Editor: Mặc NamTử Cấm Thành, Trữ Tú Cung. Khuôn mặt Hứa cô cô mỉm cười nghênh đón Tôn cô cô bên cạnh Đức phi vào cửa, liên tiếp mở miệng nói: “Có việc gì mà còn cần ngài tự mình đi một chuyến, truyền đạt lại lời nói là được, nô tỳ nhất định sẽ làm được thỏa đáng.
“Nhàn khán mãn đình hoa lạc kính, nhưng bi trong lòng một mảnh thu!”(dịch thô: rảnh rỗi ngồi nhìn hoa rơi chật lối mòn, trong lòng thương tiếc nỗi buồn thu sang). Thường Hy hiện tại rốt cuộc hiểu được một khi nữ nhân khát vọng quyền lực, so với nam nhân còn ác độc tuyệt tình hơn!
Edit by CeCe Đau! Xé rách đau đớn! Mau, hô hấp thật sâu… Ngoài đau đớn ra không còn cảm nhận được điều gì khác… Đau đớn liên tục…. Mãi đến khi tiếng trẻ sơ sinh khóc ré lên, đau đớn đến xé rách tâm can cuối cùng mới chấm dứt.
Cung điện rộng lớn yên tĩnh lạ thường. Chỉ có tiếng bước chân của các cung nhân cúi đầu vội vã đi qua đi lại. Trong đêm mùa hạ tối mịt, hoàng cung hùng tráng vĩ đại giữa ban ngày bỗng hóa ra hung dữ lạ lùng, giống như một con mãnh thú đang thèm thuồng ngắm nhìn từng người trong mỗi góc cung.
Editor: Shyn Nơi rừng núi hoang vắng, cổ thụ vươn cao che kín một khoảng trời, âm trầm mà u lãnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe tiếng chui vào bụi rậm của một con rắn nhỏ, trời đất vô cùng tĩnh mịch.
Ung Hòa tháng sáu năm thứ ba, con gái thứ sáu Úc Lan Nhụy của Lang trung hộ Bộ Úc Duy Chương đột nhiên mắc bệnh hiểm nghèo không trị được bỏ mình, tháng tám cùng năm, trưởng nữ con vợ cả Úc Lan Cúc xuất giá, gả cho trưởng tử Chung Dực của Chính nhất phẩm Tả Đô đốc.