Tác giả:

Edit by CeCe Đau! Xé rách đau đớn! Mau, hô hấp thật sâu… Ngoài đau đớn ra không còn cảm nhận được điều gì khác… Đau đớn liên tục…. Mãi đến khi tiếng trẻ sơ sinh khóc ré lên, đau đớn đến xé rách tâm can cuối cùng mới chấm dứt. Mở mắt ra, chỉ thấy một bà mụ đầu đầy mồ hôi ôm đứa trẻ mới sinh hướng nàng chúc mừng “Chúc mừng Ngọc vương phi, là một thiên kim tiểu thư” Thiên kim tiểu thư? Chuyện này không quan trọng, quan trọng là nàng đang ở đâu vậy? Cha đâu? Sư huynh đâu? Nơi này, giường gỗ lim với chiếc màn che trắng tinh trong suốt, một chiếc bát gỗ, một cái chậu đồng đầy nước nhuộm đỏ bởi máu, đến mảnh vải trắng cũng loang lổ đầy vết máu. Một nha hoàn áo xanh cầm khăn mặt giúp nàng lau người, bà mụ vẻ mặt vui mừng ôm đứa trẻ mới sinh đứng ở bên giường. Đây là đứa bé nàng sinh ra sao? Rõ ràng, nàng còn chưa xuất giá… Vì cái gì vừa mở mắt, toàn bộ thế giới của nàng liền thay đổi?… “Ngọc vương phi, nô tỳ đi bẩm báo Vương gia” Dàn xếp ổn thỏa cho nàng xong, nha hoàn áo xanh bưng chậu đồng…

Truyện chữ