Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 364: Xuất giá tòng phu 12
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Dung đang tươi cười bỗng chốc biến mất, thì ra Nhạn Đãng sa là vì hắn mà chuẩn bị.Quả nhiên, Tề Túc nhe răng trợn mắt thở hổn hển, khó nhọc tiếp tục nói, “Ta không biết người nào là Nhan Dung, sẽ không hay nếu nhắc ở trước mặt muội muội, ta nghĩ g**t ch*t Nhan Hi cũng như nhau, cũng là ý tứ của nữ quốc sư, chỉ bất quá sai một từ. Vì vậy. . .”Vì vậy mới sinh ra loại lựa chọn như thế, muốn Đào Tiểu Vi giữa Tuyệt Tử Hoàn cùng Nhạn Đãng Sa đưa ra quyết định, vô luận nàng chọn cái gì, chiếu theo việc phục quốc thì chọn bên nào cũng có lợi.Nhan Hi quay đầu lại, nhìn Nhan Dung, tuy rằng không nói lời nào, nhưng trong mắt cũng tự tiếu phi tiếu. Là hắn cắt hết tóc của Tô Bối Nhi, hiện tại hay rồi, ả đã ghi hận, không tiếc tất cả trả giá cũng muốn báo thù, nhìn xem, lần này Tề Túc chỉ là một bắt đầu, sau này, còn không biết có bao nhiều kế hiểm ác hớn đối phó Nhan Dung đi.Bất quá, từ trước đến nay gan Nhan Dung rất lớn, hắn chỉ là không nói mà nhún nhún vai, mặt đối mặt với ả còn không sợ, đến ám chiêu lại càng không sợ, binh đến tướng đỡ, dù là đánh không lại cũng có thể chạy trốn, Tô Bối Nhi dù sao cũng không phải một tiểu cô nương, có thể dùng tình người để hóa giải, cùng Nhan Dung người đã lăn lộn trên giang hồ nhiều như thế, ranh mãnh hơn cũng không thể qua được hắn.Người có võ công tương xứng cũng không phải đối thủ đấu trí cùng hắn.“Nói như vậy, loại dược này còn có rất nhiều?” Nhan Hi chán ghét hỏi.“Nữ quốc sư chỉ đưa tới một viên, bởi vì trong chúng huynh đệ chỉ có ta biết thuật dịch dung, cũng biết võ công, cho nên bọn họ đem nhiệm vụ này giao cho ta, muốn ta lén lút lẻn vào, nghĩ cách tìm được muội muội, hoặc là, tìm cơ hội đem thuốc bỏ vào thức ăn của ngươi.” Thanh âm càng nói càng nhỏ, tới cuối cùng càng giống như là hắn đem kế hoạch nói ra bằng ánh mắt, loại chuyện này làm sao nói a, làm sao có thể ở trước mặt đối tượng mình muốn giết, nói rõ kế hoạch giết hắn như thế nào, đây không phải là muốn có chuyện sao, muốn tự thắt cổ mình vì ngại mệnh quá dài à?Vốn tưởng tốt tồi, giờ họa lại rơi trên đầu hắn, còn chưa kịp vui vẻ, nhiệm vụ không thành còn chưa nói, lại bị người bắt được, mạng nhỏ cũng bị người ta nắm trong lòng bàn tay, Tề Túc thở dài, có chút mất mát.
Nhan Dung đang tươi cười bỗng chốc biến mất, thì ra Nhạn Đãng sa là vì hắn mà chuẩn bị.
Quả nhiên, Tề Túc nhe răng trợn mắt thở hổn hển, khó nhọc tiếp tục nói,
“Ta không biết người nào là Nhan Dung, sẽ không hay nếu nhắc ở trước mặt muội muội, ta nghĩ g**t ch*t Nhan Hi cũng như nhau, cũng là ý tứ của nữ quốc sư, chỉ bất quá sai một từ. Vì vậy. . .”
Vì vậy mới sinh ra loại lựa chọn như thế, muốn Đào Tiểu Vi giữa Tuyệt Tử Hoàn cùng Nhạn Đãng Sa đưa ra quyết định, vô luận nàng chọn cái gì,
chiếu theo việc phục quốc thì chọn bên nào cũng có lợi.
Nhan Hi quay đầu lại, nhìn Nhan Dung, tuy rằng không nói lời nào, nhưng
trong mắt cũng tự tiếu phi tiếu. Là hắn cắt hết tóc của Tô Bối Nhi, hiện tại hay rồi, ả đã ghi hận, không tiếc tất cả trả giá cũng muốn báo thù, nhìn xem, lần này Tề Túc chỉ là một bắt đầu, sau này, còn không biết có bao nhiều kế hiểm ác hớn đối phó Nhan Dung đi.
Bất quá, từ trước đến nay gan Nhan Dung rất lớn, hắn chỉ là không nói mà nhún nhún vai, mặt đối mặt với ả còn không sợ, đến ám chiêu lại càng
không sợ, binh đến tướng đỡ, dù là đánh không lại cũng có thể chạy trốn, Tô Bối Nhi dù sao cũng không phải một tiểu cô nương, có thể dùng tình
người để hóa giải, cùng Nhan Dung người đã lăn lộn trên giang hồ nhiều
như thế, ranh mãnh hơn cũng không thể qua được hắn.
Người có võ công tương xứng cũng không phải đối thủ đấu trí cùng hắn.
“Nói như vậy, loại dược này còn có rất nhiều?” Nhan Hi chán ghét hỏi.
“Nữ quốc sư chỉ đưa tới một viên, bởi vì trong chúng huynh đệ chỉ có ta
biết thuật dịch dung, cũng biết võ công, cho nên bọn họ đem nhiệm vụ này giao cho ta, muốn ta lén lút lẻn vào, nghĩ cách tìm được muội muội,
hoặc là, tìm cơ hội đem thuốc bỏ vào thức ăn của ngươi.” Thanh âm càng
nói càng nhỏ, tới cuối cùng càng giống như là hắn đem kế hoạch nói ra
bằng ánh mắt, loại chuyện này làm sao nói a, làm sao có thể ở trước mặt
đối tượng mình muốn giết, nói rõ kế hoạch giết hắn như thế nào, đây
không phải là muốn có chuyện sao, muốn tự thắt cổ mình vì ngại mệnh quá
dài à?
Vốn tưởng tốt tồi, giờ họa lại rơi trên đầu hắn, còn chưa kịp vui vẻ,
nhiệm vụ không thành còn chưa nói, lại bị người bắt được, mạng nhỏ cũng
bị người ta nắm trong lòng bàn tay, Tề Túc thở dài, có chút mất mát.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Dung đang tươi cười bỗng chốc biến mất, thì ra Nhạn Đãng sa là vì hắn mà chuẩn bị.Quả nhiên, Tề Túc nhe răng trợn mắt thở hổn hển, khó nhọc tiếp tục nói, “Ta không biết người nào là Nhan Dung, sẽ không hay nếu nhắc ở trước mặt muội muội, ta nghĩ g**t ch*t Nhan Hi cũng như nhau, cũng là ý tứ của nữ quốc sư, chỉ bất quá sai một từ. Vì vậy. . .”Vì vậy mới sinh ra loại lựa chọn như thế, muốn Đào Tiểu Vi giữa Tuyệt Tử Hoàn cùng Nhạn Đãng Sa đưa ra quyết định, vô luận nàng chọn cái gì, chiếu theo việc phục quốc thì chọn bên nào cũng có lợi.Nhan Hi quay đầu lại, nhìn Nhan Dung, tuy rằng không nói lời nào, nhưng trong mắt cũng tự tiếu phi tiếu. Là hắn cắt hết tóc của Tô Bối Nhi, hiện tại hay rồi, ả đã ghi hận, không tiếc tất cả trả giá cũng muốn báo thù, nhìn xem, lần này Tề Túc chỉ là một bắt đầu, sau này, còn không biết có bao nhiều kế hiểm ác hớn đối phó Nhan Dung đi.Bất quá, từ trước đến nay gan Nhan Dung rất lớn, hắn chỉ là không nói mà nhún nhún vai, mặt đối mặt với ả còn không sợ, đến ám chiêu lại càng không sợ, binh đến tướng đỡ, dù là đánh không lại cũng có thể chạy trốn, Tô Bối Nhi dù sao cũng không phải một tiểu cô nương, có thể dùng tình người để hóa giải, cùng Nhan Dung người đã lăn lộn trên giang hồ nhiều như thế, ranh mãnh hơn cũng không thể qua được hắn.Người có võ công tương xứng cũng không phải đối thủ đấu trí cùng hắn.“Nói như vậy, loại dược này còn có rất nhiều?” Nhan Hi chán ghét hỏi.“Nữ quốc sư chỉ đưa tới một viên, bởi vì trong chúng huynh đệ chỉ có ta biết thuật dịch dung, cũng biết võ công, cho nên bọn họ đem nhiệm vụ này giao cho ta, muốn ta lén lút lẻn vào, nghĩ cách tìm được muội muội, hoặc là, tìm cơ hội đem thuốc bỏ vào thức ăn của ngươi.” Thanh âm càng nói càng nhỏ, tới cuối cùng càng giống như là hắn đem kế hoạch nói ra bằng ánh mắt, loại chuyện này làm sao nói a, làm sao có thể ở trước mặt đối tượng mình muốn giết, nói rõ kế hoạch giết hắn như thế nào, đây không phải là muốn có chuyện sao, muốn tự thắt cổ mình vì ngại mệnh quá dài à?Vốn tưởng tốt tồi, giờ họa lại rơi trên đầu hắn, còn chưa kịp vui vẻ, nhiệm vụ không thành còn chưa nói, lại bị người bắt được, mạng nhỏ cũng bị người ta nắm trong lòng bàn tay, Tề Túc thở dài, có chút mất mát.