Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 410: Yến quân xuất hiện một ‘Hoa Mộc Lan’ 14
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Trên cửa thành,, xa xa nhìn cảnh tượng ngũ quốc như chó nhà có tang, hốt hoảng thoát đi, trong mắt Nhan Hi không vui cũng không buồn.“Cứ đơn giản như vậy mà thả bọn họ đi sao?” Nhan Dung đứng ở bên cạnh, đoán không ra suy nghĩ của thất đệ hắn, từ lúc đối phương bắt đầu hỗn loạn, Yến quân bên này đã có được tin tức. Trong lúc này, bọn họ có rất nhiều cơ hội suất quân chinh phạt, thế nhưng ngoài dự đoán, Nhan Hi cũng không có ban ra bất cứ mệnh lệnh gì, hắn chỉ là lẳng lặng ở chỗ này nhìn, dường như ở đối diện đã phát sinh chuyện gì cũng không quan hệ.“Nhị ca, nếu trở lại kinh thành, ngươi còn muốn cùng chúng ta trở về không?”“Thất đệ, nếu sự tình đều đã giải quyết, ta thấy không cần, bụng Tiểu Đồng đã lớn, kinh thành thì hiểm ác đáng sợ, hoàn toàn không thích hợp cho nữ nhân có thai, ta chuẩn bị cùng nàng tìm một nơi non xanh nước biếc mà hảo hảo an dưỡng, tâm tình vui vẻ mới mong sinh cho ta được một tiểu oa nhi mập mạp a.” Nhan Dung cao hứng bừng bừng khoa tay múa chân nói, đối với hài nhi chưa sinh ra tràn ngập tình cảm mãnh liệt. Hắn còn dùng khuỷu tay huýt Nhan Hi một cái, nheo nheo mắt nói, “Thất đệ, không bằng ngươi cũng theo ta, buông bỏ mọi thứ, chúng ta cùng đi a, đệ muội gần đây không nháo đòi sinh cục cưng sao? Chúng ta hai đôi, cùng nhau đi đến nơi nào đó nuôi dưỡng hài tử thật tốt.”Thở dài, Nhan Hi lắc đầu, “Nhị ca, phụ hoàng sẽ không bỏ qua cho đệ, sự tình chưa có kết thúc, đệ cùng Vi Vi sẽ không có ngày an bình.”Hắn có lúc cũng rất ước ao được giống như Nhan Dung, như gió muốn đi đâu thì đi, đáng tiếc, mỗi người đều có số phận của mình, nếu như hắn cùng Đào Tiểu Vi thực sự một lần nữa cùng phu phụ Nhan Dung đi xa, hậu quả chắc chắn là, hoàng đế lại một lần nữa phái binh truy tìm, dù đến chân trời góc biển cũng phải bắt lại bọn họ cho bằng được.Khoát tay lên vai Nhan Hi, Nhan Dung áy náy nói, “Thất đệ, nhị ca lần này có chút không trượng nghĩa, để ngươi một mình quay về cái nơi hổ lang kia. . .”“Không cần phải nói, đề đều biết rồi, ngươi cùng nhị tẩu lúc nào đi, đề sẽ giúp các ngừoi chuẩn bị tốt tất cả.”“Thất đệ, ngươi thực sự chuẩn bị giúp tên ngốc lão tam đoạt ngôi vị hoàng đế sao” Nhan Dung bỗng nhiên phát ra một câu, buồn bã nói, “Phụ hoàng tuy rằng hảo sắc, nhưng cũng rất tinh ma, ngươi phải cẩn thận, đừng để bị lão nhân qua mặt.”
Trên cửa thành,,
xa xa nhìn cảnh tượng ngũ quốc như chó nhà có tang, hốt hoảng thoát đi,
trong mắt Nhan Hi không vui cũng không buồn.
“Cứ đơn giản như vậy mà thả bọn họ đi sao?” Nhan Dung đứng ở bên cạnh, đoán không ra suy nghĩ của thất đệ hắn, từ lúc đối phương bắt đầu hỗn loạn, Yến quân bên
này đã có được tin tức. Trong lúc này, bọn họ có rất nhiều cơ hội suất
quân chinh phạt, thế nhưng ngoài dự đoán, Nhan Hi cũng không có ban ra
bất cứ mệnh lệnh gì, hắn chỉ là lẳng lặng ở chỗ này nhìn, dường như ở
đối diện đã phát sinh chuyện gì cũng không quan hệ.
“Nhị ca, nếu trở lại kinh thành, ngươi còn muốn cùng chúng ta trở về không?”
“Thất đệ, nếu sự tình đều đã giải quyết, ta thấy không cần, bụng Tiểu Đồng đã lớn, kinh thành thì hiểm ác đáng sợ, hoàn toàn không thích hợp cho nữ
nhân có thai, ta chuẩn bị cùng nàng tìm một nơi non xanh nước biếc mà
hảo hảo an dưỡng, tâm tình vui vẻ mới mong sinh cho ta được một tiểu oa
nhi mập mạp a.” Nhan Dung cao hứng bừng bừng khoa tay múa chân nói, đối
với hài nhi chưa sinh ra tràn ngập tình cảm mãnh liệt. Hắn còn dùng
khuỷu tay huýt Nhan Hi một cái, nheo nheo mắt nói, “Thất đệ, không bằng
ngươi cũng theo ta, buông bỏ mọi thứ, chúng ta cùng đi a, đệ muội gần
đây không nháo đòi sinh cục cưng sao? Chúng ta hai đôi, cùng nhau đi đến nơi nào đó nuôi dưỡng hài tử thật tốt.”
Thở dài, Nhan Hi lắc
đầu, “Nhị ca, phụ hoàng sẽ không bỏ qua cho đệ, sự tình chưa có kết
thúc, đệ cùng Vi Vi sẽ không có ngày an bình.”
Hắn có lúc cũng
rất ước ao được giống như Nhan Dung, như gió muốn đi đâu thì đi, đáng
tiếc, mỗi người đều có số phận của mình, nếu như hắn cùng Đào Tiểu Vi
thực sự một lần nữa cùng phu phụ Nhan Dung đi xa, hậu quả chắc chắn là,
hoàng đế lại một lần nữa phái binh truy tìm, dù đến chân trời góc biển
cũng phải bắt lại bọn họ cho bằng được.
Khoát tay lên vai Nhan
Hi, Nhan Dung áy náy nói, “Thất đệ, nhị ca lần này có chút không trượng
nghĩa, để ngươi một mình quay về cái nơi hổ lang kia. . .”
“Không cần phải nói, đề đều biết rồi, ngươi cùng nhị tẩu lúc nào đi, đề sẽ giúp các ngừoi chuẩn bị tốt tất cả.”
“Thất đệ, ngươi thực sự chuẩn bị giúp tên ngốc lão tam đoạt ngôi vị hoàng đế
sao” Nhan Dung bỗng nhiên phát ra một câu, buồn bã nói, “Phụ hoàng tuy
rằng hảo sắc, nhưng cũng rất tinh ma, ngươi phải cẩn thận, đừng để bị
lão nhân qua mặt.”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Trên cửa thành,, xa xa nhìn cảnh tượng ngũ quốc như chó nhà có tang, hốt hoảng thoát đi, trong mắt Nhan Hi không vui cũng không buồn.“Cứ đơn giản như vậy mà thả bọn họ đi sao?” Nhan Dung đứng ở bên cạnh, đoán không ra suy nghĩ của thất đệ hắn, từ lúc đối phương bắt đầu hỗn loạn, Yến quân bên này đã có được tin tức. Trong lúc này, bọn họ có rất nhiều cơ hội suất quân chinh phạt, thế nhưng ngoài dự đoán, Nhan Hi cũng không có ban ra bất cứ mệnh lệnh gì, hắn chỉ là lẳng lặng ở chỗ này nhìn, dường như ở đối diện đã phát sinh chuyện gì cũng không quan hệ.“Nhị ca, nếu trở lại kinh thành, ngươi còn muốn cùng chúng ta trở về không?”“Thất đệ, nếu sự tình đều đã giải quyết, ta thấy không cần, bụng Tiểu Đồng đã lớn, kinh thành thì hiểm ác đáng sợ, hoàn toàn không thích hợp cho nữ nhân có thai, ta chuẩn bị cùng nàng tìm một nơi non xanh nước biếc mà hảo hảo an dưỡng, tâm tình vui vẻ mới mong sinh cho ta được một tiểu oa nhi mập mạp a.” Nhan Dung cao hứng bừng bừng khoa tay múa chân nói, đối với hài nhi chưa sinh ra tràn ngập tình cảm mãnh liệt. Hắn còn dùng khuỷu tay huýt Nhan Hi một cái, nheo nheo mắt nói, “Thất đệ, không bằng ngươi cũng theo ta, buông bỏ mọi thứ, chúng ta cùng đi a, đệ muội gần đây không nháo đòi sinh cục cưng sao? Chúng ta hai đôi, cùng nhau đi đến nơi nào đó nuôi dưỡng hài tử thật tốt.”Thở dài, Nhan Hi lắc đầu, “Nhị ca, phụ hoàng sẽ không bỏ qua cho đệ, sự tình chưa có kết thúc, đệ cùng Vi Vi sẽ không có ngày an bình.”Hắn có lúc cũng rất ước ao được giống như Nhan Dung, như gió muốn đi đâu thì đi, đáng tiếc, mỗi người đều có số phận của mình, nếu như hắn cùng Đào Tiểu Vi thực sự một lần nữa cùng phu phụ Nhan Dung đi xa, hậu quả chắc chắn là, hoàng đế lại một lần nữa phái binh truy tìm, dù đến chân trời góc biển cũng phải bắt lại bọn họ cho bằng được.Khoát tay lên vai Nhan Hi, Nhan Dung áy náy nói, “Thất đệ, nhị ca lần này có chút không trượng nghĩa, để ngươi một mình quay về cái nơi hổ lang kia. . .”“Không cần phải nói, đề đều biết rồi, ngươi cùng nhị tẩu lúc nào đi, đề sẽ giúp các ngừoi chuẩn bị tốt tất cả.”“Thất đệ, ngươi thực sự chuẩn bị giúp tên ngốc lão tam đoạt ngôi vị hoàng đế sao” Nhan Dung bỗng nhiên phát ra một câu, buồn bã nói, “Phụ hoàng tuy rằng hảo sắc, nhưng cũng rất tinh ma, ngươi phải cẩn thận, đừng để bị lão nhân qua mặt.”