Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 513: Cường ngạnh có được… khổ 12
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Tô Bối Nhi đã đạt được ước muốn, nên e sợ nếu chậm thì sinh biến, làm sao có thể từ chối.Nàng trước mắt là thân phận công chúa Lỗ quốc, Nhan Hi phải nhìn vào than phận này của nàng, nên sẽ không bố trí bẫy rập gì, nếu không, cứ trực tiếp từ chối tiếp nhận nàng là được rồi, cần gì phiền toái như vậy.Nếu đã tiếp nhận, hắn nhất định là đã nghĩ đến ban giao hai nước, sớm muộn gì cũng phải thú nàng, không bằng cứ nhanh chóng tổ chức để cho mọi người đẹp mặt một chút, hai bên đều vui vẻ.Vân Diễm khuyên không được , không thể làm gì khác hơn là tăng thêm người đi dò hỏi, cố gắng tìm ra manh mối đoán được toan tính của hoàng đế Yến quốc.Vào kinh thành, công chúa được các thị vệ của Quý Hỉ mang đến hộ tống rình rang vào hoàng cung.Đến cửa cung, Vân Diễm cùng giáo đồ của Hỏa Thần giáo không được vào, công chúa và đặc sứ của Lỗ quốc, tất cả mọi người khác được an bài ở trạm dịch nghỉ ngơi, Nhan Hi cũng không có ý định triệu kiến người không liên quan, cho nên người được cho phép tiến cung kiến giá cũng không nhiều.Cung nội đưa tới mũ phượng cùng giá y, Tô Bối Nhi si mê nhìn gương mặt mình cùng trang phục giá y trong gương đồng.Đây là thời khắc mỹ lệ nhất trong cuộc đời, khi chưa kịp chuẩn bị đã liền ập đến, nàng cảm giác như mình đang trong mộng, thân thể như lơ lững trên không. May là có khăn hồng sa che mặt nàng cùng người ngoài, làm cho nàng có thể từ trong thế giới của nàng che dấu sự hồi hộp và chờ đợi.Vân Diễm cùng nàng nói lời từ biệt, nói rất nhiều, nhưng nàng đã không còn lòng dạ nào nghe nữa, hận không được thật sớm để ca ca rời đi, mau sớm làm cho người ta mang nàng đi đến bên cạnh nam nhân. mà nhiều ngày qua nàng nhung nhớ.Nàng lo lắng Nhan Hi chờ sẽ sốt ruột, nên tâm tình cũng cấp bách.Vân Diễm mang theo lo lắng cho Tô Bối Nhi trở lại trạm dịch chờ tin tức, Tô Bối Nhi được các cung nữ dìu lên chiếc kiệu xa hoa hướng đến Yến cung.Giấc mộng của nàng đã ngày càng gần đạt được…Mặc dù chỉ có ba ngày thời gian chuẩn bị, nghi thức hôn lễ của tân hoàng cũng không hề có một chút sai xót, vừa bố trí trang nghiêm vừa không mất hỉ khí, nơi nơi giăng đèn lồng màu đỏ to, còn có những cung nữ thái giám ăn mặc đẹp hơn vui vẻ mừng ngày đại hỉ, hiển lộ rõ ràng sự đặc biệt tôn quý của hoàng thất.
Tô Bối Nhi đã đạt được ước muốn, nên e sợ nếu chậm thì sinh biến, làm sao có thể từ chối.
Nàng trước mắt là thân phận công chúa Lỗ quốc, Nhan Hi phải nhìn vào than
phận này của nàng, nên sẽ không bố trí bẫy rập gì, nếu không, cứ trực
tiếp từ chối tiếp nhận nàng là được rồi, cần gì phiền toái như vậy.
Nếu đã tiếp nhận, hắn nhất định là đã nghĩ đến ban giao hai nước, sớm muộn
gì cũng phải thú nàng, không bằng cứ nhanh chóng tổ chức để cho mọi
người đẹp mặt một chút, hai bên đều vui vẻ.
Vân Diễm khuyên không được , không thể làm gì khác hơn là tăng thêm người đi dò hỏi, cố gắng
tìm ra manh mối đoán được toan tính của hoàng đế Yến quốc.
Vào kinh thành, công chúa được các thị vệ của Quý Hỉ mang đến hộ tống rình rang vào hoàng cung.
Đến cửa cung, Vân Diễm cùng giáo đồ của Hỏa Thần giáo không được vào, công
chúa và đặc sứ của Lỗ quốc, tất cả mọi người khác được an bài ở trạm
dịch nghỉ ngơi, Nhan Hi cũng không có ý định triệu kiến người không liên quan, cho nên người được cho phép tiến cung kiến giá cũng không nhiều.
Cung nội đưa tới mũ phượng cùng giá y, Tô Bối Nhi si mê nhìn gương mặt mình cùng trang phục giá y trong gương đồng.
Đây là thời khắc mỹ lệ nhất trong cuộc đời, khi chưa kịp chuẩn bị đã liền
ập đến, nàng cảm giác như mình đang trong mộng, thân thể như lơ lững
trên không. May là có khăn hồng sa che mặt nàng cùng người ngoài, làm
cho nàng có thể từ trong thế giới của nàng che dấu sự hồi hộp và chờ
đợi.
Vân Diễm cùng nàng nói lời từ biệt, nói rất nhiều, nhưng
nàng đã không còn lòng dạ nào nghe nữa, hận không được thật sớm để ca ca rời đi, mau sớm làm cho người ta mang nàng đi đến bên cạnh nam nhân. mà nhiều ngày qua nàng nhung nhớ.
Nàng lo lắng Nhan Hi chờ sẽ sốt ruột, nên tâm tình cũng cấp bách.
Vân Diễm mang theo lo lắng cho Tô Bối Nhi trở lại trạm dịch chờ tin tức, Tô Bối Nhi được các cung nữ dìu lên chiếc kiệu xa hoa hướng đến Yến cung.
Giấc mộng của nàng đã ngày càng gần đạt được…
Mặc dù chỉ có ba ngày thời gian chuẩn bị, nghi thức hôn lễ của tân hoàng
cũng không hề có một chút sai xót, vừa bố trí trang nghiêm vừa không mất hỉ khí, nơi nơi giăng đèn lồng màu đỏ to, còn có những cung nữ thái
giám ăn mặc đẹp hơn vui vẻ mừng ngày đại hỉ, hiển lộ rõ ràng sự đặc biệt tôn quý của hoàng thất.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Tô Bối Nhi đã đạt được ước muốn, nên e sợ nếu chậm thì sinh biến, làm sao có thể từ chối.Nàng trước mắt là thân phận công chúa Lỗ quốc, Nhan Hi phải nhìn vào than phận này của nàng, nên sẽ không bố trí bẫy rập gì, nếu không, cứ trực tiếp từ chối tiếp nhận nàng là được rồi, cần gì phiền toái như vậy.Nếu đã tiếp nhận, hắn nhất định là đã nghĩ đến ban giao hai nước, sớm muộn gì cũng phải thú nàng, không bằng cứ nhanh chóng tổ chức để cho mọi người đẹp mặt một chút, hai bên đều vui vẻ.Vân Diễm khuyên không được , không thể làm gì khác hơn là tăng thêm người đi dò hỏi, cố gắng tìm ra manh mối đoán được toan tính của hoàng đế Yến quốc.Vào kinh thành, công chúa được các thị vệ của Quý Hỉ mang đến hộ tống rình rang vào hoàng cung.Đến cửa cung, Vân Diễm cùng giáo đồ của Hỏa Thần giáo không được vào, công chúa và đặc sứ của Lỗ quốc, tất cả mọi người khác được an bài ở trạm dịch nghỉ ngơi, Nhan Hi cũng không có ý định triệu kiến người không liên quan, cho nên người được cho phép tiến cung kiến giá cũng không nhiều.Cung nội đưa tới mũ phượng cùng giá y, Tô Bối Nhi si mê nhìn gương mặt mình cùng trang phục giá y trong gương đồng.Đây là thời khắc mỹ lệ nhất trong cuộc đời, khi chưa kịp chuẩn bị đã liền ập đến, nàng cảm giác như mình đang trong mộng, thân thể như lơ lững trên không. May là có khăn hồng sa che mặt nàng cùng người ngoài, làm cho nàng có thể từ trong thế giới của nàng che dấu sự hồi hộp và chờ đợi.Vân Diễm cùng nàng nói lời từ biệt, nói rất nhiều, nhưng nàng đã không còn lòng dạ nào nghe nữa, hận không được thật sớm để ca ca rời đi, mau sớm làm cho người ta mang nàng đi đến bên cạnh nam nhân. mà nhiều ngày qua nàng nhung nhớ.Nàng lo lắng Nhan Hi chờ sẽ sốt ruột, nên tâm tình cũng cấp bách.Vân Diễm mang theo lo lắng cho Tô Bối Nhi trở lại trạm dịch chờ tin tức, Tô Bối Nhi được các cung nữ dìu lên chiếc kiệu xa hoa hướng đến Yến cung.Giấc mộng của nàng đã ngày càng gần đạt được…Mặc dù chỉ có ba ngày thời gian chuẩn bị, nghi thức hôn lễ của tân hoàng cũng không hề có một chút sai xót, vừa bố trí trang nghiêm vừa không mất hỉ khí, nơi nơi giăng đèn lồng màu đỏ to, còn có những cung nữ thái giám ăn mặc đẹp hơn vui vẻ mừng ngày đại hỉ, hiển lộ rõ ràng sự đặc biệt tôn quý của hoàng thất.