Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 431: Di chiếu (5)

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Bên trong hoàng cung không có thay đổi bất thường nào, việc phòng hộ ở kinh đô và vùng lân cận, vẫn nắm giữ ở trong tay Thất hoàng tử Nhan Hi, hắn đang ở bên ngoài chinh chiến, chậm chạp chưa về tới, thuộc hạ thì chưa có nhận được mệnh lệnh của hắn, cũng không có thánh chỉ hoàng đế, nên cứ dựa theo lệ cũ thường ngày mà dò xét kiểm tra.Ngoài mặt thoạt nhìn là gió êm sóng lặng, nhưng Thái tử cũng không dám khẳng định, đây có phải hay không là một trò chơi làm cho hắn mất cảnh giác.Một đêm khó tránh khỏi mất ngủ, ngay tờ mờ sáng, đã có hạ nhân vào bẩm báo, hai vạn đại quân cùngThất hoàng tử đã tới kinh giao, hạ lệnh xây dựng quân doanh tạm thời, cũng không đem nhân mã phân bố.Lão Thất trở lại? Tại sao vào lúc này ngay cả hắn cũng xuất hiện, trong chuyện này tất có kỳ quặc.Thái tử cũng không thể ngồi yên nữa, sáng sớm trời chưa tan sương đã tiến cung, đầu tiên là tới bên ngoài Cam lộ điện của hoàng đế, hy vọng có thể từ những thiếp thân nô tài của hoàng đế nhận được một chút tin tức, tốt hơn là cứ ngồi đó phán đoán. Không nghĩ tới, còn có người cũng có tâm tư đồng dạng với hắn, xe ngựa của Thái tử cùng Tam hoàng tử đồng thời tới cửa cung, họ nhìn lẫn nhau một cái, đều thấy được trong mắt đối phương là tình thế bắt buộc quyết tâm.“Điện hạ, ngài thân thể không được tốt, làm sao còn dậy thật sớm chạy tới nha, nếu như phụ hoàng biết, nhất định sẽ quở trách ngài không thương tiếc chính mình.” Nhan Sóc tựa tiếu phi tếu, da mặt bất động thỉnh an thái tử.“Tam đệ, ngươi cũng rất hiếu tâm, sáng sớm đã tới cam lộ điện canh giữ, là muốn cho phụ hoàng vừa mở mắt đã nhìn thấy ngươi sao?” Không chút lưu tình phản kích trở về, Thái tử đứng thẳng người, nói thế nào thì hắn mới chính là thái tử danh chánh ngôn thuận, hoàng đế cũng không hạ lệnh phế truất, còn chưa tới phiên hắn bị huynh đệ tới chê cười.“Thất đệ sáng nay trở lại, lúc này tám phần mươi là đang hướng tới hoàng cung, phụ hoàng trông thấy, nhất định thật cao hứng.” Một mảnh lá khô rách từ trên cây khô bay xuống, rơi vào đầu vai Nhan Sóc, hắn nhẹ nhàng phủi đi, dường như định liệu trước chuyện gì rồi trấn định lại tinh thần.“Thất đệ đứng hàng thứ là bảy, hắn cũng không mưu cầu phú quý, tranh quyền đoạt lợi, mặc dù hắn tới, thì có thể thế nào? Bất kể phụ hoàng cuối cùng quyết định ra sao, lấy tính cách của hắn, cũng chỉ là cúi đầu nghe lệnh mà thôi.” Thái tử ám hiệu, lão Thất mới sẽ không kiên định đứng ở phía sau hỗ trợ Nhan Sóc, để cho hắn ít đi si tâm vọng tưởng, Nhan Hi là nhân vật nào, hắn rõ ràng nhất , Nhan Sóc trên mặt treo biểu hiện " tự mình đa tình " lại càng thêm lộ vẻ chướng mắt.

Bên trong hoàng cung
không có thay đổi bất thường nào, việc phòng hộ ở kinh đô và vùng lân
cận, vẫn nắm giữ ở trong tay Thất hoàng tử Nhan Hi, hắn đang ở bên ngoài chinh chiến, chậm chạp chưa về tới, thuộc hạ thì chưa có nhận được mệnh lệnh của hắn, cũng không có thánh chỉ hoàng đế, nên cứ dựa theo lệ cũ
thường ngày mà dò xét kiểm tra.

Ngoài mặt thoạt nhìn là gió
êm sóng lặng, nhưng Thái tử cũng không dám khẳng định, đây có phải hay
không là một trò chơi làm cho hắn mất cảnh giác.

Một đêm khó
tránh khỏi mất ngủ, ngay tờ mờ sáng, đã có hạ nhân vào bẩm báo, hai vạn
đại quân cùngThất hoàng tử đã tới kinh giao, hạ lệnh xây dựng quân doanh tạm thời, cũng không đem nhân mã phân bố.

Lão Thất trở lại? Tại sao vào lúc này ngay cả hắn cũng xuất hiện, trong chuyện này tất có kỳ quặc.

Thái tử cũng không thể ngồi yên nữa, sáng sớm trời chưa tan sương đã tiến
cung, đầu tiên là tới bên ngoài Cam lộ điện của hoàng đế, hy vọng có thể từ những thiếp thân nô tài của hoàng đế nhận được một chút tin tức, tốt hơn là cứ ngồi đó phán đoán. Không nghĩ tới, còn có người cũng có tâm
tư đồng dạng với hắn, xe ngựa của Thái tử cùng Tam hoàng tử đồng thời
tới cửa cung, họ nhìn lẫn nhau một cái, đều thấy được trong mắt đối
phương là tình thế bắt buộc quyết tâm.

“Điện hạ, ngài thân thể
không được tốt, làm sao còn dậy thật sớm chạy tới nha, nếu như phụ hoàng biết, nhất định sẽ quở trách ngài không thương tiếc chính mình.” Nhan
Sóc tựa tiếu phi tếu, da mặt bất động thỉnh an thái tử.

“Tam đệ,
ngươi cũng rất hiếu tâm, sáng sớm đã tới cam lộ điện canh giữ, là muốn
cho phụ hoàng vừa mở mắt đã nhìn thấy ngươi sao?” Không chút lưu tình
phản kích trở về, Thái tử đứng thẳng người, nói thế nào thì hắn mới
chính là thái tử danh chánh ngôn thuận, hoàng đế cũng không hạ lệnh phế
truất, còn chưa tới phiên hắn bị huynh đệ tới chê cười.

“Thất đệ
sáng nay trở lại, lúc này tám phần mươi là đang hướng tới hoàng cung,
phụ hoàng trông thấy, nhất định thật cao hứng.” Một mảnh lá khô rách từ
trên cây khô bay xuống, rơi vào đầu vai Nhan Sóc, hắn nhẹ nhàng phủi đi, dường như định liệu trước chuyện gì rồi trấn định lại tinh thần.

“Thất đệ đứng hàng thứ là bảy, hắn cũng không mưu cầu phú quý, tranh quyền
đoạt lợi, mặc dù hắn tới, thì có thể thế nào? Bất kể phụ hoàng cuối cùng quyết định ra sao, lấy tính cách của hắn, cũng chỉ là cúi đầu nghe lệnh mà thôi.” Thái tử ám hiệu, lão Thất mới sẽ không kiên định đứng ở phía
sau hỗ trợ Nhan Sóc, để cho hắn ít đi si tâm vọng tưởng, Nhan Hi là nhân vật nào, hắn rõ ràng nhất , Nhan Sóc trên mặt treo biểu hiện " tự mình
đa tình " lại càng thêm lộ vẻ chướng mắt.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Bên trong hoàng cung không có thay đổi bất thường nào, việc phòng hộ ở kinh đô và vùng lân cận, vẫn nắm giữ ở trong tay Thất hoàng tử Nhan Hi, hắn đang ở bên ngoài chinh chiến, chậm chạp chưa về tới, thuộc hạ thì chưa có nhận được mệnh lệnh của hắn, cũng không có thánh chỉ hoàng đế, nên cứ dựa theo lệ cũ thường ngày mà dò xét kiểm tra.Ngoài mặt thoạt nhìn là gió êm sóng lặng, nhưng Thái tử cũng không dám khẳng định, đây có phải hay không là một trò chơi làm cho hắn mất cảnh giác.Một đêm khó tránh khỏi mất ngủ, ngay tờ mờ sáng, đã có hạ nhân vào bẩm báo, hai vạn đại quân cùngThất hoàng tử đã tới kinh giao, hạ lệnh xây dựng quân doanh tạm thời, cũng không đem nhân mã phân bố.Lão Thất trở lại? Tại sao vào lúc này ngay cả hắn cũng xuất hiện, trong chuyện này tất có kỳ quặc.Thái tử cũng không thể ngồi yên nữa, sáng sớm trời chưa tan sương đã tiến cung, đầu tiên là tới bên ngoài Cam lộ điện của hoàng đế, hy vọng có thể từ những thiếp thân nô tài của hoàng đế nhận được một chút tin tức, tốt hơn là cứ ngồi đó phán đoán. Không nghĩ tới, còn có người cũng có tâm tư đồng dạng với hắn, xe ngựa của Thái tử cùng Tam hoàng tử đồng thời tới cửa cung, họ nhìn lẫn nhau một cái, đều thấy được trong mắt đối phương là tình thế bắt buộc quyết tâm.“Điện hạ, ngài thân thể không được tốt, làm sao còn dậy thật sớm chạy tới nha, nếu như phụ hoàng biết, nhất định sẽ quở trách ngài không thương tiếc chính mình.” Nhan Sóc tựa tiếu phi tếu, da mặt bất động thỉnh an thái tử.“Tam đệ, ngươi cũng rất hiếu tâm, sáng sớm đã tới cam lộ điện canh giữ, là muốn cho phụ hoàng vừa mở mắt đã nhìn thấy ngươi sao?” Không chút lưu tình phản kích trở về, Thái tử đứng thẳng người, nói thế nào thì hắn mới chính là thái tử danh chánh ngôn thuận, hoàng đế cũng không hạ lệnh phế truất, còn chưa tới phiên hắn bị huynh đệ tới chê cười.“Thất đệ sáng nay trở lại, lúc này tám phần mươi là đang hướng tới hoàng cung, phụ hoàng trông thấy, nhất định thật cao hứng.” Một mảnh lá khô rách từ trên cây khô bay xuống, rơi vào đầu vai Nhan Sóc, hắn nhẹ nhàng phủi đi, dường như định liệu trước chuyện gì rồi trấn định lại tinh thần.“Thất đệ đứng hàng thứ là bảy, hắn cũng không mưu cầu phú quý, tranh quyền đoạt lợi, mặc dù hắn tới, thì có thể thế nào? Bất kể phụ hoàng cuối cùng quyết định ra sao, lấy tính cách của hắn, cũng chỉ là cúi đầu nghe lệnh mà thôi.” Thái tử ám hiệu, lão Thất mới sẽ không kiên định đứng ở phía sau hỗ trợ Nhan Sóc, để cho hắn ít đi si tâm vọng tưởng, Nhan Hi là nhân vật nào, hắn rõ ràng nhất , Nhan Sóc trên mặt treo biểu hiện " tự mình đa tình " lại càng thêm lộ vẻ chướng mắt.

Chương 431: Di chiếu (5)