Tác giả:

“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể…

Chương 255

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Tư thế lúc này của nàng làm cho người ta không biết nên khóc hay cười, tựa như một con gấu túi, cả tay chân quấn bên người Hoàng Phủ Tấn , để cho cả người hắn đều không thể nhúc nhích.Điều này làm cho người nào đó dở khóc dở cười, trong mắt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua một nụ cười.“Niếp Tiểu Thiên, ngươi xuống ngay cho trẫm!” Hắn cố ý trợn mắt lên mở miệng nói, nữ nhân này thật là, tự nhiên lại nhảy lên người hắn.“Vậy. . . . . . Vậy ngươi đừng đi gọi các nàng rời giường!” Tiểu Thiên đáng thương nhìn Hoàng Phủ Tấn, chớp cặp đen nhánh, tay chân lại càng dây dưa chặt, chỉ sợ Hoàng Phủ Tấn đem một chưởng đẩy nàng xuống.Hoàng Phủ Tấn nghiêng đầu nhìn nàng, phát hiện mình quả thật không có biện pháp nào, nhìn dáng vẻ bây giờ, nữ nhân này cố ý không để cho hắn đi gọi những cung nữ kia rời giường.Nhưng dạ dày nàng nếu không ăn, sẽ lại đau một lần nữa. Hắn không muốn phải nhìn nàng bị đau bụng hành hạ nữa rồi lại một lần nữa bất tỉnh đi.Cuối cùng, hắn bất đắc dĩ nhìn nàng một cái, mở miệng nói: “Ngươi xuống mau, trẫm không đi là được chứ gì.”“Thật sao?”“Ừ, thật, nhanh lên, trẫm đi nấu cho ngươi ăn!” Hoàng Phủ Tấn chưa từng nghĩ tới, mình sẽ nói câu này, tùy như vậy ý, ngay cả chính hắn đều chưa từng chú ý tới những lời này của hắn khiến Tiểu Thiên vô cùng chấn động.Tiểu Thiên nghe Hoàng Phủ Tấn nói những lời này, cả người ngây ngẩn, có thể nói, nàng thấy giờ xuất hiện một tên người ngoài hành tinh còn ko khiến nàng kinh hãi như bây giờ.Có. . . . . Có phải hay không nàng nghe lầm? Nàng nhất định bị đau khiến cho thần kinh thất thường rồi, nhất định là, hôn quân nói nấu cho nàng ăn? Xong rồi, xong rồi, lỗ tai xảy ra vấn đề, bên tai bị dạ dày làm cho nghe lầm rồi.Một cái tay gãi gãi lỗ tai, nàng không dám tin lại một lần nữa nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn, lạnh run mở miệng nói: “Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, ta. . . . . . Ta mới vừa không nghe rõ ràng, ngươi nói cái gì?”“Trẫm nói trẫm đi nấu cho ngươi ăn!” Tức giận liếc nàng một cái, nàng trong mắt xuất hiện bất trí tin là chuyện gì xảy ra?Trời! Nàng không có nghe lầm, lần này tuyệt đối không có nghe lầm! Hôn quân thật sự đã nói sẽ nấu cho nàng ăn!Má ơi, trời sập nữa, đất sụt nữa, ngày tận thế lại tới nữa

Tư thế lúc này của nàng làm cho người ta không biết nên khóc hay cười, tựa như một con gấu túi, cả tay chân quấn bên người Hoàng Phủ Tấn , để cho cả người hắn đều không thể nhúc nhích.

Điều này làm cho người nào đó dở khóc dở cười, trong mắt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua một nụ cười.

“Niếp Tiểu Thiên, ngươi xuống ngay cho trẫm!” Hắn cố ý trợn mắt lên mở miệng nói, nữ nhân này thật là, tự nhiên lại nhảy lên người hắn.

“Vậy. . . . . . Vậy ngươi đừng đi gọi các nàng rời giường!” Tiểu Thiên đáng thương nhìn Hoàng Phủ Tấn, chớp cặp đen nhánh, tay chân lại càng dây dưa chặt, chỉ sợ Hoàng Phủ Tấn đem một chưởng đẩy nàng xuống.

Hoàng Phủ Tấn nghiêng đầu nhìn nàng, phát hiện mình quả thật không có biện pháp nào, nhìn dáng vẻ bây giờ, nữ nhân này cố ý không để cho hắn đi gọi những cung nữ kia rời giường.

Nhưng dạ dày nàng nếu không ăn, sẽ lại đau một lần nữa. Hắn không muốn phải nhìn nàng bị đau bụng hành hạ nữa rồi lại một lần nữa bất tỉnh đi.

Cuối cùng, hắn bất đắc dĩ nhìn nàng một cái, mở miệng nói: “Ngươi xuống mau, trẫm không đi là được chứ gì.”

“Thật sao?”

“Ừ, thật, nhanh lên, trẫm đi nấu cho ngươi ăn!” Hoàng Phủ Tấn chưa từng nghĩ tới, mình sẽ nói câu này, tùy như vậy ý, ngay cả chính hắn đều chưa từng chú ý tới những lời này của hắn khiến Tiểu Thiên vô cùng chấn động.

Tiểu Thiên nghe Hoàng Phủ Tấn nói những lời này, cả người ngây ngẩn, có thể nói, nàng thấy giờ xuất hiện một tên người ngoài hành tinh còn ko khiến nàng kinh hãi như bây giờ.

Có. . . . . Có phải hay không nàng nghe lầm? Nàng nhất định bị đau khiến cho thần kinh thất thường rồi, nhất định là, hôn quân nói nấu cho nàng ăn? Xong rồi, xong rồi, lỗ tai xảy ra vấn đề, bên tai bị dạ dày làm cho nghe lầm rồi.

Một cái tay gãi gãi lỗ tai, nàng không dám tin lại một lần nữa nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn, lạnh run mở miệng nói: “Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, ta. . . . . . Ta mới vừa không nghe rõ ràng, ngươi nói cái gì?”

“Trẫm nói trẫm đi nấu cho ngươi ăn!” Tức giận liếc nàng một cái, nàng trong mắt xuất hiện bất trí tin là chuyện gì xảy ra?

Trời! Nàng không có nghe lầm, lần này tuyệt đối không có nghe lầm! Hôn quân thật sự đã nói sẽ nấu cho nàng ăn!

Má ơi, trời sập nữa, đất sụt nữa, ngày tận thế lại tới nữa

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc SủngTác giả: Sửu Tiểu ÁpTruyện Ngôn Tình“Chết rồi, bi thảm rồi, chậm rồi, cản không nổi phi cơ rồi’’. Tiểu Thiên kéo một bao hành lý lớn từ trên lầu chạy xuống, cũng tự trách mình, nằm mãi trong ổ chăn không chịu đứng lên, sau hẳn mười lăm phút mới bằng lòng chui ra khỏi chăn. “Thiên Thiên, con đừng cứ mỗi lần đều chạy như vậy có được hay không?” Mẹ Dương Lan của nàng thấy Tiểu Thiên dường như từ trên lầu nhảy xuống, không chịu được liền trách cứ. “Hắc mẹ, chạy càng khoẻ mạnh mà’’. Tiểu Thiên kéo hành lý, vừa đổi giày, vừa sử dụng giọng điệu mà gần đây người ta thường dùng, mở miệng nói với mẹ nàng. “Mẹ, con cần phải đuổi theo phi cơ gấp, bây giờ không thể nói chuyện được rồi”. Kéo hành lý, Tiểu Thiên hướng về phía mẹ mình phất phất tay. “Cẩn thận một chút !” . “Biết rồi mà, mẹ’’. Bỏ lại một câu như vậy, Tiểu Thiên biến mất trước tầm mắt của Dương Lan. Nhìn bóng con khuất ngoài cửa lớn, Dương Lan bất đắc dĩ lắc đầu, miệng lẩm bẩm: “Người cũng đã lớn như vậy rồi, sao vẫn cứ như một đứa trẻ, thật không biết nó làm sao có thể… Tư thế lúc này của nàng làm cho người ta không biết nên khóc hay cười, tựa như một con gấu túi, cả tay chân quấn bên người Hoàng Phủ Tấn , để cho cả người hắn đều không thể nhúc nhích.Điều này làm cho người nào đó dở khóc dở cười, trong mắt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua một nụ cười.“Niếp Tiểu Thiên, ngươi xuống ngay cho trẫm!” Hắn cố ý trợn mắt lên mở miệng nói, nữ nhân này thật là, tự nhiên lại nhảy lên người hắn.“Vậy. . . . . . Vậy ngươi đừng đi gọi các nàng rời giường!” Tiểu Thiên đáng thương nhìn Hoàng Phủ Tấn, chớp cặp đen nhánh, tay chân lại càng dây dưa chặt, chỉ sợ Hoàng Phủ Tấn đem một chưởng đẩy nàng xuống.Hoàng Phủ Tấn nghiêng đầu nhìn nàng, phát hiện mình quả thật không có biện pháp nào, nhìn dáng vẻ bây giờ, nữ nhân này cố ý không để cho hắn đi gọi những cung nữ kia rời giường.Nhưng dạ dày nàng nếu không ăn, sẽ lại đau một lần nữa. Hắn không muốn phải nhìn nàng bị đau bụng hành hạ nữa rồi lại một lần nữa bất tỉnh đi.Cuối cùng, hắn bất đắc dĩ nhìn nàng một cái, mở miệng nói: “Ngươi xuống mau, trẫm không đi là được chứ gì.”“Thật sao?”“Ừ, thật, nhanh lên, trẫm đi nấu cho ngươi ăn!” Hoàng Phủ Tấn chưa từng nghĩ tới, mình sẽ nói câu này, tùy như vậy ý, ngay cả chính hắn đều chưa từng chú ý tới những lời này của hắn khiến Tiểu Thiên vô cùng chấn động.Tiểu Thiên nghe Hoàng Phủ Tấn nói những lời này, cả người ngây ngẩn, có thể nói, nàng thấy giờ xuất hiện một tên người ngoài hành tinh còn ko khiến nàng kinh hãi như bây giờ.Có. . . . . Có phải hay không nàng nghe lầm? Nàng nhất định bị đau khiến cho thần kinh thất thường rồi, nhất định là, hôn quân nói nấu cho nàng ăn? Xong rồi, xong rồi, lỗ tai xảy ra vấn đề, bên tai bị dạ dày làm cho nghe lầm rồi.Một cái tay gãi gãi lỗ tai, nàng không dám tin lại một lần nữa nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn, lạnh run mở miệng nói: “Hoàng. . . . . . Hoàng thượng, ta. . . . . . Ta mới vừa không nghe rõ ràng, ngươi nói cái gì?”“Trẫm nói trẫm đi nấu cho ngươi ăn!” Tức giận liếc nàng một cái, nàng trong mắt xuất hiện bất trí tin là chuyện gì xảy ra?Trời! Nàng không có nghe lầm, lần này tuyệt đối không có nghe lầm! Hôn quân thật sự đã nói sẽ nấu cho nàng ăn!Má ơi, trời sập nữa, đất sụt nữa, ngày tận thế lại tới nữa

Chương 255