Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 401: Yến quân xuất hiện một “Hoa Mộc Lan” 5

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Không có cách nào khác để kéo dài được nữa, hay biện pháp tốt nhất là không đánh.Vì vậy tại trước mắt bao nhiêu người của Yến quân, nhân mã ngũ quốc đã co đầu rút cổ quay về quân doanh.Trước đây Yến quân luôn luôn là bên bị đè nặng tinh thần, lúc đó ngũ quốc cứ nhìn chằm chằm vào cửa thành, họ còn ví quân mình yếu đuối như ngọn cỏ nhỏ bên đường, quân tâm không đồng đều, chỉ huy mất trật tự, một đoàn ô hợp như rắn mất đầu. Trước khi thất hoàng tử mang binh tiếp viện, bọn họ cư nhiên đã bị dọa sợ hãi, vì hơn mười vị lão tướng quân của ngũ quốc tập trung về trận chiến này.Vì vậy, họ chỉ dám cuối đầu sát ngực, thực sự không có dũng khí đi gặp huynh đệ khác trong quân doanh.Hiện nay không cần Nhan Hi phải khó khăn để động viên tinh thần, chính bọn họ đã tự kích được ý chí gan dũng trước đây, xoa tay chờ ngày mai lại ra binh, một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái và cho ngũ quốc một bài học giáo huấn sâu sắc.. . . . .Đào Tiểu Vi chỉ nhìn thấy thiếu niên đơn bạc gầy gò ấy một lần nhưng ấn tượng đặc biệt, nhất là trên mặt hắn mang bộ mặt nạ dữ tợn vẽ hình cổ quái, chỉ lộ ra đôi mắt thần bí càng làm cho người nghĩ hết chuyện này đến chuyện khác, tưởng tượng dưới chiếc mặt nạ kia sẽ là dung nhan tuấn mỹ đến thế nào.Hắn vì sao mang mặt nạ? Lớn lên quá suất nên sợ ra chiến trường, địch nhân thấy hắn sẽ quên mất phải đánh hay sao?Làm cho Đào Tiểu Vi càng khó nghĩ chính là thái độ của Nhan Hi, hắn để người ta liều mạng ra đánh, cuối cùng đánh xong còn phải đến Duệ vương phủ làm nô tỳ, Nhan Hi cho tới bây giờ sẽ không phải là người không tốt như vậy, hắn lạnh lùng đến nổi chẳng quan tâm đến mấy việc nhỏ nhặt này, nhưng hôm nay như thế nào lại khác thường, đối với vị tiểu tướng Chu Khải này quan tâm như vậy đi?Vì vậy, đợi đến bữa tối Nhan Hi trở lại quân trướng, Đào Tiểu Vi liền giả lả quan tâm để tìm hiểu suy nghĩ của Nhan Hi.Ăn uống no say, Nhan Hi tâm tình tốt mới bằng lòng xuất ra một câu nói làm Đào Tiểu Vi phải tự suy đoán.Hắn nói như thế này, “Hắn cùng nàng giống nhau, cho nên hắn có thể làm.”Đào Tiểu Vi nhức đầu, cái gì mà “hắn cùng nàng như nhau?” Hắn chỉ chính là Chu Khải a, nàng là chỉ mình, Chu Khải cùng nàng thế nào sẽ giống nhau? Nàng thật sự nghĩ không ra chỗ nào như nhau a, căn bản là một điểm tương tự cũng không có, trừ phi. . .Trừ phi Chu Khải không phải là nam nhân.Nàng ta là nữ tử, nếu như vậy thì không phải là giống nàng sao?

Không có cách nào khác để kéo dài được nữa, hay biện pháp tốt nhất là không đánh.

Vì vậy tại trước mắt bao nhiêu người của Yến quân, nhân mã ngũ quốc đã co đầu rút cổ quay về quân doanh.

Trước đây Yến quân luôn luôn là bên bị đè nặng tinh thần, lúc đó ngũ quốc cứ
nhìn chằm chằm vào cửa thành, họ còn ví quân mình yếu đuối như ngọn cỏ
nhỏ bên đường, quân tâm không đồng đều, chỉ huy mất trật tự, một đoàn ô hợp như rắn mất đầu. Trước khi thất hoàng tử mang binh tiếp viện, bọn
họ cư nhiên đã bị dọa sợ hãi, vì hơn mười vị lão tướng quân của ngũ quốc tập trung về trận chiến này.

Vì vậy, họ chỉ dám cuối đầu sát ngực, thực sự không có dũng khí đi gặp huynh đệ khác trong quân doanh.

Hiện nay không cần Nhan Hi phải khó khăn để động viên tinh thần, chính bọn
họ đã tự kích được ý chí gan dũng trước đây, xoa tay chờ ngày mai lại ra binh, một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái và cho ngũ quốc một
bài học giáo huấn sâu sắc.

. . . . .

Đào Tiểu Vi chỉ nhìn
thấy thiếu niên đơn bạc gầy gò ấy một lần nhưng ấn tượng đặc biệt, nhất
là trên mặt hắn mang bộ mặt nạ dữ tợn vẽ hình cổ quái, chỉ lộ ra đôi mắt thần bí càng làm cho người nghĩ hết chuyện này đến chuyện khác, tưởng
tượng dưới chiếc mặt nạ kia sẽ là dung nhan tuấn mỹ đến thế nào.

Hắn vì sao mang mặt nạ? Lớn lên quá suất nên sợ ra chiến trường, địch nhân thấy hắn sẽ quên mất phải đánh hay sao?

Làm cho Đào Tiểu Vi càng khó nghĩ chính là thái độ của Nhan Hi, hắn để
người ta liều mạng ra đánh, cuối cùng đánh xong còn phải đến Duệ vương
phủ làm nô tỳ, Nhan Hi cho tới bây giờ sẽ không phải là người không tốt
như vậy, hắn lạnh lùng đến nổi chẳng quan tâm đến mấy việc nhỏ nhặt này, nhưng hôm nay như thế nào lại khác thường, đối với vị tiểu tướng Chu
Khải này quan tâm như vậy đi?

Vì vậy, đợi đến bữa tối Nhan Hi trở lại quân trướng, Đào Tiểu Vi liền giả lả quan tâm để tìm hiểu suy nghĩ của Nhan Hi.

Ăn uống no say, Nhan Hi tâm tình tốt mới bằng lòng xuất ra một câu nói làm Đào Tiểu Vi phải tự suy đoán.

Hắn nói như thế này, “Hắn cùng nàng giống nhau, cho nên hắn có thể làm.”

Đào Tiểu Vi nhức đầu, cái gì mà “hắn cùng nàng như nhau?” Hắn chỉ chính là
Chu Khải a, nàng là chỉ mình, Chu Khải cùng nàng thế nào sẽ giống nhau?
Nàng thật sự nghĩ không ra chỗ nào như nhau a, căn bản là một điểm tương tự cũng không có, trừ phi. . .

Trừ phi Chu Khải không phải là nam nhân.

Nàng ta là nữ tử, nếu như vậy thì không phải là giống nàng sao?

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Không có cách nào khác để kéo dài được nữa, hay biện pháp tốt nhất là không đánh.Vì vậy tại trước mắt bao nhiêu người của Yến quân, nhân mã ngũ quốc đã co đầu rút cổ quay về quân doanh.Trước đây Yến quân luôn luôn là bên bị đè nặng tinh thần, lúc đó ngũ quốc cứ nhìn chằm chằm vào cửa thành, họ còn ví quân mình yếu đuối như ngọn cỏ nhỏ bên đường, quân tâm không đồng đều, chỉ huy mất trật tự, một đoàn ô hợp như rắn mất đầu. Trước khi thất hoàng tử mang binh tiếp viện, bọn họ cư nhiên đã bị dọa sợ hãi, vì hơn mười vị lão tướng quân của ngũ quốc tập trung về trận chiến này.Vì vậy, họ chỉ dám cuối đầu sát ngực, thực sự không có dũng khí đi gặp huynh đệ khác trong quân doanh.Hiện nay không cần Nhan Hi phải khó khăn để động viên tinh thần, chính bọn họ đã tự kích được ý chí gan dũng trước đây, xoa tay chờ ngày mai lại ra binh, một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái và cho ngũ quốc một bài học giáo huấn sâu sắc.. . . . .Đào Tiểu Vi chỉ nhìn thấy thiếu niên đơn bạc gầy gò ấy một lần nhưng ấn tượng đặc biệt, nhất là trên mặt hắn mang bộ mặt nạ dữ tợn vẽ hình cổ quái, chỉ lộ ra đôi mắt thần bí càng làm cho người nghĩ hết chuyện này đến chuyện khác, tưởng tượng dưới chiếc mặt nạ kia sẽ là dung nhan tuấn mỹ đến thế nào.Hắn vì sao mang mặt nạ? Lớn lên quá suất nên sợ ra chiến trường, địch nhân thấy hắn sẽ quên mất phải đánh hay sao?Làm cho Đào Tiểu Vi càng khó nghĩ chính là thái độ của Nhan Hi, hắn để người ta liều mạng ra đánh, cuối cùng đánh xong còn phải đến Duệ vương phủ làm nô tỳ, Nhan Hi cho tới bây giờ sẽ không phải là người không tốt như vậy, hắn lạnh lùng đến nổi chẳng quan tâm đến mấy việc nhỏ nhặt này, nhưng hôm nay như thế nào lại khác thường, đối với vị tiểu tướng Chu Khải này quan tâm như vậy đi?Vì vậy, đợi đến bữa tối Nhan Hi trở lại quân trướng, Đào Tiểu Vi liền giả lả quan tâm để tìm hiểu suy nghĩ của Nhan Hi.Ăn uống no say, Nhan Hi tâm tình tốt mới bằng lòng xuất ra một câu nói làm Đào Tiểu Vi phải tự suy đoán.Hắn nói như thế này, “Hắn cùng nàng giống nhau, cho nên hắn có thể làm.”Đào Tiểu Vi nhức đầu, cái gì mà “hắn cùng nàng như nhau?” Hắn chỉ chính là Chu Khải a, nàng là chỉ mình, Chu Khải cùng nàng thế nào sẽ giống nhau? Nàng thật sự nghĩ không ra chỗ nào như nhau a, căn bản là một điểm tương tự cũng không có, trừ phi. . .Trừ phi Chu Khải không phải là nam nhân.Nàng ta là nữ tử, nếu như vậy thì không phải là giống nàng sao?

Chương 401: Yến quân xuất hiện một “Hoa Mộc Lan” 5