Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 472: Xin tin tưởng vĩnh hằng 1
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Dung còn muốn truyền thụ một chút tâm đắc độc nhất vô nhị của mình cho Nhan Hi khi nhìn thấy hắn có chút ngốc, không hiểu được lòng của nữ nhân. Trúc Diệp Đồng thầm than không tốt, không kiêng kị là nữ nhân đang mang thai mà có hành động nhanh nhẹn nhào tới trước, một tay nắm ở cổ phu quân nhà mình, một cái tay khác dùng sức mà che miệng Nhan Dung, ngẩng đầu đối với Nhan Hi lúng túng cười, “Bệ hạ, Vi Vi cần ngài quan tâm, chỉ cần ngài có thể làm cho muội ấy cảm giác được, dùng tâm ý của ngài thể hiện sẽ không bao giờ vì địa vị mà thay đổi, nàng nhất định sẽ cao hứng trở lại.” Nhan Dung không ngại để Trúc Diệp Đồng ra tay còn sợ nàng dùng sức quá độ thương tổn đến thân mình, “Phu quân nhà ta có đề nghị gì, ngài tốt nhất không nên nghe, nếu dựa theo mà làm, chắc sẽ hù đến Vi Vi.”Hồi tưởng lại trước đây, từng hình ảnh Nhan Dung vì lấy lòng nàng mà làm ra chuyện buồn cười, Trúc Diệp Đồng bây giờ còn có loại cảm giác không rét mà run, nàng có võ công cũng không thể chịu được, đừng nói chi Đào Tiểu Vi thân thể thiên kim chi quý.Không cần nghe, nàng hoàn toàn có thể suy đoán ra Nhan Dung đề nghị nhất định là có kinh chứ không có hỉ, bây giờ Đào Tiểu Vi mang thai không nên để tùy ý Nhan Dung đưa ra những thứ kỳ quái, làm ảnh hưởng đến tiểu vương phi còn đang hôn mê trên giường.Nhan Hi hiểu rõ gật đầu, Trúc Diệp Đồng nói có lý, nhị ca này của hắn đích xác là quá kỳ quái, Vi Vi thân thể suy yếu, vạn nhất không cẩn thận hù đến có thể sẽ hỏng bét .Nhan Dung bị thê tử ngăn miệng nói không ra lời, lại nhìn thấy thân huynh đệ lộ ra ánh mắt đồng ý, hắn buồn bực vỗ trán một cái, ôm lấy thê tử sải bước đi ra ngoài, hừ, không để cho hắn dạy hắn cũng bất cần. Dù sao đó cũng là nữ nhân của lão Thất, không tới phiên hắn tới quan tâm, Nhan Dung bây giờ càng muốn đem thê tử nhà mình mang trở về trong phòng, thật tốt tra xét, mới vừa rồi nàng vừa che miệng vừa ôm cổ, đến tột cùng là dụng ý gì…Đào Tiểu Vi ở trong vòng tay ấm áp của Nhan Hi bỗng nhiên thanh tĩnh, ngẩng lên kiều dung, tìm được ánh mắt quen thuộc, rồi thuận thế nhìn đi xuống ngây dại.“Phu quân, chàng… râu thật dài a.”Nhan Hi đưa tay vuốt cằm, tinh thần tiều tụy, trắng đêm chưa ngủ quả nhiên râu cũng mọc nhanh hơn, “Vi Vi, vi phu bộ dáng này, có hung tợn không.”
Nhan Dung còn muốn truyền thụ một chút tâm đắc độc nhất vô nhị của mình cho Nhan Hi khi
nhìn thấy hắn có chút ngốc, không hiểu được lòng của nữ nhân. Trúc Diệp
Đồng thầm than không tốt, không kiêng kị là nữ nhân đang mang thai mà có hành động nhanh nhẹn nhào tới trước, một tay nắm ở cổ phu quân nhà
mình, một cái tay khác dùng sức mà che miệng Nhan Dung, ngẩng đầu đối
với Nhan Hi lúng túng cười, “Bệ hạ, Vi Vi cần ngài quan tâm, chỉ cần
ngài có thể làm cho muội ấy cảm giác được, dùng tâm ý của ngài thể hiện
sẽ không bao giờ vì địa vị mà thay đổi, nàng nhất định sẽ cao hứng trở
lại.” Nhan Dung không ngại để Trúc Diệp Đồng ra tay còn sợ nàng dùng sức quá độ thương tổn đến thân mình, “Phu quân nhà ta có đề nghị gì, ngài
tốt nhất không nên nghe, nếu dựa theo mà làm, chắc sẽ hù đến Vi Vi.”
Hồi tưởng lại trước đây, từng hình ảnh Nhan Dung vì lấy lòng nàng mà làm ra chuyện buồn cười, Trúc Diệp Đồng bây giờ còn có loại cảm giác không rét mà run, nàng có võ công cũng không thể chịu được, đừng nói chi Đào Tiểu Vi thân thể thiên kim chi quý.
Không cần nghe, nàng hoàn toàn có thể suy đoán ra Nhan Dung đề nghị nhất định là có kinh chứ không có hỉ, bây giờ Đào Tiểu Vi mang thai không nên để tùy ý Nhan Dung đưa ra những thứ kỳ quái, làm ảnh hưởng đến tiểu vương phi còn đang hôn mê trên
giường.
Nhan Hi hiểu rõ gật đầu, Trúc Diệp Đồng nói có lý, nhị ca này của hắn đích xác là quá kỳ quái, Vi Vi thân thể suy yếu, vạn nhất
không cẩn thận hù đến có thể sẽ hỏng bét .
Nhan Dung bị thê tử
ngăn miệng nói không ra lời, lại nhìn thấy thân huynh đệ lộ ra ánh mắt
đồng ý, hắn buồn bực vỗ trán một cái, ôm lấy thê tử sải bước đi ra
ngoài, hừ, không để cho hắn dạy hắn cũng bất cần. Dù sao đó cũng là nữ
nhân của lão Thất, không tới phiên hắn tới quan tâm, Nhan Dung bây giờ
càng muốn đem thê tử nhà mình mang trở về trong phòng, thật tốt tra xét, mới vừa rồi nàng vừa che miệng vừa ôm cổ, đến tột cùng là dụng ý gì…
Đào Tiểu Vi ở trong vòng tay ấm áp của Nhan Hi bỗng nhiên thanh tĩnh, ngẩng lên kiều dung, tìm được ánh mắt quen thuộc, rồi thuận thế nhìn đi xuống ngây dại.
“Phu quân, chàng… râu thật dài a.”
Nhan Hi đưa
tay vuốt cằm, tinh thần tiều tụy, trắng đêm chưa ngủ quả nhiên râu cũng
mọc nhanh hơn, “Vi Vi, vi phu bộ dáng này, có hung tợn không.”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nhan Dung còn muốn truyền thụ một chút tâm đắc độc nhất vô nhị của mình cho Nhan Hi khi nhìn thấy hắn có chút ngốc, không hiểu được lòng của nữ nhân. Trúc Diệp Đồng thầm than không tốt, không kiêng kị là nữ nhân đang mang thai mà có hành động nhanh nhẹn nhào tới trước, một tay nắm ở cổ phu quân nhà mình, một cái tay khác dùng sức mà che miệng Nhan Dung, ngẩng đầu đối với Nhan Hi lúng túng cười, “Bệ hạ, Vi Vi cần ngài quan tâm, chỉ cần ngài có thể làm cho muội ấy cảm giác được, dùng tâm ý của ngài thể hiện sẽ không bao giờ vì địa vị mà thay đổi, nàng nhất định sẽ cao hứng trở lại.” Nhan Dung không ngại để Trúc Diệp Đồng ra tay còn sợ nàng dùng sức quá độ thương tổn đến thân mình, “Phu quân nhà ta có đề nghị gì, ngài tốt nhất không nên nghe, nếu dựa theo mà làm, chắc sẽ hù đến Vi Vi.”Hồi tưởng lại trước đây, từng hình ảnh Nhan Dung vì lấy lòng nàng mà làm ra chuyện buồn cười, Trúc Diệp Đồng bây giờ còn có loại cảm giác không rét mà run, nàng có võ công cũng không thể chịu được, đừng nói chi Đào Tiểu Vi thân thể thiên kim chi quý.Không cần nghe, nàng hoàn toàn có thể suy đoán ra Nhan Dung đề nghị nhất định là có kinh chứ không có hỉ, bây giờ Đào Tiểu Vi mang thai không nên để tùy ý Nhan Dung đưa ra những thứ kỳ quái, làm ảnh hưởng đến tiểu vương phi còn đang hôn mê trên giường.Nhan Hi hiểu rõ gật đầu, Trúc Diệp Đồng nói có lý, nhị ca này của hắn đích xác là quá kỳ quái, Vi Vi thân thể suy yếu, vạn nhất không cẩn thận hù đến có thể sẽ hỏng bét .Nhan Dung bị thê tử ngăn miệng nói không ra lời, lại nhìn thấy thân huynh đệ lộ ra ánh mắt đồng ý, hắn buồn bực vỗ trán một cái, ôm lấy thê tử sải bước đi ra ngoài, hừ, không để cho hắn dạy hắn cũng bất cần. Dù sao đó cũng là nữ nhân của lão Thất, không tới phiên hắn tới quan tâm, Nhan Dung bây giờ càng muốn đem thê tử nhà mình mang trở về trong phòng, thật tốt tra xét, mới vừa rồi nàng vừa che miệng vừa ôm cổ, đến tột cùng là dụng ý gì…Đào Tiểu Vi ở trong vòng tay ấm áp của Nhan Hi bỗng nhiên thanh tĩnh, ngẩng lên kiều dung, tìm được ánh mắt quen thuộc, rồi thuận thế nhìn đi xuống ngây dại.“Phu quân, chàng… râu thật dài a.”Nhan Hi đưa tay vuốt cằm, tinh thần tiều tụy, trắng đêm chưa ngủ quả nhiên râu cũng mọc nhanh hơn, “Vi Vi, vi phu bộ dáng này, có hung tợn không.”