Tác giả:

Mộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính…

Quyển 5 - Chương 483: Mị độc ai giải (3)

Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… "Đúng rồi, còn có một chuyện, trước đây không chắc phụ hoàng còn sống hay không, cho nên nhi thần tự chủ trương, giúp ngài làm sạch hậu cung, khụ khụ, những cung phi nương nương này, có nhi tử thì đưa đi tìm nhi tử, người chưa sinh, tất cả đưa đến Tổ Lăng đi Thủ Mộ, chắc hẳn ngài sẽ không trách tội chứ?""Đế Tuấn! !" mặt mo của Linh Đế từ màu đỏ tím chuyển thành đen, mũi, miệng đồng thời thoát ra hắc khí ra ngoài, hai con mắt già nua vẩn đục càng thêm phun lửa.Thật là quá đáng!Thật sự là quá đáng quá mức!"Bên trong Long Phong Cư có thêm một thi thể mặc long bào, vả lại hoàn toàn thay đổi, dưới tình huống đó, tỷ lệ ngài còn sống thật ra thì không tính lớn, xử trí cung phi như thế chính là theo lệ cũ, phụ hoàng chớ giận." Lời tuy nói như thế, nhưng nét mặt Đế Tuấn, rõ ràng có mấy phần dương dương hả hê.Hắn vốn là cao thủ quen che giấu tâm tình chân thật, vào lúc này thì ngược lại, bị người nhìn ra suy nghĩ trong lòng, vậy cũng chỉ có một khả năng——Hắn cố ý.Dàn xếp ổn thỏa xong, Tiêu hoàng hậu khe khẽ đẩy nhi tử, ý bảo hắn đừng chọn lúc này mà chọc tức Linh Đế.Dù sao cũng thật vất vả mới tìm hắn trở về."Mẫu hậu, ngài cũng cảm thấy nhi thần làm sai? Con sai chổ nào đây? Chẳng lẽ Cửu Nhi làm Hoàng đế, còn phải cung dưỡng tam cung lục viện phi tử của phụ hoàng sao?" Đế Tuấn đúng lý không bỏ qua, miệng lưỡi bén nhọn cãi cọ, phất phất cây quạt nhỏ trong tay, trông rất đáng yêu.Dĩ nhiên, nếu như mọi người có thể quên tuổi thật của hắn, loại ngụy trang giả bộ nai tơ, giả trang ngây thơ có lẽ có thể đạt được hiệu quả."Ai nói muốn ngươi cung dưỡng, ai, thôi, dù sao tất cả giải tán, không đề cập nữa không đề cập nữa." Linh Đế phiền não phất tay một cái, biết rõ là Đế Tuấn cố ý, nhưng không có biện pháp nào."Phụ hoàng trở lại Đại đô, còn muốn gây dựng lại hậu cung sao?" Đế Tuấn cũng không buông tha đề tài này, từng bước từng bước ép sát hỏi tới.

"Đúng rồi, còn có một chuyện, trước đây không chắc phụ hoàng còn sống hay không, cho nên nhi
thần tự chủ trương, giúp ngài làm sạch hậu cung, khụ khụ, những cung phi nương nương này, có nhi tử thì đưa đi tìm nhi tử, người chưa sinh, tất
cả đưa đến Tổ Lăng đi Thủ Mộ, chắc hẳn ngài sẽ không trách tội chứ?"

"Đế Tuấn! !" mặt mo của Linh Đế từ màu đỏ tím chuyển thành đen, mũi, miệng đồng thời thoát ra hắc khí ra ngoài, hai con mắt già nua vẩn đục càng
thêm phun lửa.

Thật là quá đáng!

Thật sự là quá đáng quá mức!

"Bên trong Long Phong Cư có thêm một thi thể mặc long bào, vả lại hoàn toàn
thay đổi, dưới tình huống đó, tỷ lệ ngài còn sống thật ra thì không tính lớn, xử trí cung phi như thế chính là theo lệ cũ, phụ hoàng chớ giận."
Lời tuy nói như thế, nhưng nét mặt Đế Tuấn, rõ ràng có mấy phần dương
dương hả hê.

Hắn vốn là cao thủ quen che giấu tâm tình chân
thật, vào lúc này thì ngược lại, bị người nhìn ra suy nghĩ trong lòng,
vậy cũng chỉ có một khả năng——

Hắn cố ý.

Dàn xếp ổn thỏa xong, Tiêu hoàng hậu khe khẽ đẩy nhi tử, ý bảo hắn đừng chọn lúc này mà chọc tức Linh Đế.

Dù sao cũng thật vất vả mới tìm hắn trở về.

"Mẫu hậu, ngài cũng cảm thấy nhi thần làm sai? Con sai chổ nào đây? Chẳng lẽ Cửu Nhi làm Hoàng đế, còn phải cung dưỡng tam cung lục viện phi tử của phụ hoàng sao?" Đế Tuấn đúng lý không bỏ qua, miệng lưỡi bén nhọn cãi
cọ, phất phất cây quạt nhỏ trong tay, trông rất đáng yêu.


nhiên, nếu như mọi người có thể quên tuổi thật của hắn, loại ngụy trang
giả bộ nai tơ, giả trang ngây thơ có lẽ có thể đạt được hiệu quả.

"Ai nói muốn ngươi cung dưỡng, ai, thôi, dù sao tất cả giải tán, không đề
cập nữa không đề cập nữa." Linh Đế phiền não phất tay một cái, biết rõ
là Đế Tuấn cố ý, nhưng không có biện pháp nào.

"Phụ hoàng trở lại Đại đô, còn muốn gây dựng lại hậu cung sao?" Đế Tuấn cũng không buông
tha đề tài này, từng bước từng bước ép sát hỏi tới.

Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… "Đúng rồi, còn có một chuyện, trước đây không chắc phụ hoàng còn sống hay không, cho nên nhi thần tự chủ trương, giúp ngài làm sạch hậu cung, khụ khụ, những cung phi nương nương này, có nhi tử thì đưa đi tìm nhi tử, người chưa sinh, tất cả đưa đến Tổ Lăng đi Thủ Mộ, chắc hẳn ngài sẽ không trách tội chứ?""Đế Tuấn! !" mặt mo của Linh Đế từ màu đỏ tím chuyển thành đen, mũi, miệng đồng thời thoát ra hắc khí ra ngoài, hai con mắt già nua vẩn đục càng thêm phun lửa.Thật là quá đáng!Thật sự là quá đáng quá mức!"Bên trong Long Phong Cư có thêm một thi thể mặc long bào, vả lại hoàn toàn thay đổi, dưới tình huống đó, tỷ lệ ngài còn sống thật ra thì không tính lớn, xử trí cung phi như thế chính là theo lệ cũ, phụ hoàng chớ giận." Lời tuy nói như thế, nhưng nét mặt Đế Tuấn, rõ ràng có mấy phần dương dương hả hê.Hắn vốn là cao thủ quen che giấu tâm tình chân thật, vào lúc này thì ngược lại, bị người nhìn ra suy nghĩ trong lòng, vậy cũng chỉ có một khả năng——Hắn cố ý.Dàn xếp ổn thỏa xong, Tiêu hoàng hậu khe khẽ đẩy nhi tử, ý bảo hắn đừng chọn lúc này mà chọc tức Linh Đế.Dù sao cũng thật vất vả mới tìm hắn trở về."Mẫu hậu, ngài cũng cảm thấy nhi thần làm sai? Con sai chổ nào đây? Chẳng lẽ Cửu Nhi làm Hoàng đế, còn phải cung dưỡng tam cung lục viện phi tử của phụ hoàng sao?" Đế Tuấn đúng lý không bỏ qua, miệng lưỡi bén nhọn cãi cọ, phất phất cây quạt nhỏ trong tay, trông rất đáng yêu.Dĩ nhiên, nếu như mọi người có thể quên tuổi thật của hắn, loại ngụy trang giả bộ nai tơ, giả trang ngây thơ có lẽ có thể đạt được hiệu quả."Ai nói muốn ngươi cung dưỡng, ai, thôi, dù sao tất cả giải tán, không đề cập nữa không đề cập nữa." Linh Đế phiền não phất tay một cái, biết rõ là Đế Tuấn cố ý, nhưng không có biện pháp nào."Phụ hoàng trở lại Đại đô, còn muốn gây dựng lại hậu cung sao?" Đế Tuấn cũng không buông tha đề tài này, từng bước từng bước ép sát hỏi tới.

Quyển 5 - Chương 483: Mị độc ai giải (3)