Ánh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh. Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . . Nhìn vẻ mặt kia đau đớn r*n r* , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nói nhiều khi ở trên giường !" Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng làm rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác yêu thương quý phi của mình . Cô gái đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài. Hai mắt hắn tối sầm , thân thể…

Chương 82

Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng TrốnTác giả: Dạ Chi Thương LangTruyện Ngôn TìnhÁnh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh. Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . . Nhìn vẻ mặt kia đau đớn r*n r* , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nói nhiều khi ở trên giường !" Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng làm rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác yêu thương quý phi của mình . Cô gái đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài. Hai mắt hắn tối sầm , thân thể… ' Rắc rắc ' Không khí vừa mới có chiều hướng tốt thì trong nháy mắt lại hóa thành số không, như một cái gương thủy tinh bể tan tành thành những miếng thủy tinh...."Thánh Quân". Khó khăn lắm mới thấy vẻ tĩnh táo hiện trên mặt Dạ Thiên Ưng, anh ta chậm rãi đứng lên, nhìn về phía hắn ' đe dọa ': " Cậu đi ra ngoài đi.""Thiên......Thiên Ưng......" Lăng Thánh Quân biết vẻ bình tĩnh trước mắt đều là giả tạo, chỉ sợ một lát chắc chắn sẽ có một cuộc bão táp!!!Đột nhiên, hai tròng mắt Dạ Thiên Ưng chợt lóe, một tay gắt gao bấm cổ Lăng Thánh Quân: "Dám cãi lời tôi?!"Mặc dù bình thường anh ta cũng khá hung dữ với Lăng Thánh Quân, nhưng cũng sẽ không giống bây giờ, hai trong mắt lúc này tràn đầy sát khí, trên người càng thêm tàn ác."Thiên...........Ưng.........." Lăng Thánh Quân tức giận giơ tay lên, có ý tránh khỏi bàn tay bấm ở cổ của anh ta.Ngay lúc này, Ngô Hiểu Dao đứng một bên hình như cảm thấy được không khí trước mắt không bình thường, vội vàng chạy tới định ngăn cản người đàn ông kh*ng b* này: "Anh.........Anh đừng làm hại giám đốc Lăng, anh ấy, anh ấy là bạn của anh nha."Thái độ cố chấp vừa rồi đâu không thấy, chỉ còn trợn tròn mắt.Nhưng cô cũng không muộn, hình ảnh tàn nhẫn đáng sợ như vậy, thật ra đến bước này chỉ do cô, nếu không phải cô ép Dạ Thiên Ưng bộc lộ bản tính ác ma thì làm sao có thể xuất hiện trường hợp như vậy?"Hừ?" Hừ lạnh một tiếng, anh ta dùng một tay khác níu lấy tóc của Ngô Hiểu Dao."A---------" trong chốc lát nước mắt xuất hiện bên trong hốc mắt, cảm thấy da đầu từng trận đau đớn."Bây giờ tôi cho em hai con đường." Dạ Thiên Ưng lạnh lùng như băng, vẻ mắt phát ra vẻ âm u khiếp sợ, ánh mắt chợt lóe, cao ngạo ngẩng đầu: "Hoặc là, ngoan ngoãn chờ tôi cưỡng đoạt em, hoặc là........." Chuyển động ánh mắt một cái, cười quỷ dị quét mặt nhìn Ngô Hiểu Dao vặn vẹo khuôn mặt nhỏ nhắn vì đau: "Em thích có đàn ông khác ở chỗ này nhìn tôi cưỡng đoạt em, ví dụ như là để cho Lăng Thánh Quân ở lại!"Dứt lời, anh ta buông lỏng hai bàn tay, thân thể Lăng Thánh Quân theo động lực lui về phía sau vài bước....

' Rắc rắc ' Không khí vừa mới có chiều hướng tốt thì trong nháy mắt lại hóa thành số không, như một cái gương thủy tinh bể tan tành thành những miếng thủy tinh....

"Thánh Quân". Khó khăn lắm mới thấy vẻ tĩnh táo hiện trên mặt Dạ Thiên Ưng, anh ta chậm rãi đứng lên, nhìn về phía hắn ' đe dọa ': " Cậu đi ra ngoài đi."

"Thiên......Thiên Ưng......" Lăng Thánh Quân biết vẻ bình tĩnh trước mắt đều là giả tạo, chỉ sợ một lát chắc chắn sẽ có một cuộc bão táp!!!

Đột nhiên, hai tròng mắt Dạ Thiên Ưng chợt lóe, một tay gắt gao bấm cổ Lăng Thánh Quân: "Dám cãi lời tôi?!"

Mặc dù bình thường anh ta cũng khá hung dữ với Lăng Thánh Quân, nhưng cũng sẽ không giống bây giờ, hai trong mắt lúc này tràn đầy sát khí, trên người càng thêm tàn ác.

"Thiên...........Ưng.........." Lăng Thánh Quân tức giận giơ tay lên, có ý tránh khỏi bàn tay bấm ở cổ của anh ta.

Ngay lúc này, Ngô Hiểu Dao đứng một bên hình như cảm thấy được không khí trước mắt không bình thường, vội vàng chạy tới định ngăn cản người đàn ông kh*ng b* này: "Anh.........Anh đừng làm hại giám đốc Lăng, anh ấy, anh ấy là bạn của anh nha."

Thái độ cố chấp vừa rồi đâu không thấy, chỉ còn trợn tròn mắt.

Nhưng cô cũng không muộn, hình ảnh tàn nhẫn đáng sợ như vậy, thật ra đến bước này chỉ do cô, nếu không phải cô ép Dạ Thiên Ưng bộc lộ bản tính ác ma thì làm sao có thể xuất hiện trường hợp như vậy?

"Hừ?" Hừ lạnh một tiếng, anh ta dùng một tay khác níu lấy tóc của Ngô Hiểu Dao.

"A---------" trong chốc lát nước mắt xuất hiện bên trong hốc mắt, cảm thấy da đầu từng trận đau đớn.

"Bây giờ tôi cho em hai con đường." Dạ Thiên Ưng lạnh lùng như băng, vẻ mắt phát ra vẻ âm u khiếp sợ, ánh mắt chợt lóe, cao ngạo ngẩng đầu: "Hoặc là, ngoan ngoãn chờ tôi cưỡng đoạt em, hoặc là........." Chuyển động ánh mắt một cái, cười quỷ dị quét mặt nhìn Ngô Hiểu Dao vặn vẹo khuôn mặt nhỏ nhắn vì đau: "Em thích có đàn ông khác ở chỗ này nhìn tôi cưỡng đoạt em, ví dụ như là để cho Lăng Thánh Quân ở lại!"

Dứt lời, anh ta buông lỏng hai bàn tay, thân thể Lăng Thánh Quân theo động lực lui về phía sau vài bước....

Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng TrốnTác giả: Dạ Chi Thương LangTruyện Ngôn TìnhÁnh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh. Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . . Nhìn vẻ mặt kia đau đớn r*n r* , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nói nhiều khi ở trên giường !" Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng làm rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác yêu thương quý phi của mình . Cô gái đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài. Hai mắt hắn tối sầm , thân thể… ' Rắc rắc ' Không khí vừa mới có chiều hướng tốt thì trong nháy mắt lại hóa thành số không, như một cái gương thủy tinh bể tan tành thành những miếng thủy tinh...."Thánh Quân". Khó khăn lắm mới thấy vẻ tĩnh táo hiện trên mặt Dạ Thiên Ưng, anh ta chậm rãi đứng lên, nhìn về phía hắn ' đe dọa ': " Cậu đi ra ngoài đi.""Thiên......Thiên Ưng......" Lăng Thánh Quân biết vẻ bình tĩnh trước mắt đều là giả tạo, chỉ sợ một lát chắc chắn sẽ có một cuộc bão táp!!!Đột nhiên, hai tròng mắt Dạ Thiên Ưng chợt lóe, một tay gắt gao bấm cổ Lăng Thánh Quân: "Dám cãi lời tôi?!"Mặc dù bình thường anh ta cũng khá hung dữ với Lăng Thánh Quân, nhưng cũng sẽ không giống bây giờ, hai trong mắt lúc này tràn đầy sát khí, trên người càng thêm tàn ác."Thiên...........Ưng.........." Lăng Thánh Quân tức giận giơ tay lên, có ý tránh khỏi bàn tay bấm ở cổ của anh ta.Ngay lúc này, Ngô Hiểu Dao đứng một bên hình như cảm thấy được không khí trước mắt không bình thường, vội vàng chạy tới định ngăn cản người đàn ông kh*ng b* này: "Anh.........Anh đừng làm hại giám đốc Lăng, anh ấy, anh ấy là bạn của anh nha."Thái độ cố chấp vừa rồi đâu không thấy, chỉ còn trợn tròn mắt.Nhưng cô cũng không muộn, hình ảnh tàn nhẫn đáng sợ như vậy, thật ra đến bước này chỉ do cô, nếu không phải cô ép Dạ Thiên Ưng bộc lộ bản tính ác ma thì làm sao có thể xuất hiện trường hợp như vậy?"Hừ?" Hừ lạnh một tiếng, anh ta dùng một tay khác níu lấy tóc của Ngô Hiểu Dao."A---------" trong chốc lát nước mắt xuất hiện bên trong hốc mắt, cảm thấy da đầu từng trận đau đớn."Bây giờ tôi cho em hai con đường." Dạ Thiên Ưng lạnh lùng như băng, vẻ mắt phát ra vẻ âm u khiếp sợ, ánh mắt chợt lóe, cao ngạo ngẩng đầu: "Hoặc là, ngoan ngoãn chờ tôi cưỡng đoạt em, hoặc là........." Chuyển động ánh mắt một cái, cười quỷ dị quét mặt nhìn Ngô Hiểu Dao vặn vẹo khuôn mặt nhỏ nhắn vì đau: "Em thích có đàn ông khác ở chỗ này nhìn tôi cưỡng đoạt em, ví dụ như là để cho Lăng Thánh Quân ở lại!"Dứt lời, anh ta buông lỏng hai bàn tay, thân thể Lăng Thánh Quân theo động lực lui về phía sau vài bước....

Chương 82