Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 514: Cường ngạnh có được… khổ 13

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lão Thừa tướng là người được Hoàng thượng khâm điểm làm người chủ trì và tổ chức, đây vốn là vinh quang cực kỳ, nhưng lão mặt ủ mày chau, đứng ở chỗ cao nhất của khán đài, ngẩn người nhìn cách đó không xa một mảnh lửa đỏ .Đó là màu sắc đặc biệt của hỉ kiệu tân nương.Hoàng đế một lần thú năm ba nữ nhân là chuyện bình thường, bất quá không giống như hôm nay, lễ thành thân này một lần thú hơn trăm người, đừng nói lão Thừa tướng không có gặp qua, ngay cả nghe qua cũng chưa từng. Phía sau lão, trên tay thái giám chính là kim sách bệ hạ ban cho những nữ nhân sắp đến, trừ ngôi vị hoàng hậu, quý phi của tam cung lục viện, trắc phi, chiêu dung, Tần phi đều có đủ, các địa vị tôn quý vô cùng hôm nay được bày ra như rau củ ngoài chợ, hơn một trăm phong thưởng trong một ngày, nên chẳng còn nửa điểm trang trọng.Làm lão Thừa tướng buồn bực nhất chính là, ngày hôm qua lâm triều, Hoàng thượng đem đại sự này giao cho lão chuẩn bị, còn Hoàng thượng như người không liên quan trở về Duệ vương phủ, ngay cả hôm nay làm lễ cũng không đến, giao toàn quyền cho lão.Một trăm ba mươi bảy vị tân nương, không có tân lang, đây là lễ thành thân sao?Lão Thừa tướng tự hỏi mình, nhưng cũng không ra được một đáp án.Mang hoàng mệnh trong người, lão ngoại trừ phải chủ trì, thì còn có thể có lựa chọn nào.Lão đã đoán được, trước đó ba ngày tân hoàng đáp ứng tuyển cung phi là có điều kỳ hoặc, chỉ dùng ba ngày thời gian để làm một việc vốn phải ba tháng mới chuẩn bị xong một lễ thành thân, Hoàng thượng nói là muốn lễ thành thân của lỗ quốc công chúa và các cung phi khác hợp chung, tránh cho một năm cử hành nhiều lần, hao tài tốn của và mỏi mệt.Chỉ cần hoàng đế đồng ý lập phi, ban đại thần liền thả lõng, gấp gáp bận rộn lo chiếm trước ích lợi lớn nhất, ai cũng không nghĩ nhiều trong đây có cất giấu điểm bất thiện.Cho nên mới có lễ thành thân kỳ dị nhất từ trước đến nay, lão Thừa tướng không thể tiếp tục nghĩ nữa, thái giám tổng quản đã nghênh đón vị tân nương cuối cùng – Lỗ quốc công chúa Tô Bối Nhi đến, lão hắng giọng một cái, nghi thức thành thân chính thức bắt đầu…Hôn lễ hoàng gia nhiều vô số kể quy củ, một trăm ba mươi bảy nữ tử đồng thời hành lễ, tràng diện vô cùng hỗn loạn, bất quá, chuyện cho tới bây giờ cũng chỉ có thể “không trâu bắt chó đi cày”, phải chấp nhận, nếu như lúc này còn phát sinh cái gì thì đến trời tối cũng chưa kết thúc được.

Lão Thừa tướng là
người được Hoàng thượng khâm điểm làm người chủ trì và tổ chức, đây vốn
là vinh quang cực kỳ, nhưng lão mặt ủ mày chau, đứng ở chỗ cao nhất của
khán đài, ngẩn người nhìn cách đó không xa một mảnh lửa đỏ .

Đó là màu sắc đặc biệt của hỉ kiệu tân nương.

Hoàng đế một lần thú năm ba nữ nhân là chuyện bình thường, bất quá không
giống như hôm nay, lễ thành thân này một lần thú hơn trăm người, đừng
nói lão Thừa tướng không có gặp qua, ngay cả nghe qua cũng chưa từng.
Phía sau lão, trên tay thái giám chính là kim sách bệ hạ ban cho những
nữ nhân sắp đến, trừ ngôi vị hoàng hậu, quý phi của tam cung lục viện,
trắc phi, chiêu dung, Tần phi đều có đủ, các địa vị tôn quý vô cùng hôm
nay được bày ra như rau củ ngoài chợ, hơn một trăm phong thưởng trong
một ngày, nên chẳng còn nửa điểm trang trọng.

Làm lão Thừa tướng
buồn bực nhất chính là, ngày hôm qua lâm triều, Hoàng thượng đem đại sự
này giao cho lão chuẩn bị, còn Hoàng thượng như người không liên quan
trở về Duệ vương phủ, ngay cả hôm nay làm lễ cũng không đến, giao toàn
quyền cho lão.

Một trăm ba mươi bảy vị tân nương, không có tân lang, đây là lễ thành thân sao?

Lão Thừa tướng tự hỏi mình, nhưng cũng không ra được một đáp án.

Mang hoàng mệnh trong người, lão ngoại trừ phải chủ trì, thì còn có thể có lựa chọn nào.

Lão đã đoán được, trước đó ba ngày tân hoàng đáp ứng tuyển cung phi là có
điều kỳ hoặc, chỉ dùng ba ngày thời gian để làm một việc vốn phải ba
tháng mới chuẩn bị xong một lễ thành thân, Hoàng thượng nói là muốn lễ
thành thân của lỗ quốc công chúa và các cung phi khác hợp chung, tránh
cho một năm cử hành nhiều lần, hao tài tốn của và mỏi mệt.

Chỉ
cần hoàng đế đồng ý lập phi, ban đại thần liền thả lõng, gấp gáp bận rộn lo chiếm trước ích lợi lớn nhất, ai cũng không nghĩ nhiều trong đây có
cất giấu điểm bất thiện.

Cho nên mới có lễ thành thân kỳ dị nhất
từ trước đến nay, lão Thừa tướng không thể tiếp tục nghĩ nữa, thái giám
tổng quản đã nghênh đón vị tân nương cuối cùng – Lỗ quốc công chúa Tô
Bối Nhi đến, lão hắng giọng một cái, nghi thức thành thân chính thức bắt đầu…

Hôn lễ hoàng gia nhiều vô số kể quy củ, một trăm ba mươi
bảy nữ tử đồng thời hành lễ, tràng diện vô cùng hỗn loạn, bất quá,
chuyện cho tới bây giờ cũng chỉ có thể “không trâu bắt chó đi cày”, phải chấp nhận, nếu như lúc này còn phát sinh cái gì thì đến trời tối cũng
chưa kết thúc được.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lão Thừa tướng là người được Hoàng thượng khâm điểm làm người chủ trì và tổ chức, đây vốn là vinh quang cực kỳ, nhưng lão mặt ủ mày chau, đứng ở chỗ cao nhất của khán đài, ngẩn người nhìn cách đó không xa một mảnh lửa đỏ .Đó là màu sắc đặc biệt của hỉ kiệu tân nương.Hoàng đế một lần thú năm ba nữ nhân là chuyện bình thường, bất quá không giống như hôm nay, lễ thành thân này một lần thú hơn trăm người, đừng nói lão Thừa tướng không có gặp qua, ngay cả nghe qua cũng chưa từng. Phía sau lão, trên tay thái giám chính là kim sách bệ hạ ban cho những nữ nhân sắp đến, trừ ngôi vị hoàng hậu, quý phi của tam cung lục viện, trắc phi, chiêu dung, Tần phi đều có đủ, các địa vị tôn quý vô cùng hôm nay được bày ra như rau củ ngoài chợ, hơn một trăm phong thưởng trong một ngày, nên chẳng còn nửa điểm trang trọng.Làm lão Thừa tướng buồn bực nhất chính là, ngày hôm qua lâm triều, Hoàng thượng đem đại sự này giao cho lão chuẩn bị, còn Hoàng thượng như người không liên quan trở về Duệ vương phủ, ngay cả hôm nay làm lễ cũng không đến, giao toàn quyền cho lão.Một trăm ba mươi bảy vị tân nương, không có tân lang, đây là lễ thành thân sao?Lão Thừa tướng tự hỏi mình, nhưng cũng không ra được một đáp án.Mang hoàng mệnh trong người, lão ngoại trừ phải chủ trì, thì còn có thể có lựa chọn nào.Lão đã đoán được, trước đó ba ngày tân hoàng đáp ứng tuyển cung phi là có điều kỳ hoặc, chỉ dùng ba ngày thời gian để làm một việc vốn phải ba tháng mới chuẩn bị xong một lễ thành thân, Hoàng thượng nói là muốn lễ thành thân của lỗ quốc công chúa và các cung phi khác hợp chung, tránh cho một năm cử hành nhiều lần, hao tài tốn của và mỏi mệt.Chỉ cần hoàng đế đồng ý lập phi, ban đại thần liền thả lõng, gấp gáp bận rộn lo chiếm trước ích lợi lớn nhất, ai cũng không nghĩ nhiều trong đây có cất giấu điểm bất thiện.Cho nên mới có lễ thành thân kỳ dị nhất từ trước đến nay, lão Thừa tướng không thể tiếp tục nghĩ nữa, thái giám tổng quản đã nghênh đón vị tân nương cuối cùng – Lỗ quốc công chúa Tô Bối Nhi đến, lão hắng giọng một cái, nghi thức thành thân chính thức bắt đầu…Hôn lễ hoàng gia nhiều vô số kể quy củ, một trăm ba mươi bảy nữ tử đồng thời hành lễ, tràng diện vô cùng hỗn loạn, bất quá, chuyện cho tới bây giờ cũng chỉ có thể “không trâu bắt chó đi cày”, phải chấp nhận, nếu như lúc này còn phát sinh cái gì thì đến trời tối cũng chưa kết thúc được.

Chương 514: Cường ngạnh có được… khổ 13