Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 418: Chiến trường thật sự (7)
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Cửu Đĩnh, mấy thứ này đều đã đưa đến đây rồi sao?” Nhan Hi đưa ly trà vào trong tay Đào Tiểu Vi, cũng mang luôn đĩa bánh hạnh nhân trên bàn đến gần nàng, rồi lấy một cái đưa đến bên môi thê tử.“Gia, những thứ ghi trong lễ thiếp này còn chưa đưa đến, bất quá những thứ này thuộc hạ nhất định không có nhận.” Duệ vương phủ không có thói quen nhận lễ vật, Cửu Đĩnh nào dám một mình quyết định lưu lại những thứ hoa cả mắt này.“Nếu như vậy, ngươi cứ chuyển lời cho bọn họ, tất cả bản vương đều nhận, những thư chúc mừng không có lễ vật thì không cần để ý tới, những thiệp mời dự tiệc thì cứ giữ lại.” Nhan Hi ra lệnh như vậy với thái độ khác thường. Cửu Đĩnh ngây người một lát, sau này mới xác định là hắn không có nghe lầm, điện hạ thực sự muốn nhận hết tất cả lễ vật a.Trước đây là chuyện hoàn toàn chưa từng xảy ra.Cửu Đĩnh phục tùng mệnh lệnh là đương nhiên, tuy rằng trong lòng có nghi vấn nhưng vẫn dựa theo Nhan Hi phân phó mà làm, việc Duệ Vương gia có ngoại lệ mà thu lễ, cái này quá là một nguyên nhân làm hắn phải sứt đầu mẻ trán để phân giải cho bọn người dưới, hắn chỉ có thể kiên trì nói là do hắn thuyết phục được Vương gia thương cảm những người từ thiên lý xa xôi đến tặng lễ vật, cho nên mới thu nhận tất cả, miễn cho bọn họ khi trở về sẽ không có báo cáo tốt. Về phần những thiếp chúc mừng không có lễ vật Cửu Đĩnh một mực không để ý tới, chính hắn phải tỏ ra điệu bộ vô cùng cứng nhắc trong việc nhận lễ, cảm giác như đang mơ sảng.Thật vất vả đem nhóm người này đuổi đi, Cửu Đĩnh lại trở về phục mệnh, đem hết các rương châu báu vàng bạc đến hết trước mặt Nhan Hi, một chút cũng không chừa lại.Đào Tiểu Vi trêu ghẹo nói, “Cửu Đĩnh, ngươi đúng là tiểu phú ông rồi, nhiều như vậy bạc, đem ra có thể đổi lấy mấy trăm mẫu ruộng, sau đó cưới một nàng hoa cúc khuê nữ về làm thê tử nha.”Cửu Đĩnh quẫn bách sắc mặt đỏ bừng, lắp bắp nói, “Vương phi, ngài cũng đừng trêu thuộc hạ, nếu như Thiên Đồng nghe được, nhất định lại làm cho thuộc hạ không yên.”Năm trước Cửu Đĩnh cùng Thiên Đồng đã định hôn ước với nhau, sẽ chờ khi đại chiến thắng trở về, họ sẽ làm lễ thành thân.“Tướng Công, chàng thực sự nhận tất cả của bọn họ sao, chẳng lẽ chàng cũng đồng ý với suy nghĩ của Vi Vi, muốn đem nhà xí của Duệ vương phủ lát dạ minh châu?”
“Cửu Đĩnh, mấy thứ này đều đã đưa đến đây rồi sao?” Nhan Hi đưa ly trà vào trong tay Đào Tiểu
Vi, cũng mang luôn đĩa bánh hạnh nhân trên bàn đến gần nàng, rồi lấy một cái đưa đến bên môi thê tử.
“Gia, những thứ ghi trong lễ
thiếp này còn chưa đưa đến, bất quá những thứ này thuộc hạ nhất định
không có nhận.” Duệ vương phủ không có thói quen nhận lễ vật, Cửu Đĩnh
nào dám một mình quyết định lưu lại những thứ hoa cả mắt này.
“Nếu như vậy, ngươi cứ chuyển lời cho bọn họ, tất cả bản vương đều nhận,
những thư chúc mừng không có lễ vật thì không cần để ý tới, những thiệp
mời dự tiệc thì cứ giữ lại.” Nhan Hi ra lệnh như vậy với thái độ khác
thường. Cửu Đĩnh ngây người một lát, sau này mới xác định là hắn không
có nghe lầm, điện hạ thực sự muốn nhận hết tất cả lễ vật a.
Trước đây là chuyện hoàn toàn chưa từng xảy ra.
Cửu Đĩnh phục tùng mệnh lệnh là đương nhiên, tuy rằng trong lòng có nghi
vấn nhưng vẫn dựa theo Nhan Hi phân phó mà làm, việc Duệ Vương gia có
ngoại lệ mà thu lễ, cái này quá là một nguyên nhân làm hắn phải sứt đầu
mẻ trán để phân giải cho bọn người dưới, hắn chỉ có thể kiên trì nói là
do hắn thuyết phục được Vương gia thương cảm những người từ thiên lý xa
xôi đến tặng lễ vật, cho nên mới thu nhận tất cả, miễn cho bọn họ khi
trở về sẽ không có báo cáo tốt. Về phần những thiếp chúc mừng không có
lễ vật Cửu Đĩnh một mực không để ý tới, chính hắn phải tỏ ra điệu bộ vô
cùng cứng nhắc trong việc nhận lễ, cảm giác như đang mơ sảng.
Thật vất vả đem nhóm người này đuổi đi, Cửu Đĩnh lại trở về phục mệnh, đem
hết các rương châu báu vàng bạc đến hết trước mặt Nhan Hi, một chút cũng không chừa lại.
Đào Tiểu Vi trêu ghẹo nói, “Cửu Đĩnh, ngươi đúng là tiểu phú ông rồi, nhiều như vậy bạc, đem ra có thể đổi lấy mấy trăm
mẫu ruộng, sau đó cưới một nàng hoa cúc khuê nữ về làm thê tử nha.”
Cửu Đĩnh quẫn bách sắc mặt đỏ bừng, lắp bắp nói, “Vương phi, ngài cũng đừng trêu thuộc hạ, nếu như Thiên Đồng nghe được, nhất định lại làm cho
thuộc hạ không yên.”
Năm trước Cửu Đĩnh cùng Thiên Đồng đã định hôn ước với nhau, sẽ chờ khi đại chiến thắng trở về, họ sẽ làm lễ thành thân.
“Tướng Công, chàng thực sự nhận tất cả của bọn họ sao, chẳng lẽ chàng cũng
đồng ý với suy nghĩ của Vi Vi, muốn đem nhà xí của Duệ vương phủ lát dạ
minh châu?”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Cửu Đĩnh, mấy thứ này đều đã đưa đến đây rồi sao?” Nhan Hi đưa ly trà vào trong tay Đào Tiểu Vi, cũng mang luôn đĩa bánh hạnh nhân trên bàn đến gần nàng, rồi lấy một cái đưa đến bên môi thê tử.“Gia, những thứ ghi trong lễ thiếp này còn chưa đưa đến, bất quá những thứ này thuộc hạ nhất định không có nhận.” Duệ vương phủ không có thói quen nhận lễ vật, Cửu Đĩnh nào dám một mình quyết định lưu lại những thứ hoa cả mắt này.“Nếu như vậy, ngươi cứ chuyển lời cho bọn họ, tất cả bản vương đều nhận, những thư chúc mừng không có lễ vật thì không cần để ý tới, những thiệp mời dự tiệc thì cứ giữ lại.” Nhan Hi ra lệnh như vậy với thái độ khác thường. Cửu Đĩnh ngây người một lát, sau này mới xác định là hắn không có nghe lầm, điện hạ thực sự muốn nhận hết tất cả lễ vật a.Trước đây là chuyện hoàn toàn chưa từng xảy ra.Cửu Đĩnh phục tùng mệnh lệnh là đương nhiên, tuy rằng trong lòng có nghi vấn nhưng vẫn dựa theo Nhan Hi phân phó mà làm, việc Duệ Vương gia có ngoại lệ mà thu lễ, cái này quá là một nguyên nhân làm hắn phải sứt đầu mẻ trán để phân giải cho bọn người dưới, hắn chỉ có thể kiên trì nói là do hắn thuyết phục được Vương gia thương cảm những người từ thiên lý xa xôi đến tặng lễ vật, cho nên mới thu nhận tất cả, miễn cho bọn họ khi trở về sẽ không có báo cáo tốt. Về phần những thiếp chúc mừng không có lễ vật Cửu Đĩnh một mực không để ý tới, chính hắn phải tỏ ra điệu bộ vô cùng cứng nhắc trong việc nhận lễ, cảm giác như đang mơ sảng.Thật vất vả đem nhóm người này đuổi đi, Cửu Đĩnh lại trở về phục mệnh, đem hết các rương châu báu vàng bạc đến hết trước mặt Nhan Hi, một chút cũng không chừa lại.Đào Tiểu Vi trêu ghẹo nói, “Cửu Đĩnh, ngươi đúng là tiểu phú ông rồi, nhiều như vậy bạc, đem ra có thể đổi lấy mấy trăm mẫu ruộng, sau đó cưới một nàng hoa cúc khuê nữ về làm thê tử nha.”Cửu Đĩnh quẫn bách sắc mặt đỏ bừng, lắp bắp nói, “Vương phi, ngài cũng đừng trêu thuộc hạ, nếu như Thiên Đồng nghe được, nhất định lại làm cho thuộc hạ không yên.”Năm trước Cửu Đĩnh cùng Thiên Đồng đã định hôn ước với nhau, sẽ chờ khi đại chiến thắng trở về, họ sẽ làm lễ thành thân.“Tướng Công, chàng thực sự nhận tất cả của bọn họ sao, chẳng lẽ chàng cũng đồng ý với suy nghĩ của Vi Vi, muốn đem nhà xí của Duệ vương phủ lát dạ minh châu?”