Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 770: Không sợ chiến hỏa 4

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lễ bộ thượng thư ngại nhìn ánh mắt hung lệ chằm chằm của Thừa tướng liền đứng ra chắp tay nói, “Bệ hạ ngày sau tất nhiên nhiều con nhiều phúc, Quý vương gia nói không phải không có lý.”Việc lập thái tử là chuyện cực kỳ quốc sự, tốt xấu gì chỉ cần lập rồi thì sẽ không dễ dàng mà phế truất. Lúc này bệ hạ còn trẻ tuổi, tâm chỉ treo trên một nữ nhân cũng có thể hiểu được, tất cả ai là nam nhân, khi còn trẻ đều trải qua giai đoạn khinh cuồng này, nhưng theo năm tháng trôi qua, khi nữ nhân hôm nay hắn thích tuổi đã xế chiều, nhan sắc phai tàn, hắn còn có thể thật sự chỉ yêu quý mình nàng sao? (ông tưởng ai cũng giống ông à =.=)Một nữ nhân thất sủng cũng không có gì đáng nói, nhưng nữ nhân này còn có con là Thái tử thì thật là phiền toái.Lại thêm có mấy quan viên đứng ra, tái diễn lại những từ ‘nói rất đúng’ ‘chí phải’…, không có gì gọi là ý mới, Nhan Hi đợi một hồi, xác định lần nữa không có ai có thể nói lên quan điểm nào khác, hắn mới dùng ngón tay chỉ ở quan viên bộ lễ cục – nơi chịu trách nhiệm ghi lại phẩm cấp phong hào của cung phi, ngoắc ngoắc ngón tay nói, “Ngươi đi ra đây.”Xưa nay đây là chức tiểu quan căn bản không cần đi theo vào triều sớm liền cúi đầu đi ra, ba quỳ chín lại, hành đại lễ bái kiến.“Chúng ái khanh đối với mẫu thân của hoàng nhi trẫm phê bình rất nhiều, vậy ngươi tới nói cho bọn họ biết, mẫu thân của Thái tử đến tột cùng là thân phận gì.” Nhan Hi trong mắt hiện lên vẻ buồn cười, thoáng qua rồi biến mất.“Thần tuân chỉ!” tiểu quan bộ lễ cục cầm lên sổ sách ghi chép, mở ra tờ thứ nhất, hắng giọng đọc, “Năm Hạo nguyên đế thứ nhất (năm đầu tiên Nhan Hi làm vua), phong Tam công chúa Tề quốc Đào Tiểu Vi làm chính cung hoàng hậu, thụ kim sách, phượng bào, ban thưởng, chấp chưởng tam cung lục viện.”Mới đến tháng chạp, mà bầu trời lại có tiếng sấm xét nổ vang?Quý vương gia mặt xám màu gan heo, ngón tay chỉ vào tiểu quan viên nói, “Trong triều đình há lại cho ngươi hồ ngôn loạn ngữ, tân hoàng lên ngôi, hậu vị còn trống, chuyện này người nào không biết, là ai cho người quyền lợi sửa hồ sơ hậu cung, ngươi ngươi ngươi… Ngươi sẽ không sợ như thế là đại nghịch bất đạo, bị thiên đao vạn quả sao?”“Quý vương gia ngài lời này không đúng lắm, thật sự thần chỉ là một tiểu quan, cũng không có ăn gan hùm mật dám sủa lung tung, trên hồ sơ này đúng là ghi lại như vậy, trừ việc không cử hành đại điển phong hậu, những thủ tục nên có đã làm hết thảy, ngài không tin, có thể đi tra!” Hoàng thượng đang ngự trên đỉnh đầu, tiểu quan viên này còn phải lo lắng sao.

Lễ bộ thượng thư
ngại nhìn ánh mắt hung lệ chằm chằm của Thừa tướng liền đứng ra chắp tay nói, “Bệ hạ ngày sau tất nhiên nhiều con nhiều phúc, Quý vương gia nói
không phải không có lý.”

Việc lập thái tử là chuyện cực kỳ quốc
sự, tốt xấu gì chỉ cần lập rồi thì sẽ không dễ dàng mà phế truất. Lúc
này bệ hạ còn trẻ tuổi, tâm chỉ treo trên một nữ nhân cũng có thể hiểu
được, tất cả ai là nam nhân, khi còn trẻ đều trải qua giai đoạn khinh
cuồng này, nhưng theo năm tháng trôi qua, khi nữ nhân hôm nay hắn thích
tuổi đã xế chiều, nhan sắc phai tàn, hắn còn có thể thật sự chỉ yêu quý
mình nàng sao? (ông tưởng ai cũng giống ông à =.=)

Một nữ nhân thất sủng cũng không có gì đáng nói, nhưng nữ nhân này còn có con là Thái tử thì thật là phiền toái.

Lại thêm có mấy quan viên đứng ra, tái diễn lại những từ ‘nói rất đúng’
‘chí phải’…, không có gì gọi là ý mới, Nhan Hi đợi một hồi, xác định lần nữa không có ai có thể nói lên quan điểm nào khác, hắn mới dùng ngón
tay chỉ ở quan viên bộ lễ cục – nơi chịu trách nhiệm ghi lại phẩm cấp
phong hào của cung phi, ngoắc ngoắc ngón tay nói, “Ngươi đi ra đây.”

Xưa nay đây là chức tiểu quan căn bản không cần đi theo vào triều sớm liền cúi đầu đi ra, ba quỳ chín lại, hành đại lễ bái kiến.

“Chúng ái khanh đối với mẫu thân của hoàng nhi trẫm phê bình rất nhiều, vậy
ngươi tới nói cho bọn họ biết, mẫu thân của Thái tử đến tột cùng là thân phận gì.” Nhan Hi trong mắt hiện lên vẻ buồn cười, thoáng qua rồi biến
mất.

“Thần tuân chỉ!” tiểu quan bộ lễ cục cầm lên sổ sách ghi
chép, mở ra tờ thứ nhất, hắng giọng đọc, “Năm Hạo nguyên đế thứ nhất
(năm đầu tiên Nhan Hi làm vua), phong Tam công chúa Tề quốc Đào Tiểu Vi
làm chính cung hoàng hậu, thụ kim sách, phượng bào, ban thưởng, chấp
chưởng tam cung lục viện.”

Mới đến tháng chạp, mà bầu trời lại có tiếng sấm xét nổ vang?

Quý vương gia mặt xám màu gan heo, ngón tay chỉ vào tiểu quan viên nói,
“Trong triều đình há lại cho ngươi hồ ngôn loạn ngữ, tân hoàng lên ngôi, hậu vị còn trống, chuyện này người nào không biết, là ai cho người
quyền lợi sửa hồ sơ hậu cung, ngươi ngươi ngươi… Ngươi sẽ không sợ như
thế là đại nghịch bất đạo, bị thiên đao vạn quả sao?”

“Quý vương
gia ngài lời này không đúng lắm, thật sự thần chỉ là một tiểu quan, cũng không có ăn gan hùm mật dám sủa lung tung, trên hồ sơ này đúng là ghi
lại như vậy, trừ việc không cử hành đại điển phong hậu, những thủ tục
nên có đã làm hết thảy, ngài không tin, có thể đi tra!” Hoàng thượng
đang ngự trên đỉnh đầu, tiểu quan viên này còn phải lo lắng sao.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lễ bộ thượng thư ngại nhìn ánh mắt hung lệ chằm chằm của Thừa tướng liền đứng ra chắp tay nói, “Bệ hạ ngày sau tất nhiên nhiều con nhiều phúc, Quý vương gia nói không phải không có lý.”Việc lập thái tử là chuyện cực kỳ quốc sự, tốt xấu gì chỉ cần lập rồi thì sẽ không dễ dàng mà phế truất. Lúc này bệ hạ còn trẻ tuổi, tâm chỉ treo trên một nữ nhân cũng có thể hiểu được, tất cả ai là nam nhân, khi còn trẻ đều trải qua giai đoạn khinh cuồng này, nhưng theo năm tháng trôi qua, khi nữ nhân hôm nay hắn thích tuổi đã xế chiều, nhan sắc phai tàn, hắn còn có thể thật sự chỉ yêu quý mình nàng sao? (ông tưởng ai cũng giống ông à =.=)Một nữ nhân thất sủng cũng không có gì đáng nói, nhưng nữ nhân này còn có con là Thái tử thì thật là phiền toái.Lại thêm có mấy quan viên đứng ra, tái diễn lại những từ ‘nói rất đúng’ ‘chí phải’…, không có gì gọi là ý mới, Nhan Hi đợi một hồi, xác định lần nữa không có ai có thể nói lên quan điểm nào khác, hắn mới dùng ngón tay chỉ ở quan viên bộ lễ cục – nơi chịu trách nhiệm ghi lại phẩm cấp phong hào của cung phi, ngoắc ngoắc ngón tay nói, “Ngươi đi ra đây.”Xưa nay đây là chức tiểu quan căn bản không cần đi theo vào triều sớm liền cúi đầu đi ra, ba quỳ chín lại, hành đại lễ bái kiến.“Chúng ái khanh đối với mẫu thân của hoàng nhi trẫm phê bình rất nhiều, vậy ngươi tới nói cho bọn họ biết, mẫu thân của Thái tử đến tột cùng là thân phận gì.” Nhan Hi trong mắt hiện lên vẻ buồn cười, thoáng qua rồi biến mất.“Thần tuân chỉ!” tiểu quan bộ lễ cục cầm lên sổ sách ghi chép, mở ra tờ thứ nhất, hắng giọng đọc, “Năm Hạo nguyên đế thứ nhất (năm đầu tiên Nhan Hi làm vua), phong Tam công chúa Tề quốc Đào Tiểu Vi làm chính cung hoàng hậu, thụ kim sách, phượng bào, ban thưởng, chấp chưởng tam cung lục viện.”Mới đến tháng chạp, mà bầu trời lại có tiếng sấm xét nổ vang?Quý vương gia mặt xám màu gan heo, ngón tay chỉ vào tiểu quan viên nói, “Trong triều đình há lại cho ngươi hồ ngôn loạn ngữ, tân hoàng lên ngôi, hậu vị còn trống, chuyện này người nào không biết, là ai cho người quyền lợi sửa hồ sơ hậu cung, ngươi ngươi ngươi… Ngươi sẽ không sợ như thế là đại nghịch bất đạo, bị thiên đao vạn quả sao?”“Quý vương gia ngài lời này không đúng lắm, thật sự thần chỉ là một tiểu quan, cũng không có ăn gan hùm mật dám sủa lung tung, trên hồ sơ này đúng là ghi lại như vậy, trừ việc không cử hành đại điển phong hậu, những thủ tục nên có đã làm hết thảy, ngài không tin, có thể đi tra!” Hoàng thượng đang ngự trên đỉnh đầu, tiểu quan viên này còn phải lo lắng sao.

Chương 770: Không sợ chiến hỏa 4