Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 576: Nhan Dung hí Vân Diễm (14)
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Mà “người” bị rượu ngon của Vân Diễm lưu luyến quên về trong tay đã nắm được mật thư, cười hì hì vo thành đoàn, dùng nội công hóa thành bụi bay. Lão Thất nhà hắn chính là sẽ làm chuyện này, biết là hắn thay thế “tiểu khả ái” tới chịu tội hành hạ này, nên trước hết phái người đem Tiểu Đồng của hắn đón trở về vương phủ chiếu cố, bây giờ một tia lo lắng cuối cùng đã biến mất, Nhan Dung càng không có gì sợ hãi mà phụng bồi Vân Diễm vào nam ra bắc, thật tốt cùng vị Hỏa Thần giáo chủ làm một lần ‘Tiếp xúc thân mật’ .“Đang suy nghĩ gì mà cười thật là vui vẻ.” Vân Diễm cầm khay đựng thức ăn, bên trong chính là điểm tâm mà bạch y thị vệ mua về từ thành trấn mang tới, bởi vì có một lần ‘Đào Tiểu Vi’ oán trách nói dùng giấy dầu bao lại thức ăn sẽ có một mùi vị cổ quái, cho nên từ đó về sau, Vân Diễm đặc biệt hạ lệnh phải dùng hộp đựng thức ăn đặc biệt vì “Con tin” mà dùng.Cái này có thể nói là một mệnh lệnh bốc đồng, không rõ giáo chủ đây là tại sao lại đối đãi nữ nhân của Nhan Hi tốt như vậy, cơ hồ là cùng thái độ với Tô Bối Nhi, thổi phồng trong lòng bàn tay.Vân Diễm tính tình không tốt, xưa nay ra lệnh cho thuộc hạ chỉ cần thi hành, hỏi nhiều một câu sẽ phải dựa theo giáo quy xử trí, cho nên cũng không có người nào ở trước mặt hắn lắm mồm, chỉ âm thầm phỏng đoán giáo chủ anh minh thần võ có lẽ là muốn từ nữ tử này nắm được tình báo gì, lúc này mới có chút cẩn thận đem ‘Con tin’ xem làm thượng khách.Đại khái ngoài Vân Diễm ra, ngay cả Đào Tiểu Vi cũng không rõ hắn tại sao lại như thế, người bên cạnh thì càng không cần phải nói.Bất quá được cưng chìu ‘Đào Tiểu Vi’ cũng không ngại người khác đối với mình thật tốt, Vân Diễm tự mình đưa tới thức ăn, nàng tùy ý nói cảm tạ rồi mở ra, nhận lấy đôi đũa hắn đưa tới, “Lại là rau củ, mỗi ngày đều những thứ này, Vân Diễm, ngươi lần này đi ra ngoài không mang đủ bạc có phải hay không? Nên không mua thịt cá được.”Vân Diễm sắc mặt ửng đỏ, chỉ vào củ sen trong khay thức ăn nói, “Đào cô nương, đây là ngó sen, bên trong nó còn có thành ngữ “dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng sao? Nó đúng là một loại rau dưa, trước mắt cũng chỉ có mấy huyện ở Yến quốc có sản lượng rất nhỏ, lấy được không dễ, đây là đặc biệt vì nàng mà mua tới niếm thử trước tiên.”Không phục liếc mắt hắn một cái, ‘Đào Tiểu Vi’ đem hộp đựng thức ăn đẩy ra, “Còn không phải là rễ cây à, có cái gì ngon, ta muốn ăn thịt, ăn thịt, thịt thịt thịt! !
Mà “người” bị rượu
ngon của Vân Diễm lưu luyến quên về trong tay đã nắm được mật thư, cười hì hì vo thành đoàn, dùng nội công hóa thành bụi bay. Lão Thất nhà hắn
chính là sẽ làm chuyện này, biết là hắn thay thế “tiểu khả ái” tới chịu tội hành hạ này, nên trước hết phái người đem Tiểu Đồng của hắn đón trở về vương phủ chiếu cố, bây giờ một tia lo lắng cuối cùng đã biến mất,
Nhan Dung càng không có gì sợ hãi mà phụng bồi Vân Diễm vào nam ra bắc,
thật tốt cùng vị Hỏa Thần giáo chủ làm một lần ‘Tiếp xúc thân mật’ .
“Đang suy nghĩ gì mà cười thật là vui vẻ.” Vân Diễm cầm khay đựng thức ăn,
bên trong chính là điểm tâm mà bạch y thị vệ mua về từ thành trấn mang
tới, bởi vì có một lần ‘Đào Tiểu Vi’ oán trách nói dùng giấy dầu bao lại thức ăn sẽ có một mùi vị cổ quái, cho nên từ đó về sau, Vân Diễm đặc
biệt hạ lệnh phải dùng hộp đựng thức ăn đặc biệt vì “Con tin” mà dùng.
Cái này có thể nói là một mệnh lệnh bốc đồng, không rõ giáo chủ đây là tại
sao lại đối đãi nữ nhân của Nhan Hi tốt như vậy, cơ hồ là cùng thái độ
với Tô Bối Nhi, thổi phồng trong lòng bàn tay.
Vân Diễm tính tình không tốt, xưa nay ra lệnh cho thuộc hạ chỉ cần thi hành, hỏi nhiều một câu sẽ phải dựa theo giáo quy xử trí, cho nên cũng không có người nào ở trước mặt hắn lắm mồm, chỉ âm thầm phỏng đoán giáo chủ anh minh thần võ có lẽ là muốn từ nữ tử này nắm được tình báo gì, lúc này mới có chút
cẩn thận đem ‘Con tin’ xem làm thượng khách.
Đại khái ngoài Vân
Diễm ra, ngay cả Đào Tiểu Vi cũng không rõ hắn tại sao lại như thế,
người bên cạnh thì càng không cần phải nói.
Bất quá được cưng
chìu ‘Đào Tiểu Vi’ cũng không ngại người khác đối với mình thật tốt, Vân Diễm tự mình đưa tới thức ăn, nàng tùy ý nói cảm tạ rồi mở ra, nhận lấy đôi đũa hắn đưa tới, “Lại là rau củ, mỗi ngày đều những thứ này, Vân
Diễm, ngươi lần này đi ra ngoài không mang đủ bạc có phải hay không? Nên không mua thịt cá được.”
Vân Diễm sắc mặt ửng đỏ, chỉ vào củ sen trong khay thức ăn nói, “Đào cô nương, đây là ngó sen, bên trong nó còn có thành ngữ “dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng sao? Nó đúng là một loại
rau dưa, trước mắt cũng chỉ có mấy huyện ở Yến quốc có sản lượng rất
nhỏ, lấy được không dễ, đây là đặc biệt vì nàng mà mua tới niếm thử
trước tiên.”
Không phục liếc mắt hắn một cái, ‘Đào Tiểu Vi’ đem
hộp đựng thức ăn đẩy ra, “Còn không phải là rễ cây à, có cái gì ngon, ta muốn ăn thịt, ăn thịt, thịt thịt thịt! !
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Mà “người” bị rượu ngon của Vân Diễm lưu luyến quên về trong tay đã nắm được mật thư, cười hì hì vo thành đoàn, dùng nội công hóa thành bụi bay. Lão Thất nhà hắn chính là sẽ làm chuyện này, biết là hắn thay thế “tiểu khả ái” tới chịu tội hành hạ này, nên trước hết phái người đem Tiểu Đồng của hắn đón trở về vương phủ chiếu cố, bây giờ một tia lo lắng cuối cùng đã biến mất, Nhan Dung càng không có gì sợ hãi mà phụng bồi Vân Diễm vào nam ra bắc, thật tốt cùng vị Hỏa Thần giáo chủ làm một lần ‘Tiếp xúc thân mật’ .“Đang suy nghĩ gì mà cười thật là vui vẻ.” Vân Diễm cầm khay đựng thức ăn, bên trong chính là điểm tâm mà bạch y thị vệ mua về từ thành trấn mang tới, bởi vì có một lần ‘Đào Tiểu Vi’ oán trách nói dùng giấy dầu bao lại thức ăn sẽ có một mùi vị cổ quái, cho nên từ đó về sau, Vân Diễm đặc biệt hạ lệnh phải dùng hộp đựng thức ăn đặc biệt vì “Con tin” mà dùng.Cái này có thể nói là một mệnh lệnh bốc đồng, không rõ giáo chủ đây là tại sao lại đối đãi nữ nhân của Nhan Hi tốt như vậy, cơ hồ là cùng thái độ với Tô Bối Nhi, thổi phồng trong lòng bàn tay.Vân Diễm tính tình không tốt, xưa nay ra lệnh cho thuộc hạ chỉ cần thi hành, hỏi nhiều một câu sẽ phải dựa theo giáo quy xử trí, cho nên cũng không có người nào ở trước mặt hắn lắm mồm, chỉ âm thầm phỏng đoán giáo chủ anh minh thần võ có lẽ là muốn từ nữ tử này nắm được tình báo gì, lúc này mới có chút cẩn thận đem ‘Con tin’ xem làm thượng khách.Đại khái ngoài Vân Diễm ra, ngay cả Đào Tiểu Vi cũng không rõ hắn tại sao lại như thế, người bên cạnh thì càng không cần phải nói.Bất quá được cưng chìu ‘Đào Tiểu Vi’ cũng không ngại người khác đối với mình thật tốt, Vân Diễm tự mình đưa tới thức ăn, nàng tùy ý nói cảm tạ rồi mở ra, nhận lấy đôi đũa hắn đưa tới, “Lại là rau củ, mỗi ngày đều những thứ này, Vân Diễm, ngươi lần này đi ra ngoài không mang đủ bạc có phải hay không? Nên không mua thịt cá được.”Vân Diễm sắc mặt ửng đỏ, chỉ vào củ sen trong khay thức ăn nói, “Đào cô nương, đây là ngó sen, bên trong nó còn có thành ngữ “dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng sao? Nó đúng là một loại rau dưa, trước mắt cũng chỉ có mấy huyện ở Yến quốc có sản lượng rất nhỏ, lấy được không dễ, đây là đặc biệt vì nàng mà mua tới niếm thử trước tiên.”Không phục liếc mắt hắn một cái, ‘Đào Tiểu Vi’ đem hộp đựng thức ăn đẩy ra, “Còn không phải là rễ cây à, có cái gì ngon, ta muốn ăn thịt, ăn thịt, thịt thịt thịt! !