Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 473: Xin tin tưởng vĩnh hằng 2

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Rất hung tợn.” Nàng khàn khàn tiếng nói, không có mỹ cảm, đem một lãnh công tử nhìn như kẻ nghèo túng lang thang.“Chúng ta rời giường đi, hôm nay khí trời tốt, đợi lát nữa ăn cơm trưa xong, ta cùng nàng đi dạo một vòng trong kinh thành.” Nhan Hi theo thói quen in một nụ hôn lên mép môi nàng, râu trên cằm chạm phải da thịt non min, nàng không để cho hắn dán lên mặt nàng.“Phu quân, mặt của ta vừa ngứa vừa tê, chàng đừng đụng nữa.” Nghe lời ngồi dậy, dùng sức duỗi lưng một cái, lúc này mới kéo ra màn trướng, để cho ánh nắng chói mắt chiếu vào. Thật đúng là đã nhanh đến buổi trưa, làm sao hôm nay ngủ lâu như vậy . Ánh mắt rơi vào long bào cùng long quang đặt vươn vãi trên bàn, ánh mắt nàng ảm đạm xuống, “Chàng nên đi vào triều, các đại thần vẫn chờ.”“Không đi.” Đem Đào Tiểu Vi kéo về trong ngực, áy náy đem tay ôm lấy gáy nàng, Nhan Hi thanh âm dị thường nhu hòa nói, “Trong khoảng thời gian này cũng không có chú ý tốt nàng, Vi Vi trong lòng có trách phu quân không?”“Không trách, chàng bây giờ là Yến quốc hoàng đế, có rất nhiều đại sự chờ phải đi xử lý, Vi Vi hiểu được.” Cúi đầu, không để cho Nhan Hi phát hiện trong mắt nàng không phải là an tâm, nàng hiểu hắn thân bất do kỷ, dù sao từ trước hắn làm Vương gia cũng rất bận rộn, thường xuyên mấy ngày không thấy đến bóng dáng, nàng không phải là đã sớm thành thói quen rồi sao.Nhan Hi cũng không có nóng lòng giải thích, đây là kết quả Đào Tiểu Vi khúc mắc tích lũy tháng ngày mà ra, thời gian đã lâu, hắn phải từng chút một xóa đi cho nàng, lời nói an ủi cũng chỉ có thể giảm bớt, chờ hắn không ở nhà, nàng có khi lại miên man suy nghĩ đi.Gọi Thiên Đồng cùng Thiên Sương hầu hạ Đào Tiểu Vi rời giường, Nhan Hi chọn cho nàng bộ quần áo màu đỏ nhạt, Đào Tiểu Vi từ trong đôi mắt hàn băng của Nhan Hi trông thấy cái bóng của mình, một màu đỏ rực ấm áp, so với đóa mẫu đơn càng thêm kiều diễm, nàng không khỏi xấu hổ cúi đầu vuốt tóc mai.Thức thời Thiên Đồng lập tức dẫn muội muội đi ra phòng ngoài bố trí đồ ăn, đem không gian bay lả tả quyến luyến để lại cho chủ tử, lúc ra cửa, còn liếc mắt nhìn thấy Hoàng thượng đem đôi môi dán lên má Vương phi, nụ hôn nóng bỏng làm Đào Tiểu Vi giống như một bãi x**n th** hòa tan ở cực nóng của Nhan Hi.Thật là cảnh tượng hạnh phúc, tiểu nha hoàn chưa biết thế sự nào dám nhìn thêm, cuống quít cúi đầu chạy đi ra.

“Rất hung tợn.” Nàng khàn khàn tiếng nói, không có mỹ cảm, đem một lãnh công tử nhìn như kẻ nghèo túng lang thang.

“Chúng ta rời giường đi, hôm nay khí trời tốt, đợi lát nữa ăn cơm trưa xong,
ta cùng nàng đi dạo một vòng trong kinh thành.” Nhan Hi theo thói quen
in một nụ hôn lên mép môi nàng, râu trên cằm chạm phải da thịt non min,
nàng không để cho hắn dán lên mặt nàng.

“Phu quân, mặt của ta vừa ngứa vừa tê, chàng đừng đụng nữa.” Nghe lời ngồi dậy, dùng sức duỗi
lưng một cái, lúc này mới kéo ra màn trướng, để cho ánh nắng chói mắt
chiếu vào. Thật đúng là đã nhanh đến buổi trưa, làm sao hôm nay ngủ lâu
như vậy . Ánh mắt rơi vào long bào cùng long quang đặt vươn vãi trên
bàn, ánh mắt nàng ảm đạm xuống, “Chàng nên đi vào triều, các đại thần
vẫn chờ.”

“Không đi.” Đem Đào Tiểu Vi kéo về trong ngực, áy náy
đem tay ôm lấy gáy nàng, Nhan Hi thanh âm dị thường nhu hòa nói, “Trong
khoảng thời gian này cũng không có chú ý tốt nàng, Vi Vi trong lòng có
trách phu quân không?”

“Không trách, chàng bây giờ là Yến quốc
hoàng đế, có rất nhiều đại sự chờ phải đi xử lý, Vi Vi hiểu được.” Cúi
đầu, không để cho Nhan Hi phát hiện trong mắt nàng không phải là an tâm, nàng hiểu hắn thân bất do kỷ, dù sao từ trước hắn làm Vương gia cũng
rất bận rộn, thường xuyên mấy ngày không thấy đến bóng dáng, nàng không
phải là đã sớm thành thói quen rồi sao.

Nhan Hi cũng không có
nóng lòng giải thích, đây là kết quả Đào Tiểu Vi khúc mắc tích lũy tháng ngày mà ra, thời gian đã lâu, hắn phải từng chút một xóa đi cho nàng,
lời nói an ủi cũng chỉ có thể giảm bớt, chờ hắn không ở nhà, nàng có khi lại miên man suy nghĩ đi.

Gọi Thiên Đồng cùng Thiên Sương hầu hạ Đào Tiểu Vi rời giường, Nhan Hi chọn cho nàng bộ quần áo màu đỏ nhạt,
Đào Tiểu Vi từ trong đôi mắt hàn băng của Nhan Hi trông thấy cái bóng
của mình, một màu đỏ rực ấm áp, so với đóa mẫu đơn càng thêm kiều diễm,
nàng không khỏi xấu hổ cúi đầu vuốt tóc mai.

Thức thời Thiên Đồng lập tức dẫn muội muội đi ra phòng ngoài bố trí đồ ăn, đem không gian
bay lả tả quyến luyến để lại cho chủ tử, lúc ra cửa, còn liếc mắt nhìn
thấy Hoàng thượng đem đôi môi dán lên má Vương phi, nụ hôn nóng bỏng làm Đào Tiểu Vi giống như một bãi x**n th** hòa tan ở cực nóng của Nhan Hi.

Thật là cảnh tượng hạnh phúc, tiểu nha hoàn chưa biết thế sự nào dám nhìn thêm, cuống quít cúi đầu chạy đi ra.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Rất hung tợn.” Nàng khàn khàn tiếng nói, không có mỹ cảm, đem một lãnh công tử nhìn như kẻ nghèo túng lang thang.“Chúng ta rời giường đi, hôm nay khí trời tốt, đợi lát nữa ăn cơm trưa xong, ta cùng nàng đi dạo một vòng trong kinh thành.” Nhan Hi theo thói quen in một nụ hôn lên mép môi nàng, râu trên cằm chạm phải da thịt non min, nàng không để cho hắn dán lên mặt nàng.“Phu quân, mặt của ta vừa ngứa vừa tê, chàng đừng đụng nữa.” Nghe lời ngồi dậy, dùng sức duỗi lưng một cái, lúc này mới kéo ra màn trướng, để cho ánh nắng chói mắt chiếu vào. Thật đúng là đã nhanh đến buổi trưa, làm sao hôm nay ngủ lâu như vậy . Ánh mắt rơi vào long bào cùng long quang đặt vươn vãi trên bàn, ánh mắt nàng ảm đạm xuống, “Chàng nên đi vào triều, các đại thần vẫn chờ.”“Không đi.” Đem Đào Tiểu Vi kéo về trong ngực, áy náy đem tay ôm lấy gáy nàng, Nhan Hi thanh âm dị thường nhu hòa nói, “Trong khoảng thời gian này cũng không có chú ý tốt nàng, Vi Vi trong lòng có trách phu quân không?”“Không trách, chàng bây giờ là Yến quốc hoàng đế, có rất nhiều đại sự chờ phải đi xử lý, Vi Vi hiểu được.” Cúi đầu, không để cho Nhan Hi phát hiện trong mắt nàng không phải là an tâm, nàng hiểu hắn thân bất do kỷ, dù sao từ trước hắn làm Vương gia cũng rất bận rộn, thường xuyên mấy ngày không thấy đến bóng dáng, nàng không phải là đã sớm thành thói quen rồi sao.Nhan Hi cũng không có nóng lòng giải thích, đây là kết quả Đào Tiểu Vi khúc mắc tích lũy tháng ngày mà ra, thời gian đã lâu, hắn phải từng chút một xóa đi cho nàng, lời nói an ủi cũng chỉ có thể giảm bớt, chờ hắn không ở nhà, nàng có khi lại miên man suy nghĩ đi.Gọi Thiên Đồng cùng Thiên Sương hầu hạ Đào Tiểu Vi rời giường, Nhan Hi chọn cho nàng bộ quần áo màu đỏ nhạt, Đào Tiểu Vi từ trong đôi mắt hàn băng của Nhan Hi trông thấy cái bóng của mình, một màu đỏ rực ấm áp, so với đóa mẫu đơn càng thêm kiều diễm, nàng không khỏi xấu hổ cúi đầu vuốt tóc mai.Thức thời Thiên Đồng lập tức dẫn muội muội đi ra phòng ngoài bố trí đồ ăn, đem không gian bay lả tả quyến luyến để lại cho chủ tử, lúc ra cửa, còn liếc mắt nhìn thấy Hoàng thượng đem đôi môi dán lên má Vương phi, nụ hôn nóng bỏng làm Đào Tiểu Vi giống như một bãi x**n th** hòa tan ở cực nóng của Nhan Hi.Thật là cảnh tượng hạnh phúc, tiểu nha hoàn chưa biết thế sự nào dám nhìn thêm, cuống quít cúi đầu chạy đi ra.

Chương 473: Xin tin tưởng vĩnh hằng 2