Mộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính…
Quyển 5 - Chương 484: Mị độc ai giải (4)
Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… "Phụ hoàng trở lại Đại đô, còn muốn gây dựng lại hậu cung sao?" Đế Tuấn cũng không buông tha đề tài này, từng bước từng bước ép sát hỏi tới.Linh Đế theo bản năng liếc Tiêu hoàng hậu bên cạnh đang im lặng cúi thấp đầu một cái, tức giận nói, "Ngươi bây giờ là Hoàng đế, hậu cung nên để cho nữ nhân của ngươi lấp đầy, làm gì còn chỗ thừa."Trong mắt Mộ Lăng Không như chứa dao, vút vút nhìn qua, nín thở trầm ngâm, chờ Đế Tuấn trả lời."Đích xác là không có chỗ thừa." Im hơi lặng tiếng bị cha chơi xỏ một cái, ở phía sau lưng vợ, móng vuốt sói đưa tới, ôm eo nhỏ nhắn thật chặc, sau khi xác định tất cả đều nằm ở trong lòng bàn tay, Đế Tuấn mới phấn khích tiếp tục cãi vả cùng Linh Đế, "Chỉ là, nếu như ngài muốn, làm thêm một tòa nhà cũng không khó, dù sao Lý quý nhân, Trương Tài nhân, Lưu trắc phi, Bạch mỹ nhân trước đây ngài sủng ái đều còn sống, ngoắc tay họ sẽ theo trở lại.""Cái này, không được tốt thôi." Linh Đế tiếp tục khốn quẫn, về phần tại sao bị nhi tử nhắc tới nữ nhân của mình lúc trước còn có thể sinh ra cảm giác tội ác , hắn không kịp ngẫm nghĩ nữa.Chẳng qua là cảm thấy không thích hợp đàm luận loại đề tài này ở trước mặt Tiêu Mạn nhi.Cho dù sống chung một chỗ gần cả đời, nàng cho tới bây giờ không có ăn chua uống dấm với hắn, giống như là không thèm để ý hắn và nữ nhân khác ở chung một chỗ, người ở bên lúc hắn gặp nguy hiểm, gấp gáp nhất vẫn là nàng.Điều này làm cho hắn mơ hồ sinh ra rất nhiều áy náy.Cái đêm nàng mạo hiểm lẻn vào Đại Tuyết Sơn kia, Linh Đế đột nhiên phát hiện, người bị thua thiệt nhiều nhất chính là nữ nhân đáng thương bị hắn sắp đặt ở trên hậu vị cả đời không được giải thoát.Hậu Thổ, ít nhất còn có Đại Tuyết Sơn.Những cô gái khác trong cung, còn có thế lực gia tộc chống đỡ sau lưng.Cũng chỉ có Tiêu Mạn nhi, rời bỏ tất cả, một lòng một dạ đi theo bên cạnh hắn, mười năm, hai mươi năm, cho đến vĩnh viễn.Trừ hắn ra, nàng hai bàn tay trắng.
"Phụ hoàng trở
lại Đại đô, còn muốn gây dựng lại hậu cung sao?" Đế Tuấn cũng không
buông tha đề tài này, từng bước từng bước ép sát hỏi tới.
Linh Đế theo bản năng liếc Tiêu hoàng hậu bên cạnh đang im lặng cúi thấp đầu
một cái, tức giận nói, "Ngươi bây giờ là Hoàng đế, hậu cung nên để cho
nữ nhân của ngươi lấp đầy, làm gì còn chỗ thừa."
Trong mắt Mộ Lăng Không như chứa dao, vút vút nhìn qua, nín thở trầm ngâm, chờ Đế Tuấn trả lời.
"Đích xác là không có chỗ thừa." Im hơi lặng tiếng bị cha chơi xỏ một cái, ở
phía sau lưng vợ, móng vuốt sói đưa tới, ôm eo nhỏ nhắn thật chặc, sau
khi xác định tất cả đều nằm ở trong lòng bàn tay, Đế Tuấn mới phấn khích tiếp tục cãi vả cùng Linh Đế, "Chỉ là, nếu như ngài muốn, làm thêm một
tòa nhà cũng không khó, dù sao Lý quý nhân, Trương Tài nhân, Lưu trắc
phi, Bạch mỹ nhân trước đây ngài sủng ái đều còn sống, ngoắc tay họ sẽ
theo trở lại."
"Cái này, không được tốt thôi." Linh Đế tiếp tục
khốn quẫn, về phần tại sao bị nhi tử nhắc tới nữ nhân của mình lúc trước còn có thể sinh ra cảm giác tội ác , hắn không kịp ngẫm nghĩ nữa.
Chẳng qua là cảm thấy không thích hợp đàm luận loại đề tài này ở trước mặt Tiêu Mạn nhi.
Cho dù sống chung một chỗ gần cả đời, nàng cho tới bây giờ không có ăn chua uống dấm với hắn, giống như là không thèm để ý hắn và nữ nhân khác ở
chung một chỗ, người ở bên lúc hắn gặp nguy hiểm, gấp gáp nhất vẫn là
nàng.
Điều này làm cho hắn mơ hồ sinh ra rất nhiều áy náy.
Cái đêm nàng mạo hiểm lẻn vào Đại Tuyết Sơn kia, Linh Đế đột nhiên phát
hiện, người bị thua thiệt nhiều nhất chính là nữ nhân đáng thương bị hắn sắp đặt ở trên hậu vị cả đời không được giải thoát.
Hậu Thổ, ít nhất còn có Đại Tuyết Sơn.
Những cô gái khác trong cung, còn có thế lực gia tộc chống đỡ sau lưng.
Cũng chỉ có Tiêu Mạn nhi, rời bỏ tất cả, một lòng một dạ đi theo bên cạnh hắn, mười năm, hai mươi năm, cho đến vĩnh viễn.
Trừ hắn ra, nàng hai bàn tay trắng.
Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… "Phụ hoàng trở lại Đại đô, còn muốn gây dựng lại hậu cung sao?" Đế Tuấn cũng không buông tha đề tài này, từng bước từng bước ép sát hỏi tới.Linh Đế theo bản năng liếc Tiêu hoàng hậu bên cạnh đang im lặng cúi thấp đầu một cái, tức giận nói, "Ngươi bây giờ là Hoàng đế, hậu cung nên để cho nữ nhân của ngươi lấp đầy, làm gì còn chỗ thừa."Trong mắt Mộ Lăng Không như chứa dao, vút vút nhìn qua, nín thở trầm ngâm, chờ Đế Tuấn trả lời."Đích xác là không có chỗ thừa." Im hơi lặng tiếng bị cha chơi xỏ một cái, ở phía sau lưng vợ, móng vuốt sói đưa tới, ôm eo nhỏ nhắn thật chặc, sau khi xác định tất cả đều nằm ở trong lòng bàn tay, Đế Tuấn mới phấn khích tiếp tục cãi vả cùng Linh Đế, "Chỉ là, nếu như ngài muốn, làm thêm một tòa nhà cũng không khó, dù sao Lý quý nhân, Trương Tài nhân, Lưu trắc phi, Bạch mỹ nhân trước đây ngài sủng ái đều còn sống, ngoắc tay họ sẽ theo trở lại.""Cái này, không được tốt thôi." Linh Đế tiếp tục khốn quẫn, về phần tại sao bị nhi tử nhắc tới nữ nhân của mình lúc trước còn có thể sinh ra cảm giác tội ác , hắn không kịp ngẫm nghĩ nữa.Chẳng qua là cảm thấy không thích hợp đàm luận loại đề tài này ở trước mặt Tiêu Mạn nhi.Cho dù sống chung một chỗ gần cả đời, nàng cho tới bây giờ không có ăn chua uống dấm với hắn, giống như là không thèm để ý hắn và nữ nhân khác ở chung một chỗ, người ở bên lúc hắn gặp nguy hiểm, gấp gáp nhất vẫn là nàng.Điều này làm cho hắn mơ hồ sinh ra rất nhiều áy náy.Cái đêm nàng mạo hiểm lẻn vào Đại Tuyết Sơn kia, Linh Đế đột nhiên phát hiện, người bị thua thiệt nhiều nhất chính là nữ nhân đáng thương bị hắn sắp đặt ở trên hậu vị cả đời không được giải thoát.Hậu Thổ, ít nhất còn có Đại Tuyết Sơn.Những cô gái khác trong cung, còn có thế lực gia tộc chống đỡ sau lưng.Cũng chỉ có Tiêu Mạn nhi, rời bỏ tất cả, một lòng một dạ đi theo bên cạnh hắn, mười năm, hai mươi năm, cho đến vĩnh viễn.Trừ hắn ra, nàng hai bàn tay trắng.