Ánh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh. Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . . Nhìn vẻ mặt kia đau đớn r*n r* , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nói nhiều khi ở trên giường !" Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng làm rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác yêu thương quý phi của mình . Cô gái đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài. Hai mắt hắn tối sầm , thân thể…

Chương 83: Ngược tình cả đêm

Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng TrốnTác giả: Dạ Chi Thương LangTruyện Ngôn TìnhÁnh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh. Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . . Nhìn vẻ mặt kia đau đớn r*n r* , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nói nhiều khi ở trên giường !" Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng làm rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác yêu thương quý phi của mình . Cô gái đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài. Hai mắt hắn tối sầm , thân thể… "Hô. . . . . ." Dùng sức hít một hơi, trong lúc vô tình Lăng Thánh Quân cùng Ngô Hiểu Dao anh mắt tràn đầy cầu khẩn luân phiên.‘ Yên tâm đi, Thiên Ưng sẽ không làm tổn thương cô. ’‘ Tôi sẽ thay cô làm chủ . ’‘ Giám đốc Lăng, cứu cứu tôi, van cầu anh cứu cứu tôi. . . . . . ’‘ Anh. . . . . . Anh đừng tổn thương giám đốc Lăng, hắn là bạn của anh nha. ’Tiếng cầu khẩn thương tiếc của cô từ từ quay trở về lay động bên tai của Lăng Thánh Quân, bộ dạng thiện lương này lần lượt hiện lên mơ hồ ở trong đầu óc hắn, đáng yêu, hồn nhiên, người con gái lương thiện luôn khiến cho mọi đàn ông muốn cưng chiều cô ở trong lòng của mình.Vậy mà. . . . . .Dạ Thiên Ưng là anh em tốt của hắn, anh trai tốt, hắn sẽ không vì một người phụ nữ mà phá hư tình anh em mười mấy năm qua.‘ Xin lỗi, cô gái nhỏ, tôi. . . . . . Không giúp được cô. ’Cảm giác áy náy ở trong lòng hạ xuống, xoay người, Lăng Thánh Quân nhanh chóng rời khỏi căn phòng nhỏ tràn ngập bão táp.Cùng lúc đó, trong hốc mắt của Ngô Hiểu Dao lại rơi một giọt nước mắt tuyệt vọng. . . . . ."Thế nào? Hắn đi, em rất đau lòng?" Bàn tay Dạ Thiên Ưng dùng sức kéo mái tóc dài của nàng xuống, đem lấy cả người cô giữ trong ngực mình."Ưmh." Da đầu đau rát, bàn tay nhỏ bé của cô nâng lên dùng sức đánh ngực to lớn của hắn: "Cái tên khốn kiếp này, bại hoại, mau buông ta ra! ! ! !""A, em đều nói, tôi là tên khốn kiếp, bại hoại, em đã gặp qua tên khốn kiếp này, bại hoại sẽ có người tính hay sao? ! ! ! !" Ngôn ngữ mạnh bạo phát ra, hắn vung tay lên, buông lỏng mái tóc dài ra rồi túm chặt lấy tay của cô.Thân thể nhỏ nhắn của Ngô Hiểu Dao nặng nề ngã ngồi ở trên ghế sofa."Cho nên. . . . . ." Hai mắt chợt lóe, Dạ Thiên Ưng cởi cà vạt trên cổ ra, nhanh chóng đi tới trước mặt cô, dùng cà vạt trong tay trói tay cô lại, lao lao cái chốt ở cô ấy là song mảnh khảnh chén ngọc."Tôi hôm nay sẽ không chút lưu tình g**t ch*t em! Ở trên người của em vĩnh viễn khắc lên tên của tôi! ! ! !"Hắn. . . . . .Không có nói giỡn!Vậy mà, cái khuôn mặt tuấn mỹ kia ở thời điểm này rất là kinh khủng.Ngô Hiểu Dao biết, hiểu biết rất rõ ràng, chỉ sợ mình hôm nay sẽ không bao giờ có vận may tốt giống như hai năm trước, nhưng vẫn là lòng tham hy vọng xa vời, người nào. . . . . . Có thể có tài năng cứu cô ra khỏi biển lửa. . . . . .

"Hô. . . . . ." Dùng sức hít một hơi, trong lúc vô tình Lăng Thánh Quân cùng Ngô Hiểu Dao anh mắt tràn đầy cầu khẩn luân phiên.

‘ Yên tâm đi, Thiên Ưng sẽ không làm tổn thương cô. ’

‘ Tôi sẽ thay cô làm chủ . ’

‘ Giám đốc Lăng, cứu cứu tôi, van cầu anh cứu cứu tôi. . . . . . ’

‘ Anh. . . . . . Anh đừng tổn thương giám đốc Lăng, hắn là bạn của anh nha. ’

Tiếng cầu khẩn thương tiếc của cô từ từ quay trở về lay động bên tai của Lăng Thánh Quân, bộ dạng thiện lương này lần lượt hiện lên mơ hồ ở trong đầu óc hắn, đáng yêu, hồn nhiên, người con gái lương thiện luôn khiến cho mọi đàn ông muốn cưng chiều cô ở trong lòng của mình.

Vậy mà. . . . . .

Dạ Thiên Ưng là anh em tốt của hắn, anh trai tốt, hắn sẽ không vì một người phụ nữ mà phá hư tình anh em mười mấy năm qua.

‘ Xin lỗi, cô gái nhỏ, tôi. . . . . . Không giúp được cô. ’

Cảm giác áy náy ở trong lòng hạ xuống, xoay người, Lăng Thánh Quân nhanh chóng rời khỏi căn phòng nhỏ tràn ngập bão táp.

Cùng lúc đó, trong hốc mắt của Ngô Hiểu Dao lại rơi một giọt nước mắt tuyệt vọng. . . . . .

"Thế nào? Hắn đi, em rất đau lòng?" Bàn tay Dạ Thiên Ưng dùng sức kéo mái tóc dài của nàng xuống, đem lấy cả người cô giữ trong ngực mình.

"Ưmh." Da đầu đau rát, bàn tay nhỏ bé của cô nâng lên dùng sức đánh ngực to lớn của hắn: "Cái tên khốn kiếp này, bại hoại, mau buông ta ra! ! ! !"

"A, em đều nói, tôi là tên khốn kiếp, bại hoại, em đã gặp qua tên khốn kiếp này, bại hoại sẽ có người tính hay sao? ! ! ! !" Ngôn ngữ mạnh bạo phát ra, hắn vung tay lên, buông lỏng mái tóc dài ra rồi túm chặt lấy tay của cô.

Thân thể nhỏ nhắn của Ngô Hiểu Dao nặng nề ngã ngồi ở trên ghế sofa.

"Cho nên. . . . . ." Hai mắt chợt lóe, Dạ Thiên Ưng cởi cà vạt trên cổ ra, nhanh chóng đi tới trước mặt cô, dùng cà vạt trong tay trói tay cô lại, lao lao cái chốt ở cô ấy là song mảnh khảnh chén ngọc."Tôi hôm nay sẽ không chút lưu tình g**t ch*t em! Ở trên người của em vĩnh viễn khắc lên tên của tôi! ! ! !"

Hắn. . . . . .

Không có nói giỡn!

Vậy mà, cái khuôn mặt tuấn mỹ kia ở thời điểm này rất là kinh khủng.

Ngô Hiểu Dao biết, hiểu biết rất rõ ràng, chỉ sợ mình hôm nay sẽ không bao giờ có vận may tốt giống như hai năm trước, nhưng vẫn là lòng tham hy vọng xa vời, người nào. . . . . . Có thể có tài năng cứu cô ra khỏi biển lửa. . . . . .

Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng TrốnTác giả: Dạ Chi Thương LangTruyện Ngôn TìnhÁnh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường , khắc họa một đường cong quyến rũ . "Thiên Ưng , đau em . . . . . ." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo . Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường , đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh. Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế . . . Nhìn vẻ mặt kia đau đớn r*n r* , biểu hiện của người đàn ông không mấy mảy may . "Biết điều thì hãy ngậm miệng lại , tôi không thích phụ nữ nói nhiều khi ở trên giường !" Âm thanh tàn nhẫn phát ra , loáng thoáng làm rõ tính cách của con người này , một chút ngang ngược , một chút bạo tàn , như một vị vua ở thời cổ đại , không hề mang theo cảm giác yêu thương quý phi của mình . Cô gái đành phải ngoan ngoãn im lặng , nước mắt lăn dài. Hai mắt hắn tối sầm , thân thể… "Hô. . . . . ." Dùng sức hít một hơi, trong lúc vô tình Lăng Thánh Quân cùng Ngô Hiểu Dao anh mắt tràn đầy cầu khẩn luân phiên.‘ Yên tâm đi, Thiên Ưng sẽ không làm tổn thương cô. ’‘ Tôi sẽ thay cô làm chủ . ’‘ Giám đốc Lăng, cứu cứu tôi, van cầu anh cứu cứu tôi. . . . . . ’‘ Anh. . . . . . Anh đừng tổn thương giám đốc Lăng, hắn là bạn của anh nha. ’Tiếng cầu khẩn thương tiếc của cô từ từ quay trở về lay động bên tai của Lăng Thánh Quân, bộ dạng thiện lương này lần lượt hiện lên mơ hồ ở trong đầu óc hắn, đáng yêu, hồn nhiên, người con gái lương thiện luôn khiến cho mọi đàn ông muốn cưng chiều cô ở trong lòng của mình.Vậy mà. . . . . .Dạ Thiên Ưng là anh em tốt của hắn, anh trai tốt, hắn sẽ không vì một người phụ nữ mà phá hư tình anh em mười mấy năm qua.‘ Xin lỗi, cô gái nhỏ, tôi. . . . . . Không giúp được cô. ’Cảm giác áy náy ở trong lòng hạ xuống, xoay người, Lăng Thánh Quân nhanh chóng rời khỏi căn phòng nhỏ tràn ngập bão táp.Cùng lúc đó, trong hốc mắt của Ngô Hiểu Dao lại rơi một giọt nước mắt tuyệt vọng. . . . . ."Thế nào? Hắn đi, em rất đau lòng?" Bàn tay Dạ Thiên Ưng dùng sức kéo mái tóc dài của nàng xuống, đem lấy cả người cô giữ trong ngực mình."Ưmh." Da đầu đau rát, bàn tay nhỏ bé của cô nâng lên dùng sức đánh ngực to lớn của hắn: "Cái tên khốn kiếp này, bại hoại, mau buông ta ra! ! ! !""A, em đều nói, tôi là tên khốn kiếp, bại hoại, em đã gặp qua tên khốn kiếp này, bại hoại sẽ có người tính hay sao? ! ! ! !" Ngôn ngữ mạnh bạo phát ra, hắn vung tay lên, buông lỏng mái tóc dài ra rồi túm chặt lấy tay của cô.Thân thể nhỏ nhắn của Ngô Hiểu Dao nặng nề ngã ngồi ở trên ghế sofa."Cho nên. . . . . ." Hai mắt chợt lóe, Dạ Thiên Ưng cởi cà vạt trên cổ ra, nhanh chóng đi tới trước mặt cô, dùng cà vạt trong tay trói tay cô lại, lao lao cái chốt ở cô ấy là song mảnh khảnh chén ngọc."Tôi hôm nay sẽ không chút lưu tình g**t ch*t em! Ở trên người của em vĩnh viễn khắc lên tên của tôi! ! ! !"Hắn. . . . . .Không có nói giỡn!Vậy mà, cái khuôn mặt tuấn mỹ kia ở thời điểm này rất là kinh khủng.Ngô Hiểu Dao biết, hiểu biết rất rõ ràng, chỉ sợ mình hôm nay sẽ không bao giờ có vận may tốt giống như hai năm trước, nhưng vẫn là lòng tham hy vọng xa vời, người nào. . . . . . Có thể có tài năng cứu cô ra khỏi biển lửa. . . . . .

Chương 83: Ngược tình cả đêm