Mộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính…
Quyển 5 - Chương 473: Thay đổi ngày (3)
Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… Hắn ở Thiếu Thất sơn lăn lộn nhiều năm như vậy, cũng không chỉ có sống phóng túng cùng quấy rối đâu.Bản lãnh thật sự, ngay cả giả dối lừa gạt, quả thật là học không ít.Đám người lão hòa thượng nguyện ý truyền, không muốn truyền, chỉ cần hắn nhìn trúng, cuối cùng cơ bản cũng học được xong xuôi.Để nói về các loại linh dược bổ dược, Thái Nhất đều giống như kẹo đường đập chơi, gom góp nhiều năm như vậy, hiệu quả tương đối lớn.Nói cho cùng hắn đạt đến trình độ nào, cũng không có ai biết.Hôm nay đầu cùng Hậu Thổ một trận, trái lại Thái Nhất xưa nay không muốn lộ ra bản lãnh thật sự trước người khác nay lại hoàn toàn để lộ ra.Sau khi Đế Tuấn phát hiện cũng không lo lắng, tự nhiên cũng 'Vật tận kỳ dụng'( vật gì cũng có chỗ dùng), để cho hắn có cơ hội 'Chia sẻ' nhiều một chút.Dù sao võ công này, giữ lại cũng thể dạy thằng nhóc, nhưng nhân tiện sai nhiều chút, quá hạn hết hiệu lực, muốn bắt Thái Nhất ở lại cũng khó khăn."Nương tử, nàng biết biết kiên nhẫn của vi phu thực không tốt chứ!" Nhân tiện vẫn không quên ... tăng thêm áp lực cho Mộ Lăng Không, mặc kệ nàng xuất phát từ nguyên nhân gì ở lúc quan trọng đi bảo hộ Huyền Minh, cũng không phải chuyện gì làm cho người ta vui mừng.Nghĩ đến Huyền Minh là Ỷ tư của Mộ Lăng Không, trên người người nào đó nồng nặc mùi dấm chua, một cỗ một cỗ chạy ra bên ngoài, hai mắt to thỉnh thoảng đảo loạn, không biết lại đang nghĩ ra cái chủ ý gì.Dù sao, đối với Huyền Minh, trong đầu hắn tuyệt đối sẽ không có cái ý tưởng tốt là được rồi.Từ lần đầu tiên hai người gặp mặt đã đối đầu, nhất định phải gọi là tử địch, lại có nợ máu quấn thân, căn bản không có khả năng dễ dàng mà giải trừ.Lòng Mộ Lăng Không như lửa đốt, trong đầu vẫn còn đang suy tư, nhưng thật ra miệng nhanh hơn một bước, "Thời điểm ta năm tuổi, được Huyền Minh cứu một mạng dưới bàn chân gấu trắng; còn có năm mười hai tuổi, suýt nữa bị đồng bạn g**t ch*t, vẫn là hắn ra tay ngăn cản, phu quân, nếu như không có hắn, chúng ta ngay cả cơ hội gặp nhau cũng không có."Sau một tiếng thở dài yếu ớt, Huyền Minh không có lên tiếng.
Hắn ở Thiếu Thất sơn lăn lộn nhiều năm như vậy, cũng không chỉ có sống phóng túng cùng quấy rối đâu.
Bản lãnh thật sự, ngay cả giả dối lừa gạt, quả thật là học không ít.
Đám người lão hòa thượng nguyện ý truyền, không muốn truyền, chỉ cần hắn
nhìn trúng, cuối cùng cơ bản cũng học được xong xuôi.
Để nói về các loại linh dược bổ dược, Thái Nhất đều giống như kẹo đường đập
chơi, gom góp nhiều năm như vậy, hiệu quả tương đối lớn.
Nói cho cùng hắn đạt đến trình độ nào, cũng không có ai biết.
Hôm nay đầu cùng Hậu Thổ một trận, trái lại Thái Nhất xưa nay không muốn lộ ra bản lãnh thật sự trước người khác nay lại hoàn toàn để lộ ra.
Sau khi Đế Tuấn phát hiện cũng không lo lắng, tự nhiên cũng 'Vật tận kỳ
dụng'( vật gì cũng có chỗ dùng), để cho hắn có cơ hội 'Chia sẻ' nhiều
một chút.
Dù sao võ công này, giữ lại cũng thể dạy thằng
nhóc, nhưng nhân tiện sai nhiều chút, quá hạn hết hiệu lực, muốn bắt
Thái Nhất ở lại cũng khó khăn.
"Nương tử, nàng biết biết
kiên nhẫn của vi phu thực không tốt chứ!" Nhân tiện vẫn không quên ...
tăng thêm áp lực cho Mộ Lăng Không, mặc kệ nàng xuất phát từ nguyên nhân gì ở lúc quan trọng đi bảo hộ Huyền Minh, cũng không phải chuyện gì làm cho người ta vui mừng.
Nghĩ đến Huyền Minh là Ỷ tư của Mộ
Lăng Không, trên người người nào đó nồng nặc mùi dấm chua, một cỗ một cỗ chạy ra bên ngoài, hai mắt to thỉnh thoảng đảo loạn, không biết lại
đang nghĩ ra cái chủ ý gì.
Dù sao, đối với Huyền Minh, trong đầu hắn tuyệt đối sẽ không có cái ý tưởng tốt là được rồi.
Từ lần đầu tiên hai người gặp mặt đã đối đầu, nhất định phải gọi là tử
địch, lại có nợ máu quấn thân, căn bản không có khả năng dễ dàng mà giải trừ.
Lòng Mộ Lăng Không như lửa đốt, trong đầu vẫn còn đang suy tư, nhưng thật ra miệng nhanh hơn một bước, "Thời điểm ta năm
tuổi, được Huyền Minh cứu một mạng dưới bàn chân gấu trắng; còn có năm
mười hai tuổi, suýt nữa bị đồng bạn g**t ch*t, vẫn là hắn ra tay ngăn
cản, phu quân, nếu như không có hắn, chúng ta ngay cả cơ hội gặp nhau
cũng không có."
Sau một tiếng thở dài yếu ớt, Huyền Minh không có lên tiếng.
Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… Hắn ở Thiếu Thất sơn lăn lộn nhiều năm như vậy, cũng không chỉ có sống phóng túng cùng quấy rối đâu.Bản lãnh thật sự, ngay cả giả dối lừa gạt, quả thật là học không ít.Đám người lão hòa thượng nguyện ý truyền, không muốn truyền, chỉ cần hắn nhìn trúng, cuối cùng cơ bản cũng học được xong xuôi.Để nói về các loại linh dược bổ dược, Thái Nhất đều giống như kẹo đường đập chơi, gom góp nhiều năm như vậy, hiệu quả tương đối lớn.Nói cho cùng hắn đạt đến trình độ nào, cũng không có ai biết.Hôm nay đầu cùng Hậu Thổ một trận, trái lại Thái Nhất xưa nay không muốn lộ ra bản lãnh thật sự trước người khác nay lại hoàn toàn để lộ ra.Sau khi Đế Tuấn phát hiện cũng không lo lắng, tự nhiên cũng 'Vật tận kỳ dụng'( vật gì cũng có chỗ dùng), để cho hắn có cơ hội 'Chia sẻ' nhiều một chút.Dù sao võ công này, giữ lại cũng thể dạy thằng nhóc, nhưng nhân tiện sai nhiều chút, quá hạn hết hiệu lực, muốn bắt Thái Nhất ở lại cũng khó khăn."Nương tử, nàng biết biết kiên nhẫn của vi phu thực không tốt chứ!" Nhân tiện vẫn không quên ... tăng thêm áp lực cho Mộ Lăng Không, mặc kệ nàng xuất phát từ nguyên nhân gì ở lúc quan trọng đi bảo hộ Huyền Minh, cũng không phải chuyện gì làm cho người ta vui mừng.Nghĩ đến Huyền Minh là Ỷ tư của Mộ Lăng Không, trên người người nào đó nồng nặc mùi dấm chua, một cỗ một cỗ chạy ra bên ngoài, hai mắt to thỉnh thoảng đảo loạn, không biết lại đang nghĩ ra cái chủ ý gì.Dù sao, đối với Huyền Minh, trong đầu hắn tuyệt đối sẽ không có cái ý tưởng tốt là được rồi.Từ lần đầu tiên hai người gặp mặt đã đối đầu, nhất định phải gọi là tử địch, lại có nợ máu quấn thân, căn bản không có khả năng dễ dàng mà giải trừ.Lòng Mộ Lăng Không như lửa đốt, trong đầu vẫn còn đang suy tư, nhưng thật ra miệng nhanh hơn một bước, "Thời điểm ta năm tuổi, được Huyền Minh cứu một mạng dưới bàn chân gấu trắng; còn có năm mười hai tuổi, suýt nữa bị đồng bạn g**t ch*t, vẫn là hắn ra tay ngăn cản, phu quân, nếu như không có hắn, chúng ta ngay cả cơ hội gặp nhau cũng không có."Sau một tiếng thở dài yếu ớt, Huyền Minh không có lên tiếng.