Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 452: Quan lâm thiên hạ (11)

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Đóng kỹ cửa phủ, không cần để ý.” Nhan Hi từ đầu hoàn toàn không muốn quản, đem Tiểu Vương phi đang dại ra túm trở về ôm trong ngực, hai má thuận thế vùi vào chiếc cổ bóng loáng của nàng, không ngừng hôn lấy.“Tướng công, đem ngôi vị hoàng đế trả lại cho Thái tử, hoặc là bất kỳ một ai khác muốn làm hoàng đế, chúng ta rời đi nha, từ Tuyền Châu tìm thuyền ra biển, đến nơi không ai biết sống một cuộc sống của chúng ta, chàng không nên làm hoàng đế, ta cũng vậy không nên làm hoàng hậu, có được hay không, van cầu chàng.” Đào Tiểu Vi bỗng nhiên bất an, sợ hãi đối với ngôi vị hoàng đế đã ăn sâu trong xương tủy và tinh thần của nàng.Nàng từ nhỏ lớn lên trong hoàng cung, mỗi năm nhìn trên một trăm danh hiệu cung phi minh tranh ám đấu tranh đoạt phụ hoàng, vì muốn nhận được cơ hội thị tẩm, các nàng dùng Kim Ngân hối lộ thái giám cung nữ, mua bọn họ ở thời điểm thích hợp trước mặt thích hợp nói ngọt về họ, bởi vì Tề quốc hoàng đế yêu thích nhất là công chúa, mà trong công chúa tuổi của nàng nhỏ nhất, cho nên ngay cả nàng cũng thành người để các cung phi lấy lòng.Khi đó, mỗi ngày ở tẩm cung của nàng, các cung nhân của các vị nương nương đến tặng lễ nối liền nhau không dứt, trong bọn họ cũng phải phòng bị dè chừng nhau sợ không cẩn thận tránh không được bị ăn trượng mà chủ tử của mình cũng bị đối phương châm chọc, phụ hoàng nàng chẳng những không ngăn cản, còn ôm nàng ở cách đó không xa nhìn lấy thế làm vui.Hoàng đế như phụ hoàng nàng và Nhan Hi đều giống nhau, ngồi không mà hưởng, tầm thường vô sỉ, mỗi ngày chỉ tính toán làm sao nhận được càng nhiều mỹ nữ và thăng bằng quan hệ triều thần, Nhan Hi bất kể thế nào học, cũng lần không được ra bộ dáng ‘Hoàng đế’, như vậy hắn tại sao phải đi làm hoàng đế a?Hắn chẳng qua là Duệ Vương gia, trong lòng của hắn sẽ chỉ có nàng, sẽ không bị triều thần buộc nạp phi, sẽ không có người dám can thiệp hắn có hay không độc sủng một mình nàng, so sánh ra thì làm Vương gia tự do hơn, nhất là Nhan Hi lại có công trận hiển hách, cuộc sống của hắn sẽ trôi qua tùy mình định đoạt.Đào Tiểu Vi trong đầu suy nghĩ lung tung, bắt không được một trọng điểm, nàng thật luống cuống, chuyện phát triển đã thoát khỏi tầm khống chế, Nhan Hi cùng nàng đã thành con cờ của tiên hoàng, được an bài tốt trên bàn cờ, cố gắng giãy dụa. Để cho nàng bất an chính là thái độ của Nhan Hi, tựa hồ không có giống nàng, toàn lực bài xích.Đào Tiểu Vi thậm chí có một cảm giác, Nhan Hi là bởi vì nàng không muốn làm hoàng hậu, cho nên mới không chịu tiếp nhận ngôi vị hoàng đế, nếu nàng hỏi Nhan Hi có thể hắn cũng vui vẻ đi lên bảo tọa đế vương Yến quốc.

“Đóng kỹ cửa phủ,
không cần để ý.” Nhan Hi từ đầu hoàn toàn không muốn quản, đem Tiểu
Vương phi đang dại ra túm trở về ôm trong ngực, hai má thuận thế vùi vào chiếc cổ bóng loáng của nàng, không ngừng hôn lấy.

“Tướng
công, đem ngôi vị hoàng đế trả lại cho Thái tử, hoặc là bất kỳ một ai
khác muốn làm hoàng đế, chúng ta rời đi nha, từ Tuyền Châu tìm thuyền ra biển, đến nơi không ai biết sống một cuộc sống của chúng ta, chàng
không nên làm hoàng đế, ta cũng vậy không nên làm hoàng hậu, có được hay không, van cầu chàng.” Đào Tiểu Vi bỗng nhiên bất an, sợ hãi đối với
ngôi vị hoàng đế đã ăn sâu trong xương tủy và tinh thần của nàng.

Nàng từ nhỏ lớn lên trong hoàng cung, mỗi năm nhìn trên một trăm danh hiệu
cung phi minh tranh ám đấu tranh đoạt phụ hoàng, vì muốn nhận được cơ
hội thị tẩm, các nàng dùng Kim Ngân hối lộ thái giám cung nữ, mua bọn họ ở thời điểm thích hợp trước mặt thích hợp nói ngọt về họ, bởi vì Tề
quốc hoàng đế yêu thích nhất là công chúa, mà trong công chúa tuổi của
nàng nhỏ nhất, cho nên ngay cả nàng cũng thành người để các cung phi lấy lòng.

Khi đó, mỗi ngày ở tẩm cung của nàng, các cung nhân của
các vị nương nương đến tặng lễ nối liền nhau không dứt, trong bọn họ
cũng phải phòng bị dè chừng nhau sợ không cẩn thận tránh không được bị
ăn trượng mà chủ tử của mình cũng bị đối phương châm chọc, phụ hoàng
nàng chẳng những không ngăn cản, còn ôm nàng ở cách đó không xa nhìn lấy thế làm vui.

Hoàng đế như phụ hoàng nàng và Nhan Hi đều giống
nhau, ngồi không mà hưởng, tầm thường vô sỉ, mỗi ngày chỉ tính toán làm
sao nhận được càng nhiều mỹ nữ và thăng bằng quan hệ triều thần, Nhan Hi bất kể thế nào học, cũng lần không được ra bộ dáng ‘Hoàng đế’, như vậy
hắn tại sao phải đi làm hoàng đế a?

Hắn chẳng qua là Duệ Vương
gia, trong lòng của hắn sẽ chỉ có nàng, sẽ không bị triều thần buộc nạp
phi, sẽ không có người dám can thiệp hắn có hay không độc sủng một mình
nàng, so sánh ra thì làm Vương gia tự do hơn, nhất là Nhan Hi lại có
công trận hiển hách, cuộc sống của hắn sẽ trôi qua tùy mình định đoạt.

Đào Tiểu Vi trong đầu suy nghĩ lung tung, bắt không được một trọng điểm,
nàng thật luống cuống, chuyện phát triển đã thoát khỏi tầm khống chế,
Nhan Hi cùng nàng đã thành con cờ của tiên hoàng, được an bài tốt trên
bàn cờ, cố gắng giãy dụa. Để cho nàng bất an chính là thái độ của Nhan
Hi, tựa hồ không có giống nàng, toàn lực bài xích.

Đào Tiểu Vi
thậm chí có một cảm giác, Nhan Hi là bởi vì nàng không muốn làm hoàng
hậu, cho nên mới không chịu tiếp nhận ngôi vị hoàng đế, nếu nàng hỏi
Nhan Hi có thể hắn cũng vui vẻ đi lên bảo tọa đế vương Yến quốc.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Đóng kỹ cửa phủ, không cần để ý.” Nhan Hi từ đầu hoàn toàn không muốn quản, đem Tiểu Vương phi đang dại ra túm trở về ôm trong ngực, hai má thuận thế vùi vào chiếc cổ bóng loáng của nàng, không ngừng hôn lấy.“Tướng công, đem ngôi vị hoàng đế trả lại cho Thái tử, hoặc là bất kỳ một ai khác muốn làm hoàng đế, chúng ta rời đi nha, từ Tuyền Châu tìm thuyền ra biển, đến nơi không ai biết sống một cuộc sống của chúng ta, chàng không nên làm hoàng đế, ta cũng vậy không nên làm hoàng hậu, có được hay không, van cầu chàng.” Đào Tiểu Vi bỗng nhiên bất an, sợ hãi đối với ngôi vị hoàng đế đã ăn sâu trong xương tủy và tinh thần của nàng.Nàng từ nhỏ lớn lên trong hoàng cung, mỗi năm nhìn trên một trăm danh hiệu cung phi minh tranh ám đấu tranh đoạt phụ hoàng, vì muốn nhận được cơ hội thị tẩm, các nàng dùng Kim Ngân hối lộ thái giám cung nữ, mua bọn họ ở thời điểm thích hợp trước mặt thích hợp nói ngọt về họ, bởi vì Tề quốc hoàng đế yêu thích nhất là công chúa, mà trong công chúa tuổi của nàng nhỏ nhất, cho nên ngay cả nàng cũng thành người để các cung phi lấy lòng.Khi đó, mỗi ngày ở tẩm cung của nàng, các cung nhân của các vị nương nương đến tặng lễ nối liền nhau không dứt, trong bọn họ cũng phải phòng bị dè chừng nhau sợ không cẩn thận tránh không được bị ăn trượng mà chủ tử của mình cũng bị đối phương châm chọc, phụ hoàng nàng chẳng những không ngăn cản, còn ôm nàng ở cách đó không xa nhìn lấy thế làm vui.Hoàng đế như phụ hoàng nàng và Nhan Hi đều giống nhau, ngồi không mà hưởng, tầm thường vô sỉ, mỗi ngày chỉ tính toán làm sao nhận được càng nhiều mỹ nữ và thăng bằng quan hệ triều thần, Nhan Hi bất kể thế nào học, cũng lần không được ra bộ dáng ‘Hoàng đế’, như vậy hắn tại sao phải đi làm hoàng đế a?Hắn chẳng qua là Duệ Vương gia, trong lòng của hắn sẽ chỉ có nàng, sẽ không bị triều thần buộc nạp phi, sẽ không có người dám can thiệp hắn có hay không độc sủng một mình nàng, so sánh ra thì làm Vương gia tự do hơn, nhất là Nhan Hi lại có công trận hiển hách, cuộc sống của hắn sẽ trôi qua tùy mình định đoạt.Đào Tiểu Vi trong đầu suy nghĩ lung tung, bắt không được một trọng điểm, nàng thật luống cuống, chuyện phát triển đã thoát khỏi tầm khống chế, Nhan Hi cùng nàng đã thành con cờ của tiên hoàng, được an bài tốt trên bàn cờ, cố gắng giãy dụa. Để cho nàng bất an chính là thái độ của Nhan Hi, tựa hồ không có giống nàng, toàn lực bài xích.Đào Tiểu Vi thậm chí có một cảm giác, Nhan Hi là bởi vì nàng không muốn làm hoàng hậu, cho nên mới không chịu tiếp nhận ngôi vị hoàng đế, nếu nàng hỏi Nhan Hi có thể hắn cũng vui vẻ đi lên bảo tọa đế vương Yến quốc.

Chương 452: Quan lâm thiên hạ (11)