Đài Bắc, trung tâm đặc cần của cục Quốc An. Ánh mặt trời mùa xuân, thật là ấm áp. Chu Tại Vũ ngẩng mặt, hơi híp mắt, ngẩng nhìn ánh sáng màu vàng kim chiếu lóng lánh trên của sổ, từng kỷ niệm lướt qua trong đầu giống như đèn kéo quân. Sắp phải rời đi. Thiếu tá Chu Tại Vũ, được xưng người bảo vệ chuyên nghiệp nhất cũng tỉnh táo nhất ở trung tâm đặc cần, nhưng hôm nay lại sắp tạm biệt kiếp sống quân nhân. Từ nay về sau, không thể ra sức cho quốc gia nữa. Cha sẽ thất vọng cỡ nào? Vừa nghĩ tới đây, khóe miệng Chu Tại Vũ nhếch nhẹ, nụ cười hơi lạnh lùng lại tự giễu, nhưng lại không mấy giống cười, nụ cười không vào trong mắt, không vào trong lòng. "Thật phải đi?" Một giọng nói dịu dàng vang lên. Chu Tại Vũ quay đầu lại, nhìn vị cấp trên luôn thưởng thức và chăm sóc anh, đứng nghiêm chào. "Báo cáo sếp, vâng!" Cấp trên đáp lễ, ánh mắt kiên quyết tuần tra qua lại trên người Chu Tại Vũ. Là một nhân viên đặc cần, sự xuất chúng của người trẻ tuổi này thật khiến người ta tán thưởng, dáng người…
Tác giả: