Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 460: Cùng nhau đối mặt 4
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hai vị Vương phi thối lui đến viện kế bên đi nói chuyện nữ nhân.Trên bàn cơm chỉ còn lại thân huynh đệ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Nhan Dung không muốn đùa nữa, “Phụ hoàng có mật chiếu đến tột cùng là cái gì, thậm chí ngay cả ngươi cũng khó nắm bắt.” Căn cứ về hiểu biết của hắn đối với lão nhân yêu sắc như mạng kia, lão rất không có khả năng có bản lĩnh đặt ra khốn cục cho Nhan Hi, nếu như lão thật như vậy anh minh thần võ, Yến quốc đã sớm là cường quốc ở hai mươi mấy năm trước thống nhất thiên hạ .Mật hàm bị Nhan Hi nhét vào trên người lão hoàng đế sớm đã được Quý Hỉ thái giám tỉ mỉ xếp lại, đây là bí mật giữa hai đại quân vương không thể lộ ra ngoài, người nào thấy người đó xui xẻo nhẹ là họa sát than, nếu truy cứu đây là tội lớn là tru di cả tộc. Mặc dù như thế, đối với nội dung của mật hàm có khối người cảm thấy hứng thú, hai mươi mấy hoàng tử mặc dù cố gắng che dấu, nhưng không ngăn được tinh quang trong đáy mắt, khi Quý Hỉ cung kính đem mật hàm đưa lại tay Nhan Hi, ánh mắt tức giận thiếu chút nữa đem lão thái giám ăn tươi nuốt sống.Bây giờ, phong mật hàm làm cho cuộc sống Nhan Hi trộn lẫn long trời lỡ đất nằm trong tay Nhan Dung, hắn dùng ngón tay bóng nhẫy dính thức ăn lật giấy xem, trên thư tiên đế viết để lại dấu tay ai bóng nhẫy thật là một chút ý tứ tôn kính cũng không có. Rốt cục xem xong, đem mật hàm hướng ném đến bên cạnh, cầm chén múc cho mình thật to chén súp, là do ăn nhiều bánh bao nên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.Hồi lâu, ăn xong, Nhan Dung lười nằm úp sấp trên ghế, ôm bụng đánh ợ một cái.“Phụ hoàng đúng là đùa tuyệt tình.” Xuất thủ nhanh chóng, bố trí chu đáo chặt chẽ, trước đó căn bản là không để cho bất luận kẻ nào có cơ hội chuẩn bị, ngay cả Nhan Hi cũng lừa gạt được, bây giờ hai chân mà đi khỏi, lời của lão liền trở thành di mệnh. Nhan Dung hôm nay coi như là hoàn toàn thay đổi cách nhìn đối với tiên hoàng.Nhan Hi hừ lạnh một tiếng, coi như là đồng ý cách Nhan Dung nói, để cho quản gia đi vào đem thức ăn dọn dẹp xuống, một lần nữa thay mới món ăn khác Nhan Dung cũng ăn thỏa mãn, hắn từ khi đi vào đến bây giờ ăn không ngừng, trong bụng còn cảm thấy trống rỗng.“Ảnh vệ là lực lượng không thể khinh thường, đã nhiều năm không nghe thấy cái tên này, hóa ra vẫn được phụ hoàng ẩn ở trong bóng tối thao luyện, tất nhiên là một đám vô cùng lợi hại, lão Thất, nếu bọn người này như ruồi lúc nào cũng theo dõi đệ muội, thật đúng là một chuyện rất phiền lòng.”
Hai vị Vương phi thối lui đến viện kế bên đi nói chuyện nữ nhân.
Trên bàn cơm chỉ còn lại thân huynh đệ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Nhan Dung
không muốn đùa nữa, “Phụ hoàng có mật chiếu đến tột cùng là cái gì, thậm chí ngay cả ngươi cũng khó nắm bắt.” Căn cứ về hiểu biết của hắn đối
với lão nhân yêu sắc như mạng kia, lão rất không có khả năng có bản lĩnh đặt ra khốn cục cho Nhan Hi, nếu như lão thật như vậy anh minh thần võ, Yến quốc đã sớm là cường quốc ở hai mươi mấy năm trước thống nhất thiên hạ .
Mật hàm bị Nhan Hi nhét vào trên người lão hoàng đế sớm đã được Quý Hỉ thái giám tỉ mỉ xếp lại, đây là bí mật giữa hai đại quân vương không thể lộ ra ngoài, người nào thấy người đó xui xẻo nhẹ là họa sát than, nếu truy cứu đây là tội lớn là tru di cả tộc. Mặc dù như thế, đối với nội dung của mật hàm có khối người cảm thấy hứng thú, hai mươi
mấy hoàng tử mặc dù cố gắng che dấu, nhưng không ngăn được tinh quang
trong đáy mắt, khi Quý Hỉ cung kính đem mật hàm đưa lại tay Nhan Hi, ánh mắt tức giận thiếu chút nữa đem lão thái giám ăn tươi nuốt sống.
Bây giờ, phong mật hàm làm cho cuộc sống Nhan Hi trộn lẫn long trời lỡ đất
nằm trong tay Nhan Dung, hắn dùng ngón tay bóng nhẫy dính thức ăn lật
giấy xem, trên thư tiên đế viết để lại dấu tay ai bóng nhẫy thật là một
chút ý tứ tôn kính cũng không có. Rốt cục xem xong, đem mật hàm hướng
ném đến bên cạnh, cầm chén múc cho mình thật to chén súp, là do ăn nhiều bánh bao nên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Hồi lâu, ăn xong, Nhan Dung lười nằm úp sấp trên ghế, ôm bụng đánh ợ một cái.
“Phụ hoàng đúng là đùa tuyệt tình.” Xuất thủ nhanh chóng, bố trí chu đáo
chặt chẽ, trước đó căn bản là không để cho bất luận kẻ nào có cơ hội
chuẩn bị, ngay cả Nhan Hi cũng lừa gạt được, bây giờ hai chân mà đi
khỏi, lời của lão liền trở thành di mệnh. Nhan Dung hôm nay coi như là
hoàn toàn thay đổi cách nhìn đối với tiên hoàng.
Nhan Hi hừ lạnh
một tiếng, coi như là đồng ý cách Nhan Dung nói, để cho quản gia đi vào
đem thức ăn dọn dẹp xuống, một lần nữa thay mới món ăn khác Nhan Dung
cũng ăn thỏa mãn, hắn từ khi đi vào đến bây giờ ăn không ngừng, trong
bụng còn cảm thấy trống rỗng.
“Ảnh vệ là lực lượng không thể
khinh thường, đã nhiều năm không nghe thấy cái tên này, hóa ra vẫn được
phụ hoàng ẩn ở trong bóng tối thao luyện, tất nhiên là một đám vô cùng
lợi hại, lão Thất, nếu bọn người này như ruồi lúc nào cũng theo dõi đệ
muội, thật đúng là một chuyện rất phiền lòng.”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hai vị Vương phi thối lui đến viện kế bên đi nói chuyện nữ nhân.Trên bàn cơm chỉ còn lại thân huynh đệ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Nhan Dung không muốn đùa nữa, “Phụ hoàng có mật chiếu đến tột cùng là cái gì, thậm chí ngay cả ngươi cũng khó nắm bắt.” Căn cứ về hiểu biết của hắn đối với lão nhân yêu sắc như mạng kia, lão rất không có khả năng có bản lĩnh đặt ra khốn cục cho Nhan Hi, nếu như lão thật như vậy anh minh thần võ, Yến quốc đã sớm là cường quốc ở hai mươi mấy năm trước thống nhất thiên hạ .Mật hàm bị Nhan Hi nhét vào trên người lão hoàng đế sớm đã được Quý Hỉ thái giám tỉ mỉ xếp lại, đây là bí mật giữa hai đại quân vương không thể lộ ra ngoài, người nào thấy người đó xui xẻo nhẹ là họa sát than, nếu truy cứu đây là tội lớn là tru di cả tộc. Mặc dù như thế, đối với nội dung của mật hàm có khối người cảm thấy hứng thú, hai mươi mấy hoàng tử mặc dù cố gắng che dấu, nhưng không ngăn được tinh quang trong đáy mắt, khi Quý Hỉ cung kính đem mật hàm đưa lại tay Nhan Hi, ánh mắt tức giận thiếu chút nữa đem lão thái giám ăn tươi nuốt sống.Bây giờ, phong mật hàm làm cho cuộc sống Nhan Hi trộn lẫn long trời lỡ đất nằm trong tay Nhan Dung, hắn dùng ngón tay bóng nhẫy dính thức ăn lật giấy xem, trên thư tiên đế viết để lại dấu tay ai bóng nhẫy thật là một chút ý tứ tôn kính cũng không có. Rốt cục xem xong, đem mật hàm hướng ném đến bên cạnh, cầm chén múc cho mình thật to chén súp, là do ăn nhiều bánh bao nên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.Hồi lâu, ăn xong, Nhan Dung lười nằm úp sấp trên ghế, ôm bụng đánh ợ một cái.“Phụ hoàng đúng là đùa tuyệt tình.” Xuất thủ nhanh chóng, bố trí chu đáo chặt chẽ, trước đó căn bản là không để cho bất luận kẻ nào có cơ hội chuẩn bị, ngay cả Nhan Hi cũng lừa gạt được, bây giờ hai chân mà đi khỏi, lời của lão liền trở thành di mệnh. Nhan Dung hôm nay coi như là hoàn toàn thay đổi cách nhìn đối với tiên hoàng.Nhan Hi hừ lạnh một tiếng, coi như là đồng ý cách Nhan Dung nói, để cho quản gia đi vào đem thức ăn dọn dẹp xuống, một lần nữa thay mới món ăn khác Nhan Dung cũng ăn thỏa mãn, hắn từ khi đi vào đến bây giờ ăn không ngừng, trong bụng còn cảm thấy trống rỗng.“Ảnh vệ là lực lượng không thể khinh thường, đã nhiều năm không nghe thấy cái tên này, hóa ra vẫn được phụ hoàng ẩn ở trong bóng tối thao luyện, tất nhiên là một đám vô cùng lợi hại, lão Thất, nếu bọn người này như ruồi lúc nào cũng theo dõi đệ muội, thật đúng là một chuyện rất phiền lòng.”