Tác giả:

Khi tỉnh lại, tuy cảm nhận được ánh sáng nhưng ta lại không đủ sức mở mắt. Vậy là cuối cùng ta cũng được cứu rồi ư? Trong đêm tối, giữa đại dương, đội cứu nạn vẫn tìm được ta? May quá, được cứu rồi … Loại cảm giác tăm tối, lạnh lẽo cùng cô tịch, tuyệt vọng ấy, hiện tại ngẫm lại còn sợ … Không biết những người khác trên thuyền có sao không? Chẳng ngờ nhất thời nổi hứng du lịch lại suýt nữa mang đến tai ương ngập đầu cho ta. Dạo này vận khí thật sự quá xấu đi, vẫn nên ở nhà thì tốt hơn. Liệu có bị thương chỗ nào không nhỉ? Khi đó ta ôm một tấm ván gỗ ngâm mình trong nước đợi thật lâu thật lâu, vừa lạnh vừa đói, dần dần mê man đi. Ta nhớ rõ ý niệm cuối cùng khi đó là, ta thà rằng bị chết đuối cũng không muốn bị cá mập ăn thịt, không biết có “vị khách” nào bị mùi máu tươi dẫn tới rồi cắn luôn một nhát không nữa. Tuy rằng toàn thân không còn chút sức lực nào nhưng dường như cũng không có cảm giác đau đớn, hẳn là không có chuyện gì đi. Lần đầu tiên ra biển liền đụng phải chuyện còn kh*ng b…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...