Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 547: Ánh mắt cũng sẽ nói dối (1)
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lưu Tần phi một câu nói, thanh âm không lớn nhưng phân lượng mười phần, đó là tiếng nói của lòng nàng, cảm giác nàng như đang thực hiện tiếp ước nguyện của tất cả các nữ tử.Trước khi chưa gả, từ trong miệng phụ mẫu các nàng hiểu rõ hoàng đế chiến công hiển hách, diện mạo anh tuấn, tôn quý uy nghiêm, là nam tử cực hạn trong thiên hạ, cho nên, không thể tránh khỏi ảo tưởng gả cho nam nhân như vậy, trãi qua một cuộc sống như thế bên cạnh nam nhân đó.Quanh co khúc khuỷu, nhưng mộng ảo không như thực tế, không ai ngờ tới sẽ là cảnh tượng cô đơn lạnh lùng thê lương như vậy.Cho tới bây giờ cũng chưa hề một lần đối mặt, mong ước được nhìn thấy nam nhân chung trong định mệnh của các nàng lớn lên hình dáng ra sao, để cho trong lòng tương tư sùng bái biến ảo trở thành thật, không mộng mị hư vô chờ mong cả ngày lẫn để được nhìn mặt phu quân, chỉ sợ nguyện vọng đơn giản nhất này cũng không cách nào thực hiện.“Nếu Hoàng thượng không thích chúng ta, tại sao còn hạ lệnh cho chúng ta tiến cung?”“Đúng, cho chúng ta tới nhưng lại không để ý, đây là ý gì đây.”“Nhưng ta nghe nói Hoàng thượng thật ra thì không nghĩ chọn cung phi, các đại thần ở trên triều đình cứng rắn bắt bệ hạ đáp ứng.” Một cung phi lên tiếng, mới nói đến một nửa đã bị các nữ nhân tức giận chế trụ.“Ngươi biết cái gì? Sau khi tân hoàng lên ngôi, lập hậu tuyển phi đó là thể diện, các đại thần mới không có sai.”“Bệ hạ cuối cùng vẫn quyết định để cho chúng ta tiến cung, tự nhiên trong lòng cũng nhận rồi chuyện này, nếu như bệ hạ không thích, đại khái có thể kiên trì đến cùng, nhưng Hoàng thượng không có, nếu không muốn làm cái gì, chẳng lẽ người khác áp đảo là sẽ đáp ứng sao?”“Ta cảm thấy vấn đề không phải là ở Hoàng thượng, các ngườii thử nghĩ xem, nam nhân năm thê bảy thiếp là chuyện thường tình, nên chý ý nhất định ả nữ nhân đang ở trong Duệ vương phủ kia, chiếm lấy bệ hạ không để cho ngài trở lại, sợ chúng ta chia sẽ sủng ái của bệ hạ.”“Nghe nói ả còn đang mang thai, một nữ nhân mang thai thì còn có mấy phần nhan sắc đâu, hay là ả dùng hài nhi trong bụng để quấn lấy bệ hạ.”Có người nóng nảy, cuống quít vội vàng hỏi, “Nhưng như thế nào cho phải, chẳng lẽ chúng ta cứ trơ mắt nhìn ả đem bệ hạ độc chiếm? Phải làm sao để ả kia không được như ý!”
Lưu Tần phi một câu
nói, thanh âm không lớn nhưng phân lượng mười phần, đó là tiếng nói của
lòng nàng, cảm giác nàng như đang thực hiện tiếp ước nguyện của tất cả
các nữ tử.
Trước khi chưa gả, từ trong miệng phụ mẫu các nàng
hiểu rõ hoàng đế chiến công hiển hách, diện mạo anh tuấn, tôn quý uy
nghiêm, là nam tử cực hạn trong thiên hạ, cho nên, không thể tránh khỏi
ảo tưởng gả cho nam nhân như vậy, trãi qua một cuộc sống như thế bên
cạnh nam nhân đó.
Quanh co khúc khuỷu, nhưng mộng ảo không như thực tế, không ai ngờ tới sẽ là cảnh tượng cô đơn lạnh lùng thê lương như vậy.
Cho tới bây giờ cũng chưa hề một lần đối mặt, mong ước được nhìn thấy nam
nhân chung trong định mệnh của các nàng lớn lên hình dáng ra sao, để cho trong lòng tương tư sùng bái biến ảo trở thành thật, không mộng mị hư
vô chờ mong cả ngày lẫn để được nhìn mặt phu quân, chỉ sợ nguyện vọng
đơn giản nhất này cũng không cách nào thực hiện.
“Nếu Hoàng thượng không thích chúng ta, tại sao còn hạ lệnh cho chúng ta tiến cung?”
“Đúng, cho chúng ta tới nhưng lại không để ý, đây là ý gì đây.”
“Nhưng ta nghe nói Hoàng thượng thật ra thì không nghĩ chọn cung phi, các đại
thần ở trên triều đình cứng rắn bắt bệ hạ đáp ứng.” Một cung phi lên
tiếng, mới nói đến một nửa đã bị các nữ nhân tức giận chế trụ.
“Ngươi biết cái gì? Sau khi tân hoàng lên ngôi, lập hậu tuyển phi đó là thể diện, các đại thần mới không có sai.”
“Bệ hạ cuối cùng vẫn quyết định để cho chúng ta tiến cung, tự nhiên trong
lòng cũng nhận rồi chuyện này, nếu như bệ hạ không thích, đại khái có
thể kiên trì đến cùng, nhưng Hoàng thượng không có, nếu không muốn làm
cái gì, chẳng lẽ người khác áp đảo là sẽ đáp ứng sao?”
“Ta cảm
thấy vấn đề không phải là ở Hoàng thượng, các ngườii thử nghĩ xem, nam
nhân năm thê bảy thiếp là chuyện thường tình, nên chý ý nhất định ả nữ
nhân đang ở trong Duệ vương phủ kia, chiếm lấy bệ hạ không để cho ngài
trở lại, sợ chúng ta chia sẽ sủng ái của bệ hạ.”
“Nghe nói ả còn
đang mang thai, một nữ nhân mang thai thì còn có mấy phần nhan sắc đâu,
hay là ả dùng hài nhi trong bụng để quấn lấy bệ hạ.”
Có người
nóng nảy, cuống quít vội vàng hỏi, “Nhưng như thế nào cho phải, chẳng lẽ chúng ta cứ trơ mắt nhìn ả đem bệ hạ độc chiếm? Phải làm sao để ả kia
không được như ý!”
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lưu Tần phi một câu nói, thanh âm không lớn nhưng phân lượng mười phần, đó là tiếng nói của lòng nàng, cảm giác nàng như đang thực hiện tiếp ước nguyện của tất cả các nữ tử.Trước khi chưa gả, từ trong miệng phụ mẫu các nàng hiểu rõ hoàng đế chiến công hiển hách, diện mạo anh tuấn, tôn quý uy nghiêm, là nam tử cực hạn trong thiên hạ, cho nên, không thể tránh khỏi ảo tưởng gả cho nam nhân như vậy, trãi qua một cuộc sống như thế bên cạnh nam nhân đó.Quanh co khúc khuỷu, nhưng mộng ảo không như thực tế, không ai ngờ tới sẽ là cảnh tượng cô đơn lạnh lùng thê lương như vậy.Cho tới bây giờ cũng chưa hề một lần đối mặt, mong ước được nhìn thấy nam nhân chung trong định mệnh của các nàng lớn lên hình dáng ra sao, để cho trong lòng tương tư sùng bái biến ảo trở thành thật, không mộng mị hư vô chờ mong cả ngày lẫn để được nhìn mặt phu quân, chỉ sợ nguyện vọng đơn giản nhất này cũng không cách nào thực hiện.“Nếu Hoàng thượng không thích chúng ta, tại sao còn hạ lệnh cho chúng ta tiến cung?”“Đúng, cho chúng ta tới nhưng lại không để ý, đây là ý gì đây.”“Nhưng ta nghe nói Hoàng thượng thật ra thì không nghĩ chọn cung phi, các đại thần ở trên triều đình cứng rắn bắt bệ hạ đáp ứng.” Một cung phi lên tiếng, mới nói đến một nửa đã bị các nữ nhân tức giận chế trụ.“Ngươi biết cái gì? Sau khi tân hoàng lên ngôi, lập hậu tuyển phi đó là thể diện, các đại thần mới không có sai.”“Bệ hạ cuối cùng vẫn quyết định để cho chúng ta tiến cung, tự nhiên trong lòng cũng nhận rồi chuyện này, nếu như bệ hạ không thích, đại khái có thể kiên trì đến cùng, nhưng Hoàng thượng không có, nếu không muốn làm cái gì, chẳng lẽ người khác áp đảo là sẽ đáp ứng sao?”“Ta cảm thấy vấn đề không phải là ở Hoàng thượng, các ngườii thử nghĩ xem, nam nhân năm thê bảy thiếp là chuyện thường tình, nên chý ý nhất định ả nữ nhân đang ở trong Duệ vương phủ kia, chiếm lấy bệ hạ không để cho ngài trở lại, sợ chúng ta chia sẽ sủng ái của bệ hạ.”“Nghe nói ả còn đang mang thai, một nữ nhân mang thai thì còn có mấy phần nhan sắc đâu, hay là ả dùng hài nhi trong bụng để quấn lấy bệ hạ.”Có người nóng nảy, cuống quít vội vàng hỏi, “Nhưng như thế nào cho phải, chẳng lẽ chúng ta cứ trơ mắt nhìn ả đem bệ hạ độc chiếm? Phải làm sao để ả kia không được như ý!”