Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 527: Ai mới là nữ nhân đứng đầu hậu cung 11
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Không có tỷ tỷ, cũng không có trượng phu, càng không có hài tử có thể dựa vào, sự tồn tại của Ngọc Thái phi đối với khắp cả cung đình mà nói là có cũng được mà không có cũng không sao. Trước khi tiên hoàng chầu trời nửa năm, Ngọc Thái phi hưởng thụ tôn vinh chưa từng có, nàng cùng tỷ tỷ, hai người ngày đêm làm bạn bên cạnh hoàng đế, chiếm hết hàng vạn hàng nghìn sủng ái vào thân, các nô tài nịnh bợ còn không còn kịp nữa, làm sao lại giống như bây giờ, áo cơm ăn mặc đều cắt giảm đến mức thấp nhất.Trước khác nay khác, bên trong hậu cung đã không thể tiếp tục cho nàng một tấc đất dung chân.Tuyết tỷ tỷ, đây chính là bi kịch mà tỷ nói trước khi chết sao?Người ở lại mới hiểu rõ thế nào là bi thương, ngày lẫn đêm tự mình đối diện với lãnh cung.“Thái phi nương nương, đêm đã lạnh, người hãy vào nghỉ ngơi.” Cung nữ thiếp thân của Ngọc Thái phi phủ thêm một áo choàng cho nàng thấp giọng khuyên lơn.“Nhược nhi, ngươi nhìn xem, tối nay ánh sao rất sáng, trước kia khi Tuyết tỷ tỷ còn sống, tỷ ấy thích nhất là đem ghế dựa ra cùng ta tay nắm tay ngắm sao, tỷ tỷ nói, kiếp sau tỷ không muốn làm nữ nhân, cứ biến thành một ngôi sao trên bầu trời, không cần sáng nhất chỉ cần nằm trên bầu trời, ban đêm nhìn xuống nhân gian, chờ khi trời vừa sáng sẽ lặng lẽ trốn vào bên trong không để cho người nhìn thấy.” Bây giờ Tuyết tỷ tỷ đã đi rồi, tỷ là một nữ nhân tốt, đến chết còn muốn đem cơ hội sống sót để lại cho nàng, cho nên, trời xanh nhất định đáp ứng nguyện vọng của tỷ, sẽ cho tỷ nàng hóa thành một ngôi sao trên bầu trời, chẳng qua là có nhiều sao như vậy, rốt cuộc ngôi sao nào mới là tỷ hóa thân?Rất cô đơn, rất lạnh lẽo, Tuyết tỷ tỷ không có ở đây, nàng chính là cô đơn như vậy, nhớ quá, nhớ tỷ tỷ quá.Nhược nhi đứng ở phía sau Ngọc Thái phi, cung kính trả lời, “Thái phi nương nương, người chết không có thể sống lại, ngài tốt nhất hãy bảo trọng thân mình, hơn nữa, hoàng hậu là cùng tiên hoàng đi hưởng phúc, so sánh với chúng ta cuộc sống trong cung như thế này thì may mắn hơn rất nhiều.”Ngọc Thái phi quay đầu nhìn cung nữ, trong bóng tối lạnh buốt, ánh mắt để cho Nhược nhi không dám nhìn thẳng vào, “Nhược nhi, ngươi cũng là nghĩ như vậy sao?”“Nhược nhi nhiều lời, Thái phi nương nương khoan thứ.” Một tiếng quỳ xuống, Nhược nhi vì lỡ lời đã rất hối hận, nếu không phải mới vừa rồi Ngọc Thái phi bộ dạng xúc động, nàng mới bất tri bất giác nói ra lời thực lòng.
Không có tỷ tỷ,
cũng không có trượng phu, càng không có hài tử có thể dựa vào, sự tồn
tại của Ngọc Thái phi đối với khắp cả cung đình mà nói là có cũng được
mà không có cũng không sao. Trước khi tiên hoàng chầu trời nửa năm, Ngọc Thái phi hưởng thụ tôn vinh chưa từng có, nàng cùng tỷ tỷ, hai người
ngày đêm làm bạn bên cạnh hoàng đế, chiếm hết hàng vạn hàng nghìn sủng
ái vào thân, các nô tài nịnh bợ còn không còn kịp nữa, làm sao lại giống như bây giờ, áo cơm ăn mặc đều cắt giảm đến mức thấp nhất.
Trước khác nay khác, bên trong hậu cung đã không thể tiếp tục cho nàng một tấc đất dung chân.
Tuyết tỷ tỷ, đây chính là bi kịch mà tỷ nói trước khi chết sao?Người ở lại
mới hiểu rõ thế nào là bi thương, ngày lẫn đêm tự mình đối diện với lãnh cung.
“Thái phi nương nương, đêm đã lạnh, người hãy vào nghỉ
ngơi.” Cung nữ thiếp thân của Ngọc Thái phi phủ thêm một áo choàng cho
nàng thấp giọng khuyên lơn.
“Nhược nhi, ngươi nhìn xem, tối nay
ánh sao rất sáng, trước kia khi Tuyết tỷ tỷ còn sống, tỷ ấy thích nhất
là đem ghế dựa ra cùng ta tay nắm tay ngắm sao, tỷ tỷ nói, kiếp sau tỷ
không muốn làm nữ nhân, cứ biến thành một ngôi sao trên bầu trời, không
cần sáng nhất chỉ cần nằm trên bầu trời, ban đêm nhìn xuống nhân gian,
chờ khi trời vừa sáng sẽ lặng lẽ trốn vào bên trong không để cho người
nhìn thấy.” Bây giờ Tuyết tỷ tỷ đã đi rồi, tỷ là một nữ nhân tốt, đến
chết còn muốn đem cơ hội sống sót để lại cho nàng, cho nên, trời xanh
nhất định đáp ứng nguyện vọng của tỷ, sẽ cho tỷ nàng hóa thành một ngôi
sao trên bầu trời, chẳng qua là có nhiều sao như vậy, rốt cuộc ngôi sao
nào mới là tỷ hóa thân?
Rất cô đơn, rất lạnh lẽo, Tuyết tỷ tỷ không có ở đây, nàng chính là cô đơn như vậy, nhớ quá, nhớ tỷ tỷ quá.
Nhược nhi đứng ở phía sau Ngọc Thái phi, cung kính trả lời, “Thái phi nương
nương, người chết không có thể sống lại, ngài tốt nhất hãy bảo trọng
thân mình, hơn nữa, hoàng hậu là cùng tiên hoàng đi hưởng phúc, so sánh
với chúng ta cuộc sống trong cung như thế này thì may mắn hơn rất
nhiều.”
Ngọc Thái phi quay đầu nhìn cung nữ, trong bóng tối lạnh
buốt, ánh mắt để cho Nhược nhi không dám nhìn thẳng vào, “Nhược nhi,
ngươi cũng là nghĩ như vậy sao?”
“Nhược nhi nhiều lời, Thái phi
nương nương khoan thứ.” Một tiếng quỳ xuống, Nhược nhi vì lỡ lời đã rất
hối hận, nếu không phải mới vừa rồi Ngọc Thái phi bộ dạng xúc động, nàng mới bất tri bất giác nói ra lời thực lòng.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Không có tỷ tỷ, cũng không có trượng phu, càng không có hài tử có thể dựa vào, sự tồn tại của Ngọc Thái phi đối với khắp cả cung đình mà nói là có cũng được mà không có cũng không sao. Trước khi tiên hoàng chầu trời nửa năm, Ngọc Thái phi hưởng thụ tôn vinh chưa từng có, nàng cùng tỷ tỷ, hai người ngày đêm làm bạn bên cạnh hoàng đế, chiếm hết hàng vạn hàng nghìn sủng ái vào thân, các nô tài nịnh bợ còn không còn kịp nữa, làm sao lại giống như bây giờ, áo cơm ăn mặc đều cắt giảm đến mức thấp nhất.Trước khác nay khác, bên trong hậu cung đã không thể tiếp tục cho nàng một tấc đất dung chân.Tuyết tỷ tỷ, đây chính là bi kịch mà tỷ nói trước khi chết sao?Người ở lại mới hiểu rõ thế nào là bi thương, ngày lẫn đêm tự mình đối diện với lãnh cung.“Thái phi nương nương, đêm đã lạnh, người hãy vào nghỉ ngơi.” Cung nữ thiếp thân của Ngọc Thái phi phủ thêm một áo choàng cho nàng thấp giọng khuyên lơn.“Nhược nhi, ngươi nhìn xem, tối nay ánh sao rất sáng, trước kia khi Tuyết tỷ tỷ còn sống, tỷ ấy thích nhất là đem ghế dựa ra cùng ta tay nắm tay ngắm sao, tỷ tỷ nói, kiếp sau tỷ không muốn làm nữ nhân, cứ biến thành một ngôi sao trên bầu trời, không cần sáng nhất chỉ cần nằm trên bầu trời, ban đêm nhìn xuống nhân gian, chờ khi trời vừa sáng sẽ lặng lẽ trốn vào bên trong không để cho người nhìn thấy.” Bây giờ Tuyết tỷ tỷ đã đi rồi, tỷ là một nữ nhân tốt, đến chết còn muốn đem cơ hội sống sót để lại cho nàng, cho nên, trời xanh nhất định đáp ứng nguyện vọng của tỷ, sẽ cho tỷ nàng hóa thành một ngôi sao trên bầu trời, chẳng qua là có nhiều sao như vậy, rốt cuộc ngôi sao nào mới là tỷ hóa thân?Rất cô đơn, rất lạnh lẽo, Tuyết tỷ tỷ không có ở đây, nàng chính là cô đơn như vậy, nhớ quá, nhớ tỷ tỷ quá.Nhược nhi đứng ở phía sau Ngọc Thái phi, cung kính trả lời, “Thái phi nương nương, người chết không có thể sống lại, ngài tốt nhất hãy bảo trọng thân mình, hơn nữa, hoàng hậu là cùng tiên hoàng đi hưởng phúc, so sánh với chúng ta cuộc sống trong cung như thế này thì may mắn hơn rất nhiều.”Ngọc Thái phi quay đầu nhìn cung nữ, trong bóng tối lạnh buốt, ánh mắt để cho Nhược nhi không dám nhìn thẳng vào, “Nhược nhi, ngươi cũng là nghĩ như vậy sao?”“Nhược nhi nhiều lời, Thái phi nương nương khoan thứ.” Một tiếng quỳ xuống, Nhược nhi vì lỡ lời đã rất hối hận, nếu không phải mới vừa rồi Ngọc Thái phi bộ dạng xúc động, nàng mới bất tri bất giác nói ra lời thực lòng.