Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 409: Yến quân xuất hiện một ‘Hoa Mộc Lan’ 13

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hiện tại trong liên quân, bốn nước còn lại đã nắm được nhược điểm nho nhỏ này của Lỗ Quốc, bọn họ lớn tiếng ra thông cáo rộng rãi trong quân đội, nếu như không xử phạt Tô Bối Nhi thì khả năng liên minh này sẽ không duy trì được lâu, không chỉ như vậy, bốn nước này còn có thể liên hợp lại đối phó Lỗ quốc. Có người còn rất vô sỉ, thậm chí công khai biểu thị rằng Lỗ quốc cũng không có người có thể đối phó Sát Thần, nếu không làm gì được Yến quốc, đơn giản họ sẽ quay lại, trước tiên hợp lực đánh Lỗ quốc, cũng coi như chiếm được quân đội Lỗ quốc, bắt họ phục vụ lại cho bốn nước.Vừa lúc này Tô Bối Nhi đi ngang qua quân trướng nghe thấy, nàng không do dự phóng ám tiển đến ngay cổ họng kẻ đang nói bậy bạ kia, vĩnh viễn giúp hắn không thể nói chuyện sằng bậy nữa.Công khai giết người ngay cuộc nghị sự, Tô Bối Nhi lại một lần nữa trở thành mâu thuẫn của năm nước, đại diện của bốn nước cũng không dám nhiều lời trước mặt nàng, họ đều biết bản lĩnh của vị cô nãi nãi này, dù đơn đả độc đấu hay toàn bộ thị vệ trong quân trướng cùng tiến lên, cũng không phải là đối thủ của nàng. Vì vậy, họ căm giận mà rời khỏi bàn nghị sự, lúc đi xa Tô Bối Nhi một đoạn họ mới rống to, “Tội làm phân loạn Ngũ quốc đều do ả nữ nhân cuồng vọng này một mình gánh chịu.”Nói xong, không đợi Tô Bối Nhi nổi bão sát nhân, họ lập tức lẫn đi thật nhanh, trong tích tắc đã chạy mất, bọn họ chỉ dám nói khi đã chạy xa như thế, chẳng lẽ đứng tại chỗ chờ Tô Bối Nhi đến giết sao, không ai ngu ngốc đến như vậy.Đã tìm được lý do lui binh còn không mau chóng rời đi, chẳng lẽ muốn chờ Nhan Hi chuẩn bị tốt, rồi sẽ có khả năng cho bọn họ lui binh sao, cả quân đội Lỗ quốc ai ai cũng tồn tại tâm tư như thế.Hiện tại, ngoại trừ chủ tướng của Lỗ quốc, trong doanh trướng bây giờ, không một ai không nghĩ đến điều này.“Quốc sư đại nhân, ngài làm sao có thể ở chỗ ngày giết người ?” Trong đó, một gã có tính cách tương đối táo bạo nhịn không được nhỏ giọng oán giận, thế nhưng khi ngẩng đầu nhìn thấy đôi mắt hoàn toàn không có tình người của Tô Bối Nhi, hắn lại cố nén mà nuốt mọi lời nói trở lại.Nữ nhân này không phải là người hắn có thể chọc vào, quên đi, tốt nhất là về lỗ quốc bẩm báo lại hoàng đế là được rồi, thị phi đúng sai, toàn bộ do thánh thượng làm chủ, không cần phải ở chỗ này cùng nàng khẩu chiến.Vì vậy, người của Lỗ quốc cũng cẩn cẩn dực dực lướt qua người Tô Bối Nhi lui ra ngoài.Nữ quốc sư một mình đứng ở tại chỗ, nàng quay đầu nhìn bạch y thị vệ đang đứng cạnh mình hỏi, “Ta lại làm sai chuyện gì sao?”“Thánh cô đại nhân, tất cả việc ngài làm đều đúng.” Bạch y thị vệ ph*ng đ*ng nói, trong mắt toát ra ánh sáng sùng bài nhìn Tô Bối NhiTô Bối Nhi theo lẽ thường gật đầu, cũng không để chuyện vừa rồi vươn vấn trong lòng một chút nào.

Hiện tại trong liên
quân, bốn nước còn lại đã nắm được nhược điểm nho nhỏ này của Lỗ Quốc,
bọn họ lớn tiếng ra thông cáo rộng rãi trong quân đội, nếu như không xử
phạt Tô Bối Nhi thì khả năng liên minh này sẽ không duy trì được lâu,
không chỉ như vậy, bốn nước này còn có thể liên hợp lại đối phó Lỗ quốc. Có người còn rất vô sỉ, thậm chí công khai biểu thị rằng Lỗ quốc cũng
không có người có thể đối phó Sát Thần, nếu không làm gì được Yến quốc,
đơn giản họ sẽ quay lại, trước tiên hợp lực đánh Lỗ quốc, cũng coi như
chiếm được quân đội Lỗ quốc, bắt họ phục vụ lại cho bốn nước.

Vừa lúc này Tô Bối Nhi đi ngang qua quân trướng nghe thấy, nàng không do dự phóng ám tiển đến ngay cổ họng kẻ đang nói bậy bạ kia, vĩnh viễn giúp
hắn không thể nói chuyện sằng bậy nữa.

Công khai giết người ngay
cuộc nghị sự, Tô Bối Nhi lại một lần nữa trở thành mâu thuẫn của năm
nước, đại diện của bốn nước cũng không dám nhiều lời trước mặt nàng, họ
đều biết bản lĩnh của vị cô nãi nãi này, dù đơn đả độc đấu hay toàn bộ
thị vệ trong quân trướng cùng tiến lên, cũng không phải là đối thủ của
nàng. Vì vậy, họ căm giận mà rời khỏi bàn nghị sự, lúc đi xa Tô Bối Nhi
một đoạn họ mới rống to, “Tội làm phân loạn Ngũ quốc đều do ả nữ nhân
cuồng vọng này một mình gánh chịu.”

Nói xong, không đợi Tô Bối
Nhi nổi bão sát nhân, họ lập tức lẫn đi thật nhanh, trong tích tắc đã
chạy mất, bọn họ chỉ dám nói khi đã chạy xa như thế, chẳng lẽ đứng tại
chỗ chờ Tô Bối Nhi đến giết sao, không ai ngu ngốc đến như vậy.

Đã tìm được lý do lui binh còn không mau chóng rời đi, chẳng lẽ muốn chờ
Nhan Hi chuẩn bị tốt, rồi sẽ có khả năng cho bọn họ lui binh sao, cả
quân đội Lỗ quốc ai ai cũng tồn tại tâm tư như thế.

Hiện tại, ngoại trừ chủ tướng của Lỗ quốc, trong doanh trướng bây giờ, không một ai không nghĩ đến điều này.

“Quốc sư đại nhân, ngài làm sao có thể ở chỗ ngày giết người ?” Trong đó, một gã có tính cách tương đối táo bạo nhịn không được nhỏ giọng oán giận,
thế nhưng khi ngẩng đầu nhìn thấy đôi mắt hoàn toàn không có tình người
của Tô Bối Nhi, hắn lại cố nén mà nuốt mọi lời nói trở lại.

Nữ
nhân này không phải là người hắn có thể chọc vào, quên đi, tốt nhất là
về lỗ quốc bẩm báo lại hoàng đế là được rồi, thị phi đúng sai, toàn bộ
do thánh thượng làm chủ, không cần phải ở chỗ này cùng nàng khẩu chiến.

Vì vậy, người của Lỗ quốc cũng cẩn cẩn dực dực lướt qua người Tô Bối Nhi lui ra ngoài.

Nữ quốc sư một mình đứng ở tại chỗ, nàng quay đầu nhìn bạch y thị vệ đang đứng cạnh mình hỏi, “Ta lại làm sai chuyện gì sao?”

“Thánh cô đại nhân, tất cả việc ngài làm đều đúng.” Bạch y thị vệ ph*ng đ*ng
nói, trong mắt toát ra ánh sáng sùng bài nhìn Tô Bối Nhi

Tô Bối Nhi theo lẽ thường gật đầu, cũng không để chuyện vừa rồi vươn vấn trong lòng một chút nào.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hiện tại trong liên quân, bốn nước còn lại đã nắm được nhược điểm nho nhỏ này của Lỗ Quốc, bọn họ lớn tiếng ra thông cáo rộng rãi trong quân đội, nếu như không xử phạt Tô Bối Nhi thì khả năng liên minh này sẽ không duy trì được lâu, không chỉ như vậy, bốn nước này còn có thể liên hợp lại đối phó Lỗ quốc. Có người còn rất vô sỉ, thậm chí công khai biểu thị rằng Lỗ quốc cũng không có người có thể đối phó Sát Thần, nếu không làm gì được Yến quốc, đơn giản họ sẽ quay lại, trước tiên hợp lực đánh Lỗ quốc, cũng coi như chiếm được quân đội Lỗ quốc, bắt họ phục vụ lại cho bốn nước.Vừa lúc này Tô Bối Nhi đi ngang qua quân trướng nghe thấy, nàng không do dự phóng ám tiển đến ngay cổ họng kẻ đang nói bậy bạ kia, vĩnh viễn giúp hắn không thể nói chuyện sằng bậy nữa.Công khai giết người ngay cuộc nghị sự, Tô Bối Nhi lại một lần nữa trở thành mâu thuẫn của năm nước, đại diện của bốn nước cũng không dám nhiều lời trước mặt nàng, họ đều biết bản lĩnh của vị cô nãi nãi này, dù đơn đả độc đấu hay toàn bộ thị vệ trong quân trướng cùng tiến lên, cũng không phải là đối thủ của nàng. Vì vậy, họ căm giận mà rời khỏi bàn nghị sự, lúc đi xa Tô Bối Nhi một đoạn họ mới rống to, “Tội làm phân loạn Ngũ quốc đều do ả nữ nhân cuồng vọng này một mình gánh chịu.”Nói xong, không đợi Tô Bối Nhi nổi bão sát nhân, họ lập tức lẫn đi thật nhanh, trong tích tắc đã chạy mất, bọn họ chỉ dám nói khi đã chạy xa như thế, chẳng lẽ đứng tại chỗ chờ Tô Bối Nhi đến giết sao, không ai ngu ngốc đến như vậy.Đã tìm được lý do lui binh còn không mau chóng rời đi, chẳng lẽ muốn chờ Nhan Hi chuẩn bị tốt, rồi sẽ có khả năng cho bọn họ lui binh sao, cả quân đội Lỗ quốc ai ai cũng tồn tại tâm tư như thế.Hiện tại, ngoại trừ chủ tướng của Lỗ quốc, trong doanh trướng bây giờ, không một ai không nghĩ đến điều này.“Quốc sư đại nhân, ngài làm sao có thể ở chỗ ngày giết người ?” Trong đó, một gã có tính cách tương đối táo bạo nhịn không được nhỏ giọng oán giận, thế nhưng khi ngẩng đầu nhìn thấy đôi mắt hoàn toàn không có tình người của Tô Bối Nhi, hắn lại cố nén mà nuốt mọi lời nói trở lại.Nữ nhân này không phải là người hắn có thể chọc vào, quên đi, tốt nhất là về lỗ quốc bẩm báo lại hoàng đế là được rồi, thị phi đúng sai, toàn bộ do thánh thượng làm chủ, không cần phải ở chỗ này cùng nàng khẩu chiến.Vì vậy, người của Lỗ quốc cũng cẩn cẩn dực dực lướt qua người Tô Bối Nhi lui ra ngoài.Nữ quốc sư một mình đứng ở tại chỗ, nàng quay đầu nhìn bạch y thị vệ đang đứng cạnh mình hỏi, “Ta lại làm sai chuyện gì sao?”“Thánh cô đại nhân, tất cả việc ngài làm đều đúng.” Bạch y thị vệ ph*ng đ*ng nói, trong mắt toát ra ánh sáng sùng bài nhìn Tô Bối NhiTô Bối Nhi theo lẽ thường gật đầu, cũng không để chuyện vừa rồi vươn vấn trong lòng một chút nào.

Chương 409: Yến quân xuất hiện một ‘Hoa Mộc Lan’ 13