Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 432: Di chiếu (6)

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Sóc không bị khích, thần bí cười cười, rồi sải bước hướng vào cung nội.Mục đích của hắn đã đạt đến, Thái tử đang bất an, một lòng suy nghĩ có phải còn có chỗ không ổn, để cho lão Tam cùng lão Thất chui vào chỗ trống.Nghĩ đến Nhan Hi, Thái tử nhịn không được nắm tay thành quả đấm, nếu như Nhan Hi đứng ở phía hắn, vậy hôm nay việc tranh giành ngôi vị hoàng đế sẽ không là gì cả, còn có, lúc trước trên triều đình chịu nhiều nhục nhã cũng sẽ không xuất hiện.Cuối cùng, hay là vì hắn đã gây ra cừu hận trước kia, nên bây giờ lão Thất thái độ lại như thế, hết lần này tới lần khác trong các vị hoàng tử, chỉ có Nhan Hi là tay cầm trọng binh, lúc này ý kiến của Nhan Hi có thể sẽ nhiều phân lượng hơn.Nhan Hi sẽ đi giúp lão Tam Nhan Sóc để đối phó hắn sao? Đem lợi ích Yến quốc để trả thù tư oán, lấy việc phát tiết cơn giận của mình mà lựa chọn phương hướng. Nhan Hi ở trong trí nhớ của hắn, cho tới bây giờ cũng là loại người vốn không bận tâm đến cảm nhận của người khác, lần này, liên quan đên sinh tử tồn vong của Yến quốc, Nhan HI còn có thể cố chấp, biết rõ Nhan Sóc đảm đương không nổi trách nhiệm nặng nề nàyg, còn muốn tự tay mình giúp đỡ sao?Đến giờ phút này, Thái tử vẫn đắn đo không chừng.Cùng Nhan Sóc bào trì một khoảng cách đi tới Cam lộ điện, họ chỉ thấy thái giám cung nữ lui tới bận rộn, đem một vài đèn màu cùng băng đeo đến mái hiên phía trong vườn thượng uyển. Tam hoàng tử đang hướng thái giám Quý Hỉ thăm dò tình huống, hắn cũng không hiểu ‘Bệnh nặng’ của Hoàng thượng từ đâu mà ra.Chờ Thái tử đi tới bên cạnh, Quý Hỉ mới cười châm biếm nói, “Bệ hạ tối ngày hôm qua đã viết xuống ý chỉ lập hậu, các nô tài bây giờ đang chuẩn bị chính là đại lễ phong hậu.”Cái gì, vào lúc này còn muốn lập hoàng hậu? Lúc trước vì sao một chút tin tức cũng không có a.“Là nương nương cung nào?” Thái tử tiếp lời hỏi.“Hồi bẩm điện hạ, gần đây bệ hạ độc sủng Tuyết quý phi nương nương.”“Là trưởng công chúa của Tề quốc sao?” Thái tử thoáng cái kịp phản ứng.“Bây giờ phải gọi là Hoàng hậu nương nương.” Quý Hỉ cúi đầu cáo lỗi, cũng khẳng định lại nghi vấn của Thái tử.“Quý Hỉ công công, phụ hoàng sáng nay long thể có thoải mái chút ít nào không? Bệ hạ có nói muốn trông thấy người nào?” Tam hoàng tử Nhan Sóc cuối cùng chen vào nói, hắn mặc dù có điều nghi ngờ đối với việc đột nhiên phong hậu của hoàng đế, nhưng nếu không phải sủng phi nương nương đã có con, thì cùng hắn cũng không có gì xung đột, bây giờ cần gấp nhất chính là nhận được cơ hội bái kiến phụ hoàng.

Nhan Sóc không bị khích, thần bí cười cười, rồi sải bước hướng vào cung nội.

Mục đích của hắn đã đạt đến, Thái tử đang bất an, một lòng suy nghĩ có phải còn có chỗ không ổn, để cho lão Tam cùng lão Thất chui vào chỗ trống.

Nghĩ đến Nhan Hi, Thái tử nhịn không được nắm tay thành quả đấm, nếu như
Nhan Hi đứng ở phía hắn, vậy hôm nay việc tranh giành ngôi vị hoàng đế
sẽ không là gì cả, còn có, lúc trước trên triều đình chịu nhiều nhục nhã cũng sẽ không xuất hiện.

Cuối cùng, hay là vì hắn đã gây ra
cừu hận trước kia, nên bây giờ lão Thất thái độ lại như thế, hết lần này tới lần khác trong các vị hoàng tử, chỉ có Nhan Hi là tay cầm trọng
binh, lúc này ý kiến của Nhan Hi có thể sẽ nhiều phân lượng hơn.

Nhan Hi sẽ đi giúp lão Tam Nhan Sóc để đối phó hắn sao? Đem lợi ích Yến quốc để trả thù tư oán, lấy việc phát tiết cơn giận của mình mà lựa chọn
phương hướng. Nhan Hi ở trong trí nhớ của hắn, cho tới bây giờ cũng là
loại người vốn không bận tâm đến cảm nhận của người khác, lần này, liên
quan đên sinh tử tồn vong của Yến quốc, Nhan HI còn có thể cố chấp, biết rõ Nhan Sóc đảm đương không nổi trách nhiệm nặng nề nàyg, còn muốn tự
tay mình giúp đỡ sao?

Đến giờ phút này, Thái tử vẫn đắn đo không chừng.

Cùng Nhan Sóc bào trì một khoảng cách đi tới Cam lộ điện, họ chỉ thấy thái
giám cung nữ lui tới bận rộn, đem một vài đèn màu cùng băng đeo đến mái
hiên phía trong vườn thượng uyển. Tam hoàng tử đang hướng thái giám Quý
Hỉ thăm dò tình huống, hắn cũng không hiểu ‘Bệnh nặng’ của Hoàng thượng
từ đâu mà ra.

Chờ Thái tử đi tới bên cạnh, Quý Hỉ mới cười châm
biếm nói, “Bệ hạ tối ngày hôm qua đã viết xuống ý chỉ lập hậu, các nô
tài bây giờ đang chuẩn bị chính là đại lễ phong hậu.”

Cái gì, vào lúc này còn muốn lập hoàng hậu? Lúc trước vì sao một chút tin tức cũng không có a.

“Là nương nương cung nào?” Thái tử tiếp lời hỏi.

“Hồi bẩm điện hạ, gần đây bệ hạ độc sủng Tuyết quý phi nương nương.”

“Là trưởng công chúa của Tề quốc sao?” Thái tử thoáng cái kịp phản ứng.

“Bây giờ phải gọi là Hoàng hậu nương nương.” Quý Hỉ cúi đầu cáo lỗi, cũng khẳng định lại nghi vấn của Thái tử.

“Quý Hỉ công công, phụ hoàng sáng nay long thể có thoải mái chút ít nào
không? Bệ hạ có nói muốn trông thấy người nào?” Tam hoàng tử Nhan Sóc
cuối cùng chen vào nói, hắn mặc dù có điều nghi ngờ đối với việc đột
nhiên phong hậu của hoàng đế, nhưng nếu không phải sủng phi nương nương
đã có con, thì cùng hắn cũng không có gì xung đột, bây giờ cần gấp nhất
chính là nhận được cơ hội bái kiến phụ hoàng.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Sóc không bị khích, thần bí cười cười, rồi sải bước hướng vào cung nội.Mục đích của hắn đã đạt đến, Thái tử đang bất an, một lòng suy nghĩ có phải còn có chỗ không ổn, để cho lão Tam cùng lão Thất chui vào chỗ trống.Nghĩ đến Nhan Hi, Thái tử nhịn không được nắm tay thành quả đấm, nếu như Nhan Hi đứng ở phía hắn, vậy hôm nay việc tranh giành ngôi vị hoàng đế sẽ không là gì cả, còn có, lúc trước trên triều đình chịu nhiều nhục nhã cũng sẽ không xuất hiện.Cuối cùng, hay là vì hắn đã gây ra cừu hận trước kia, nên bây giờ lão Thất thái độ lại như thế, hết lần này tới lần khác trong các vị hoàng tử, chỉ có Nhan Hi là tay cầm trọng binh, lúc này ý kiến của Nhan Hi có thể sẽ nhiều phân lượng hơn.Nhan Hi sẽ đi giúp lão Tam Nhan Sóc để đối phó hắn sao? Đem lợi ích Yến quốc để trả thù tư oán, lấy việc phát tiết cơn giận của mình mà lựa chọn phương hướng. Nhan Hi ở trong trí nhớ của hắn, cho tới bây giờ cũng là loại người vốn không bận tâm đến cảm nhận của người khác, lần này, liên quan đên sinh tử tồn vong của Yến quốc, Nhan HI còn có thể cố chấp, biết rõ Nhan Sóc đảm đương không nổi trách nhiệm nặng nề nàyg, còn muốn tự tay mình giúp đỡ sao?Đến giờ phút này, Thái tử vẫn đắn đo không chừng.Cùng Nhan Sóc bào trì một khoảng cách đi tới Cam lộ điện, họ chỉ thấy thái giám cung nữ lui tới bận rộn, đem một vài đèn màu cùng băng đeo đến mái hiên phía trong vườn thượng uyển. Tam hoàng tử đang hướng thái giám Quý Hỉ thăm dò tình huống, hắn cũng không hiểu ‘Bệnh nặng’ của Hoàng thượng từ đâu mà ra.Chờ Thái tử đi tới bên cạnh, Quý Hỉ mới cười châm biếm nói, “Bệ hạ tối ngày hôm qua đã viết xuống ý chỉ lập hậu, các nô tài bây giờ đang chuẩn bị chính là đại lễ phong hậu.”Cái gì, vào lúc này còn muốn lập hoàng hậu? Lúc trước vì sao một chút tin tức cũng không có a.“Là nương nương cung nào?” Thái tử tiếp lời hỏi.“Hồi bẩm điện hạ, gần đây bệ hạ độc sủng Tuyết quý phi nương nương.”“Là trưởng công chúa của Tề quốc sao?” Thái tử thoáng cái kịp phản ứng.“Bây giờ phải gọi là Hoàng hậu nương nương.” Quý Hỉ cúi đầu cáo lỗi, cũng khẳng định lại nghi vấn của Thái tử.“Quý Hỉ công công, phụ hoàng sáng nay long thể có thoải mái chút ít nào không? Bệ hạ có nói muốn trông thấy người nào?” Tam hoàng tử Nhan Sóc cuối cùng chen vào nói, hắn mặc dù có điều nghi ngờ đối với việc đột nhiên phong hậu của hoàng đế, nhưng nếu không phải sủng phi nương nương đã có con, thì cùng hắn cũng không có gì xung đột, bây giờ cần gấp nhất chính là nhận được cơ hội bái kiến phụ hoàng.

Chương 432: Di chiếu (6)