Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 528: Ai mới là nữ nhân đứng đầu hậu cung 12
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Ngươi có gì tội đâu?” Ngẩng đầu lên như cũ si ngốc địa nhìn về màn trời đen, từ một ngôi sao này chuyển sang một ngôi sao khác, dường như đang tìm kiếm tỷ tỷ của nàng, “Bất quá là người nói một chuyện mà người khác không dám nói thật mà thôi, ngươi đừng sợ, tối nay sẽ không có người nào nghe để có thể trị tội ngươi, đứng lên đi.”Nhược nhi tứ chi xụi lơ đứng lên, đôi môi nhếch lên, xuôi tay dựng ở phía sau Ngọc Thái phi, “Thái phi nương nương, Hòa Thạc Vương phi vừa phái người đưa đến thiếp bái phỏng, ngài có muốn xem không?”“Hòa Thạc Vương phi? Hừ, trước là chánh phi của Thái tử, một thiếu chút xíu nữa là hoàng hậu.” Bước nhẹ nhàng tới một đóa hoa sơn trà, ngón tay nhẹ khẽ vuốt cánh hoa cuốn chặt, “Nhược nhi, cơ hội vinh quang chỉ kém nửa bước đã mất đi, đổi thành người khác đều sẽ cảm giác ảo não. Nàng ấy tới tìm ta làm cái gì? Ta có thể giúp nàng ấy cái gì đây? Không, lòng ta đã chết, cứ như vậy có một nơi an thân, lẳng lặng trãi qua cuộc sống là tốt rồi, không muốn liên lụy vào tranh đấu nữa.”“Vậy nô tỳ đi từ chối.” Nhược nhi nhẹ nhàng hỏi lại.“Không cần, cứ để ở nơi đó không cần chú ý nó.”Nhược nhi gật đầu, cung nữ này luôn luôn không rõ tâm tư vị chủ tử này, không muốn gặp, nhưng không trả lời từ chối, vì sao đã muốn từ chối còn muốn để ngõ.“Tân hoàng còn chưa có ở lại trong cung sao?” Ngọc Thái phi giống như vô tình thăm hỏi.“Dạ, nghe đồn, hoàng thượng ngay cả một lần cũng không ở lại, hôm nay là lễ thành thân cũng không có tới tham gia.”Ngọc Thái phi cười ra tiếng, “Có ý tứ, đó không phải là làm cho hơn một trăm vị mỹ nhân đơn độc, đêm tân hôn một mình phòng không chiếc bóng, không biết so với chúng ta ai thảm hơn ai, ha hả.”“Thái phi nương nương, bệ hạ của chúng ta không biết có tính toán gì không, ngay khi hạ hướng lập tức trở về Duệ vương phủ, dường như nơi đó mới là nhà.”Ngọc Thái phi như cũ cười, sợ là cả trong hoàng cung cũng chỉ có nàng mới có thể hiểu tâm tư tân hoàng.Bên trong Duệ vương phủ là muội muội của nàng, là tam muội được Nhan Hi thổi phồng ở lòng bàn tay sủng ái che chở.Từ khi hắn đem Vi Vi từ Tề quốc mang về, cho tới bây giờ còn đang trăm phương ngàn kế che giấu, đem Đào Tiểu Vi đặt ở một chỗ bảo vệ, tâm ý chẳng bao giờ thay đổi.
“Ngươi có gì tội
đâu?” Ngẩng đầu lên như cũ si ngốc địa nhìn về màn trời đen, từ một ngôi sao này chuyển sang một ngôi sao khác, dường như đang tìm kiếm tỷ tỷ
của nàng, “Bất quá là người nói một chuyện mà người khác không dám nói
thật mà thôi, ngươi đừng sợ, tối nay sẽ không có người nào nghe để có
thể trị tội ngươi, đứng lên đi.”
Nhược nhi tứ chi xụi lơ đứng lên, đôi môi nhếch lên, xuôi tay dựng ở phía sau Ngọc Thái phi, “Thái
phi nương nương, Hòa Thạc Vương phi vừa phái người đưa đến thiếp bái
phỏng, ngài có muốn xem không?”
“Hòa Thạc Vương phi? Hừ, trước là chánh phi của Thái tử, một thiếu chút xíu nữa là hoàng hậu.”
Bước nhẹ nhàng tới một đóa hoa sơn trà, ngón tay nhẹ khẽ vuốt cánh hoa
cuốn chặt, “Nhược nhi, cơ hội vinh quang chỉ kém nửa bước đã mất đi, đổi thành người khác đều sẽ cảm giác ảo não. Nàng ấy tới tìm ta làm cái gì? Ta có thể giúp nàng ấy cái gì đây? Không, lòng ta đã chết, cứ như vậy
có một nơi an thân, lẳng lặng trãi qua cuộc sống là tốt rồi, không muốn
liên lụy vào tranh đấu nữa.”
“Vậy nô tỳ đi từ chối.” Nhược nhi nhẹ nhàng hỏi lại.
“Không cần, cứ để ở nơi đó không cần chú ý nó.”
Nhược nhi gật đầu, cung nữ này luôn luôn không rõ tâm tư vị chủ tử này, không muốn gặp, nhưng không trả lời từ chối, vì sao đã muốn từ chối còn muốn
để ngõ.
“Tân hoàng còn chưa có ở lại trong cung sao?” Ngọc Thái phi giống như vô tình thăm hỏi.
“Dạ, nghe đồn, hoàng thượng ngay cả một lần cũng không ở lại, hôm nay là lễ thành thân cũng không có tới tham gia.”
Ngọc Thái phi cười ra tiếng, “Có ý tứ, đó không phải là làm cho hơn một trăm vị mỹ nhân đơn độc, đêm tân hôn một mình phòng không chiếc bóng, không
biết so với chúng ta ai thảm hơn ai, ha hả.”
“Thái phi nương
nương, bệ hạ của chúng ta không biết có tính toán gì không, ngay khi hạ
hướng lập tức trở về Duệ vương phủ, dường như nơi đó mới là nhà.”
Ngọc Thái phi như cũ cười, sợ là cả trong hoàng cung cũng chỉ có nàng mới có thể hiểu tâm tư tân hoàng.
Bên trong Duệ vương phủ là muội muội của nàng, là tam muội được Nhan Hi thổi phồng ở lòng bàn tay sủng ái che chở.
Từ khi hắn đem Vi Vi từ Tề quốc mang về, cho tới bây giờ còn đang trăm
phương ngàn kế che giấu, đem Đào Tiểu Vi đặt ở một chỗ bảo vệ, tâm ý
chẳng bao giờ thay đổi.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… “Ngươi có gì tội đâu?” Ngẩng đầu lên như cũ si ngốc địa nhìn về màn trời đen, từ một ngôi sao này chuyển sang một ngôi sao khác, dường như đang tìm kiếm tỷ tỷ của nàng, “Bất quá là người nói một chuyện mà người khác không dám nói thật mà thôi, ngươi đừng sợ, tối nay sẽ không có người nào nghe để có thể trị tội ngươi, đứng lên đi.”Nhược nhi tứ chi xụi lơ đứng lên, đôi môi nhếch lên, xuôi tay dựng ở phía sau Ngọc Thái phi, “Thái phi nương nương, Hòa Thạc Vương phi vừa phái người đưa đến thiếp bái phỏng, ngài có muốn xem không?”“Hòa Thạc Vương phi? Hừ, trước là chánh phi của Thái tử, một thiếu chút xíu nữa là hoàng hậu.” Bước nhẹ nhàng tới một đóa hoa sơn trà, ngón tay nhẹ khẽ vuốt cánh hoa cuốn chặt, “Nhược nhi, cơ hội vinh quang chỉ kém nửa bước đã mất đi, đổi thành người khác đều sẽ cảm giác ảo não. Nàng ấy tới tìm ta làm cái gì? Ta có thể giúp nàng ấy cái gì đây? Không, lòng ta đã chết, cứ như vậy có một nơi an thân, lẳng lặng trãi qua cuộc sống là tốt rồi, không muốn liên lụy vào tranh đấu nữa.”“Vậy nô tỳ đi từ chối.” Nhược nhi nhẹ nhàng hỏi lại.“Không cần, cứ để ở nơi đó không cần chú ý nó.”Nhược nhi gật đầu, cung nữ này luôn luôn không rõ tâm tư vị chủ tử này, không muốn gặp, nhưng không trả lời từ chối, vì sao đã muốn từ chối còn muốn để ngõ.“Tân hoàng còn chưa có ở lại trong cung sao?” Ngọc Thái phi giống như vô tình thăm hỏi.“Dạ, nghe đồn, hoàng thượng ngay cả một lần cũng không ở lại, hôm nay là lễ thành thân cũng không có tới tham gia.”Ngọc Thái phi cười ra tiếng, “Có ý tứ, đó không phải là làm cho hơn một trăm vị mỹ nhân đơn độc, đêm tân hôn một mình phòng không chiếc bóng, không biết so với chúng ta ai thảm hơn ai, ha hả.”“Thái phi nương nương, bệ hạ của chúng ta không biết có tính toán gì không, ngay khi hạ hướng lập tức trở về Duệ vương phủ, dường như nơi đó mới là nhà.”Ngọc Thái phi như cũ cười, sợ là cả trong hoàng cung cũng chỉ có nàng mới có thể hiểu tâm tư tân hoàng.Bên trong Duệ vương phủ là muội muội của nàng, là tam muội được Nhan Hi thổi phồng ở lòng bàn tay sủng ái che chở.Từ khi hắn đem Vi Vi từ Tề quốc mang về, cho tới bây giờ còn đang trăm phương ngàn kế che giấu, đem Đào Tiểu Vi đặt ở một chỗ bảo vệ, tâm ý chẳng bao giờ thay đổi.