Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 769: Không sợ chiến hỏa 3

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lại là bộ dạng này.Cơ hồ mỗi lần đều được biểu diễn một phen tiết mục vì dân vì nước mà dốc hết tâm huyết.Nhan Hi chậm rãi mở ra mắt lạnh hẹp dài tà nịnh, quét nhìn một vòng, không người nào dám cùng hắn nhìn thẳng, mọi người ai cũng cúi thấp đầu, quật cường cố thẳng sống lưng cùng hắn ngoan cố chống lại.“Nghĩ lại? Được, vậy trẫm nói cho các ngươi nhớ.” Đã sớm dự liệu được trên điện Kim Loan sẽ xuất hiện tình huống như thế, Nhan Hi không giận không hờn nói, “Trẫm từng nói qua, việc nhà không cho quần thần chen lời, cho nên hôm nay, tốt nhất đừng làm cho trẫm phải nghe chuyện hậu cung.”Trước tiểu nhân sau quân tử, một câu nói đem mọi đường lui phá hỏng, chuyện này đã sớm định ra quy ước, bất kể tình huống nào cũng đừng mong phá lệ.Thừa tướng trầm giọng tiếp lời, “Đông cung thái tử, trọng trách mang cả thiên hạ, tuyệt đối không thể khinh suất xếp vào chuyện trong nhà, thưa bệ hạ.”Nhan Hi nhìn hắn một cái, “Trẫm có nói như vậy sao?”Thừa tướng nhất thời lòng căm phẫn, nhưng vẫn cẩn thận suy nghĩ, Hoàng thượng thật đúng là không có nói như vậy. Nếu không Nhan Hi cũng sẽ không bày ra một bộ muốn cùng thần tử thông qua. Ông ta tại triều cầm quyền hai mươi mấy năm, hôm nay lại xấu mặt như thế, bất quá chỉ là do đầu óc suy nghĩ hướng khác, chẳng lẽ hắn già rồi, đầu óc đã theo không kịp sao?Nhan Hi cũng không có ý truy cứu, lạnh nhạt hỏi, “Trẫm, tâm chỉ hướng vào con ta Tử Thiên, chúng thần nếu ai có dị nghị, không ngại cứ nói thẳng.”Thừa tướng hướng Quý vương gia liếc mắt, ông ta là thúc thúc của bệ hạ, dẫn đầu nói chuyện, ít nhất Nhan Hi cũng không thể trách tội ngay trước quần thần. Quý vương gia cùng Thừa tướng ở trong đáy lòng vốn là cố giao, ở trên triều đình cũng đứng chung một chiến tuyến, cùng tiến cùng lui.“Khởi bẩm Hoàng thượng, tiểu hoàng tử còn quá nhỏ, hôm qua mới ra đời, không nói đến lúc này lập thái tử có phải sớm hay không, nhưng theo quy củ tổ tông mà nói, lập tử lấy mẫu làm đầu, cũng chẳng phân biệt trưởng hay thứ. Mẫu thân của hoàng tử thậm chí không có phẩm cấp phong hào nào, căn bản tiểu hoàng tử không thể đón nhận ngôi vị thái tử.” Quý vương gia nói xong lại dương dương đắc ý, một câu rất trúng đích, từ thân phận nữ nhân kia mà hạ thủ tiến hành công kích. Nói một cách khác, tiểu hoàng tử có được là thái tử hay không bây giờ không đề cập tới, chỉ là mẫu thân của tiểu hoàng tử không có tư cách.Ngày thường nếu là ai dám đem chuyện liên quan đến Duệ vương phi nói trên điện, hoàng đế lập tức không nể tình, nhẹ thì quát lớn, nặng trực tiếp kéo ra ngoài dùng cách xử phạt nặng về thể xác, khó được hôm nay hoàng đế lại tâm bình khí hòa như vậy, chẳng qua là hơi gật đầu, “Còn gì nữa không?”

Lại là bộ dạng này.

Cơ hồ mỗi lần đều được biểu diễn một phen tiết mục vì dân vì nước mà dốc hết tâm huyết.

Nhan Hi chậm rãi mở ra mắt lạnh hẹp dài tà nịnh, quét nhìn một vòng, không
người nào dám cùng hắn nhìn thẳng, mọi người ai cũng cúi thấp đầu, quật
cường cố thẳng sống lưng cùng hắn ngoan cố chống lại.

“Nghĩ lại?
Được, vậy trẫm nói cho các ngươi nhớ.” Đã sớm dự liệu được trên điện Kim Loan sẽ xuất hiện tình huống như thế, Nhan Hi không giận không hờn nói, “Trẫm từng nói qua, việc nhà không cho quần thần chen lời, cho nên hôm
nay, tốt nhất đừng làm cho trẫm phải nghe chuyện hậu cung.”

Trước tiểu nhân sau quân tử, một câu nói đem mọi đường lui phá hỏng, chuyện
này đã sớm định ra quy ước, bất kể tình huống nào cũng đừng mong phá lệ.

Thừa tướng trầm giọng tiếp lời, “Đông cung thái tử, trọng trách mang cả
thiên hạ, tuyệt đối không thể khinh suất xếp vào chuyện trong nhà, thưa
bệ hạ.”

Nhan Hi nhìn hắn một cái, “Trẫm có nói như vậy sao?”

Thừa tướng nhất thời lòng căm phẫn, nhưng vẫn cẩn thận suy nghĩ, Hoàng
thượng thật đúng là không có nói như vậy. Nếu không Nhan Hi cũng sẽ
không bày ra một bộ muốn cùng thần tử thông qua. Ông ta tại triều cầm
quyền hai mươi mấy năm, hôm nay lại xấu mặt như thế, bất quá chỉ là do
đầu óc suy nghĩ hướng khác, chẳng lẽ hắn già rồi, đầu óc đã theo không
kịp sao?

Nhan Hi cũng không có ý truy cứu, lạnh nhạt hỏi, “Trẫm,
tâm chỉ hướng vào con ta Tử Thiên, chúng thần nếu ai có dị nghị, không
ngại cứ nói thẳng.”

Thừa tướng hướng Quý vương gia liếc mắt, ông
ta là thúc thúc của bệ hạ, dẫn đầu nói chuyện, ít nhất Nhan Hi cũng
không thể trách tội ngay trước quần thần. Quý vương gia cùng Thừa tướng ở trong đáy lòng vốn là cố giao, ở trên triều đình cũng đứng chung một
chiến tuyến, cùng tiến cùng lui.

“Khởi bẩm Hoàng thượng, tiểu
hoàng tử còn quá nhỏ, hôm qua mới ra đời, không nói đến lúc này lập thái tử có phải sớm hay không, nhưng theo quy củ tổ tông mà nói, lập tử lấy
mẫu làm đầu, cũng chẳng phân biệt trưởng hay thứ. Mẫu thân của hoàng tử
thậm chí không có phẩm cấp phong hào nào, căn bản tiểu hoàng tử không
thể đón nhận ngôi vị thái tử.” Quý vương gia nói xong lại dương dương
đắc ý, một câu rất trúng đích, từ thân phận nữ nhân kia mà hạ thủ tiến
hành công kích. Nói một cách khác, tiểu hoàng tử có được là thái tử hay
không bây giờ không đề cập tới, chỉ là mẫu thân của tiểu hoàng tử không
có tư cách.

Ngày thường nếu là ai dám đem chuyện liên quan đến
Duệ vương phi nói trên điện, hoàng đế lập tức không nể tình, nhẹ thì
quát lớn, nặng trực tiếp kéo ra ngoài dùng cách xử phạt nặng về thể xác, khó được hôm nay hoàng đế lại tâm bình khí hòa như vậy, chẳng qua là
hơi gật đầu, “Còn gì nữa không?”

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Lại là bộ dạng này.Cơ hồ mỗi lần đều được biểu diễn một phen tiết mục vì dân vì nước mà dốc hết tâm huyết.Nhan Hi chậm rãi mở ra mắt lạnh hẹp dài tà nịnh, quét nhìn một vòng, không người nào dám cùng hắn nhìn thẳng, mọi người ai cũng cúi thấp đầu, quật cường cố thẳng sống lưng cùng hắn ngoan cố chống lại.“Nghĩ lại? Được, vậy trẫm nói cho các ngươi nhớ.” Đã sớm dự liệu được trên điện Kim Loan sẽ xuất hiện tình huống như thế, Nhan Hi không giận không hờn nói, “Trẫm từng nói qua, việc nhà không cho quần thần chen lời, cho nên hôm nay, tốt nhất đừng làm cho trẫm phải nghe chuyện hậu cung.”Trước tiểu nhân sau quân tử, một câu nói đem mọi đường lui phá hỏng, chuyện này đã sớm định ra quy ước, bất kể tình huống nào cũng đừng mong phá lệ.Thừa tướng trầm giọng tiếp lời, “Đông cung thái tử, trọng trách mang cả thiên hạ, tuyệt đối không thể khinh suất xếp vào chuyện trong nhà, thưa bệ hạ.”Nhan Hi nhìn hắn một cái, “Trẫm có nói như vậy sao?”Thừa tướng nhất thời lòng căm phẫn, nhưng vẫn cẩn thận suy nghĩ, Hoàng thượng thật đúng là không có nói như vậy. Nếu không Nhan Hi cũng sẽ không bày ra một bộ muốn cùng thần tử thông qua. Ông ta tại triều cầm quyền hai mươi mấy năm, hôm nay lại xấu mặt như thế, bất quá chỉ là do đầu óc suy nghĩ hướng khác, chẳng lẽ hắn già rồi, đầu óc đã theo không kịp sao?Nhan Hi cũng không có ý truy cứu, lạnh nhạt hỏi, “Trẫm, tâm chỉ hướng vào con ta Tử Thiên, chúng thần nếu ai có dị nghị, không ngại cứ nói thẳng.”Thừa tướng hướng Quý vương gia liếc mắt, ông ta là thúc thúc của bệ hạ, dẫn đầu nói chuyện, ít nhất Nhan Hi cũng không thể trách tội ngay trước quần thần. Quý vương gia cùng Thừa tướng ở trong đáy lòng vốn là cố giao, ở trên triều đình cũng đứng chung một chiến tuyến, cùng tiến cùng lui.“Khởi bẩm Hoàng thượng, tiểu hoàng tử còn quá nhỏ, hôm qua mới ra đời, không nói đến lúc này lập thái tử có phải sớm hay không, nhưng theo quy củ tổ tông mà nói, lập tử lấy mẫu làm đầu, cũng chẳng phân biệt trưởng hay thứ. Mẫu thân của hoàng tử thậm chí không có phẩm cấp phong hào nào, căn bản tiểu hoàng tử không thể đón nhận ngôi vị thái tử.” Quý vương gia nói xong lại dương dương đắc ý, một câu rất trúng đích, từ thân phận nữ nhân kia mà hạ thủ tiến hành công kích. Nói một cách khác, tiểu hoàng tử có được là thái tử hay không bây giờ không đề cập tới, chỉ là mẫu thân của tiểu hoàng tử không có tư cách.Ngày thường nếu là ai dám đem chuyện liên quan đến Duệ vương phi nói trên điện, hoàng đế lập tức không nể tình, nhẹ thì quát lớn, nặng trực tiếp kéo ra ngoài dùng cách xử phạt nặng về thể xác, khó được hôm nay hoàng đế lại tâm bình khí hòa như vậy, chẳng qua là hơi gật đầu, “Còn gì nữa không?”

Chương 769: Không sợ chiến hỏa 3