chỉ cần ta nói ra, ngươi dám bảo đảm không giết ta sao?”Nhan Hi gật đầu.“Vậy có thể nể mặt muội muội mà phóng ta sao? Muội phu?” Tề Túc được một tấc lại muốn tiến một thước.Nhan Dung lại bị một tiếng xưng hô thân mật này làm toàn thân nổi da gà, trừng Tề Túc, ngực nói thật đúng là vua không biết xấu hổ, không người nào có thể so sánh a.Chẳng sao, Nhan Hi nghe thế, đôi mắt hắc bạch phân minh trái lại tràn đầy sát khí.Nhan Dung phi thường hiểu rõ thất đệ hắn, che miệng cười trộm, dùng âm lượng mà tất cả mọi người có thể nghe được mà nói thầm, “Thực sự là không muốn sống nữa, nói ai không nói cư nhiên nói đến Vi Vi, chẳng lẽ thật sự dễ quên như vậy, trước đó không lâu còn đem độc dược a, tuyệt tử hoàn a và vân vân nhiều thứ muốn muội muội mưu hại trượng phu, lúc này lại chẳng biết xấu hổ nói ra quan hệ thân thuộc, ngươi mặc dù muốn dùng Vi Vi, còn không hỏi thất đệ ta có chịu hay không, không cần hỏi ngươi, liền trực tiếp đem ra ngoài chém.”Tề Túc cũng biết lợi hại, không đợi Nhan Hi lại tản ra sát khí, hắn nhu thuận nói rất nhanh, “Sau khi phụ hoàng băng hà, huynh đệ chúng ta mười mấy người rày đây mai đó, tuy rằng đứng ở phía chống đối nhưng đều tự mình bôn tẩu, không phục tùng kẻ địch của ngươi. Trước đó vài ngày, nữ quốc sư Lỗ quốc tự mình tìm tới, ngay mặt đáp ứng, chỉ cần ai có thể thuyết phục Đào Tiểu Vi ăn vào Tuyệt Tử hoàn, rồi Nhan Dung dùng Nhạn Đãng Sa, thì có thể dùng binh lực cùng tài lực của Lỗ quốc phục quốc, quốc sư Tô Bối Nhi sẵn sàng tương trợ.”

Tề Túc nuốt một ngụm nước bọt, vốn bởi vì Nhan Hi vào mà
khẩn trương đến quên cả thân thể đang đau nhức, giờ như lại hỏa hỏa lạt
lạt đông đứng lên, những nơi roi ớt cùng roi thấm nước muối đi qua, nỗi
đau đều không giống nhau, cả hai hợp lại làm thân thể hắn càng đau đớn,
cũng chia không rõ là chỗ nào tốt hơn.

Chỉ những thống khổ này hắn đều không chịu nổi, càng không muốn như Nhan Dung nói, thấy được mười tám bàn cực hình của Yến quốc, cho dù chỉ là
tưởng tượng, da đầu Tề Túc cũng đã tê dại.

Hắn là hoàng tử, không phải võ sĩ, cho nên hắn tuy có một thân ngông nghênh, nhưng vẫn chịu không nổi đau đớn.

Cũng được, nói đến thực lực Yến quốc hiện nay, sợ là đã sớm tra được bí
mật Tề quốc cực lực ẩn dấu, muốn giấu cũng không được, nếu hắn đã tuột
mất cơ hội, như vậy người khác cũng đừng tưởng đơn giản như vậy mà đạt
thành tâm nguyện.

Nghĩ thông suốt, Tề Túc cũng không lại cố ngụy trang cao ngạo bất khuất
của một tề quốc Hoàng Tử, hắn trừng mắt hỏi Nhan Hi, “Chỉ cần ta nói ra, ngươi dám bảo đảm không giết ta sao?”

Nhan Hi gật đầu.

“Vậy có thể nể mặt muội muội mà phóng ta sao? Muội phu?” Tề Túc được một tấc lại muốn tiến một thước.

Nhan Dung lại bị một tiếng xưng hô thân mật này làm toàn thân nổi da gà, trừng Tề Túc, ngực nói thật đúng là vua không biết xấu hổ, không người
nào có thể so sánh a.

Chẳng sao, Nhan Hi nghe thế, đôi mắt hắc bạch phân minh trái lại tràn đầy sát khí.

Nhan Dung phi thường hiểu rõ thất đệ hắn, che miệng cười trộm, dùng âm
lượng mà tất cả mọi người có thể nghe được mà nói thầm, “Thực sự là
không muốn sống nữa, nói ai không nói cư nhiên nói đến Vi Vi, chẳng lẽ
thật sự dễ quên như vậy, trước đó không lâu còn đem độc dược a, tuyệt tử hoàn a và vân vân nhiều thứ muốn muội muội mưu hại trượng phu, lúc này
lại chẳng biết xấu hổ nói ra quan hệ thân thuộc, ngươi mặc dù muốn dùng
Vi Vi, còn không hỏi thất đệ ta có chịu hay không, không cần hỏi ngươi,
liền trực tiếp đem ra ngoài chém.”

Tề Túc cũng biết lợi hại, không đợi Nhan Hi lại tản ra sát khí, hắn nhu
thuận nói rất nhanh, “Sau khi phụ hoàng băng hà, huynh đệ chúng ta mười
mấy người rày đây mai đó, tuy rằng đứng ở phía chống đối nhưng đều tự
mình bôn tẩu, không phục tùng kẻ địch của ngươi. Trước đó vài ngày, nữ
quốc sư Lỗ quốc tự mình tìm tới, ngay mặt đáp ứng, chỉ cần ai có thể
thuyết phục Đào Tiểu Vi ăn vào Tuyệt Tử hoàn, rồi Nhan Dung dùng Nhạn
Đãng Sa, thì có thể dùng binh lực cùng tài lực của Lỗ quốc phục quốc,
quốc sư Tô Bối Nhi sẵn sàng tương trợ.”

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Tề Túc nuốt một ngụm nước bọt, vốn bởi vì Nhan Hi vào mà khẩn trương đến quên cả thân thể đang đau nhức, giờ như lại hỏa hỏa lạt lạt đông đứng lên, những nơi roi ớt cùng roi thấm nước muối đi qua, nỗi đau đều không giống nhau, cả hai hợp lại làm thân thể hắn càng đau đớn, cũng chia không rõ là chỗ nào tốt hơn.Chỉ những thống khổ này hắn đều không chịu nổi, càng không muốn như Nhan Dung nói, thấy được mười tám bàn cực hình của Yến quốc, cho dù chỉ là tưởng tượng, da đầu Tề Túc cũng đã tê dại.Hắn là hoàng tử, không phải võ sĩ, cho nên hắn tuy có một thân ngông nghênh, nhưng vẫn chịu không nổi đau đớn.Cũng được, nói đến thực lực Yến quốc hiện nay, sợ là đã sớm tra được bí mật Tề quốc cực lực ẩn dấu, muốn giấu cũng không được, nếu hắn đã tuột mất cơ hội, như vậy người khác cũng đừng tưởng đơn giản như vậy mà đạt thành tâm nguyện.Nghĩ thông suốt, Tề Túc cũng không lại cố ngụy trang cao ngạo bất khuất của một tề quốc Hoàng Tử, hắn trừng mắt hỏi Nhan Hi, “Chỉ cần ta nói ra, ngươi dám bảo đảm không giết ta sao?”Nhan Hi gật đầu.“Vậy có thể nể mặt muội muội mà phóng ta sao? Muội phu?” Tề Túc được một tấc lại muốn tiến một thước.Nhan Dung lại bị một tiếng xưng hô thân mật này làm toàn thân nổi da gà, trừng Tề Túc, ngực nói thật đúng là vua không biết xấu hổ, không người nào có thể so sánh a.Chẳng sao, Nhan Hi nghe thế, đôi mắt hắc bạch phân minh trái lại tràn đầy sát khí.Nhan Dung phi thường hiểu rõ thất đệ hắn, che miệng cười trộm, dùng âm lượng mà tất cả mọi người có thể nghe được mà nói thầm, “Thực sự là không muốn sống nữa, nói ai không nói cư nhiên nói đến Vi Vi, chẳng lẽ thật sự dễ quên như vậy, trước đó không lâu còn đem độc dược a, tuyệt tử hoàn a và vân vân nhiều thứ muốn muội muội mưu hại trượng phu, lúc này lại chẳng biết xấu hổ nói ra quan hệ thân thuộc, ngươi mặc dù muốn dùng Vi Vi, còn không hỏi thất đệ ta có chịu hay không, không cần hỏi ngươi, liền trực tiếp đem ra ngoài chém.”Tề Túc cũng biết lợi hại, không đợi Nhan Hi lại tản ra sát khí, hắn nhu thuận nói rất nhanh, “Sau khi phụ hoàng băng hà, huynh đệ chúng ta mười mấy người rày đây mai đó, tuy rằng đứng ở phía chống đối nhưng đều tự mình bôn tẩu, không phục tùng kẻ địch của ngươi. Trước đó vài ngày, nữ quốc sư Lỗ quốc tự mình tìm tới, ngay mặt đáp ứng, chỉ cần ai có thể thuyết phục Đào Tiểu Vi ăn vào Tuyệt Tử hoàn, rồi Nhan Dung dùng Nhạn Đãng Sa, thì có thể dùng binh lực cùng tài lực của Lỗ quốc phục quốc, quốc sư Tô Bối Nhi sẵn sàng tương trợ.”

Chương 363: Xuất giá tòng phu 11