Tác giả:

Mộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính…

Quyển 5 - Chương 496: Trở về đại đô (6)

Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… "Ngươi làm sao để cho tiên đế đã chết xuất hiện đây?" Đây là chủ trương của Đế Tuấn, đương nhiên phải để cho Đế Tuấn nhức đầu, Linh Đế cũng không phản bác, trong lòng đánh bản nháp, chuẩn bị liệt kê toàn bộ tình huống có thể phát sinh ra ngoài, để cho hắn giải quyết."Chuyện này cứ giao cho nhi thần, chỉ cần phụ hoàng đồng ý, tất cả đều không thành vấn đề." Bán cái nút, cho thêm một viên thuốc an thần, Đế Tuấn cười không đáp."Một núi không thể chứa hai hổ, một quốc gia càng không thể có hai vị quân vương, Cửu nhi, chuyện như vậy giải quyết như thế nào?" Coi như hắn có sức che giấu tất cả, làm cho tất cả mọi chuyện đều hợp tình hợp lý, không khiến cho bách quan hiểu lầm, song cục diện to lớn cũng không dễ giải quyết.Đế Tuấn giơ lên hai ngón tay, "Thứ nhất, người trở về đại đô, hạ chiếu phế nhi thần, thứ hai, người sẽ xuất hiện với thân phận thái thượng hoàng, con cũng không ngại làm một hoàng đế bù nhìn."Thái Nhất co rúm lại một chỗ, cuối cùng không dám lắm mồm đánh giá.Chỉ là trong lòng âm thầm suy nghĩ, làm gì có người nào như Đế Tuấn can đảm làm tượng gỗ, Mạc Thương quốc chuyện hiếm quả thật không ít.Linh Đế cũng không được tự nhiên.Phế Cửu nhi?Vậy nghĩ cũng không muốn nghĩ, thật vất vả mới bồi dưỡng được người kế vị, hao tốn của mình bao nhiêu tâm huyết, há có thể giống như trò đùa, muốn lập liền lập phế liên phế.Làm thái thượng hoàng sao, ngược lại đây là chủ ý rất tốt.Mọi việc do hắn quyết định, mới hảo hảo đốc thúc Đế Tuấn đi lên, để cho hắn mau sớm quen thuộc việc triều chính, tránh làm mọi việc rối loạn."Nhưng mà, có một số việc người cần phải nhớ, nếu phụ hoàng làm thái thượng hoàng, hậu cung của nhi thần người cũng không thể động, nếu không truyền ra ngoài, nói thì dễ nhưng nghe thì khó a." Đế Tuấn nghiêm mặt nhắc lại, đem chuyện này là quan trọng nhất.Con ngươi Linh Đế chán nản hướng về phía người giở giọng, liên tiếp ném tới khinh bỉ cùng xem thường.Hắn cũng đã cam kết quá nửa đời sau sẽ đối xử tốt với Tiêu hoàng hậu, tiểu tử thối còn trong sáng ngoài tối nhắc nhở.

"Ngươi làm sao để cho tiên đế đã chết xuất hiện đây?" Đây là chủ trương của Đế Tuấn, đương nhiên phải để cho Đế Tuấn nhức đầu, Linh Đế cũng không phản bác, trong lòng đánh bản nháp, chuẩn bị liệt kê toàn bộ tình huống có thể phát sinh ra ngoài, để cho hắn giải quyết.

"Chuyện này cứ giao cho nhi thần, chỉ cần phụ hoàng đồng ý, tất cả đều không thành vấn đề." Bán cái nút, cho thêm một viên thuốc an thần, Đế Tuấn cười không đáp.

"Một núi không thể chứa hai hổ, một quốc gia càng không thể có hai vị quân vương, Cửu nhi, chuyện như vậy giải quyết như thế nào?" Coi như hắn có sức che giấu tất cả, làm cho tất cả mọi chuyện đều hợp tình hợp lý, không khiến cho bách quan hiểu lầm, song cục diện to lớn cũng không dễ giải quyết.

Đế Tuấn giơ lên hai ngón tay, "Thứ nhất, người trở về đại đô, hạ chiếu phế nhi thần, thứ hai, người sẽ xuất hiện với thân phận thái thượng hoàng, con cũng không ngại làm một hoàng đế bù nhìn."

Thái Nhất co rúm lại một chỗ, cuối cùng không dám lắm mồm đánh giá.

Chỉ là trong lòng âm thầm suy nghĩ, làm gì có người nào như Đế Tuấn can đảm làm tượng gỗ, Mạc Thương quốc chuyện hiếm quả thật không ít.

Linh Đế cũng không được tự nhiên.

Phế Cửu nhi?

Vậy nghĩ cũng không muốn nghĩ, thật vất vả mới bồi dưỡng được người kế vị, hao tốn của mình bao nhiêu tâm huyết, há có thể giống như trò đùa, muốn lập liền lập phế liên phế.

Làm thái thượng hoàng sao, ngược lại đây là chủ ý rất tốt.

Mọi việc do hắn quyết định, mới hảo hảo đốc thúc Đế Tuấn đi lên, để cho hắn mau sớm quen thuộc việc triều chính, tránh làm mọi việc rối loạn.

"Nhưng mà, có một số việc người cần phải nhớ, nếu phụ hoàng làm thái thượng hoàng, hậu cung của nhi thần người cũng không thể động, nếu không truyền ra ngoài, nói thì dễ nhưng nghe thì khó a." Đế Tuấn nghiêm mặt nhắc lại, đem chuyện này là quan trọng nhất.

Con ngươi Linh Đế chán nản hướng về phía người giở giọng, liên tiếp ném tới khinh bỉ cùng xem thường.

Hắn cũng đã cam kết quá nửa đời sau sẽ đối xử tốt với Tiêu hoàng hậu, tiểu tử thối còn trong sáng ngoài tối nhắc nhở.

Phu Quân Trắng Mịn Là Con SóiTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMộ Lăng Không là người rất hẹp hòi, người giang hồ ai ai cũng biết. Nàng sẽ vì chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi, cầm theo kiếm trúc, đuổi giết người ta tận chân trời, điều đáng sợ là cho dù người trốn trong hang chuột, cũng quyết đào hang, đánh cho người ta thương tích khắp người. Nhưng mà, trên tay của nàng không có sinh mệnh của ai. Bình thường nàng chỉ nói cho hả giận mà thôi, phát hết hỏa khí rồi, cũng không tính nữa, ví như đối thủ không tái phạm, không tới trêu chọc nàng nữa, trong nháy mắt nàng sẽ quên đi mối hận này. Dù là trong tương lai, gặp mặt trên đường, nàng tuyệt đối không nhìn bằng nửa con mắt, chứ đứng nói gì đến báo thù. Nàng nổi tiếng lúc 11 tuổi, đến tuổi 16, đã không có người nguyện ý đối nghịch cùng nàng. Thiếu nữ tính tình cổ quái, một thân võ công, cao cường hơn người, không ai biết sư phụ nàng là ai, càng không có ai biết nàng thuộc gia thế võ học nào trên giang hồ, đột nhiên xuất hiện, cô độc, vào nam ra bắc, gây chuyện sinh sự. Sớm có lời tiên đoán, lấy tính… "Ngươi làm sao để cho tiên đế đã chết xuất hiện đây?" Đây là chủ trương của Đế Tuấn, đương nhiên phải để cho Đế Tuấn nhức đầu, Linh Đế cũng không phản bác, trong lòng đánh bản nháp, chuẩn bị liệt kê toàn bộ tình huống có thể phát sinh ra ngoài, để cho hắn giải quyết."Chuyện này cứ giao cho nhi thần, chỉ cần phụ hoàng đồng ý, tất cả đều không thành vấn đề." Bán cái nút, cho thêm một viên thuốc an thần, Đế Tuấn cười không đáp."Một núi không thể chứa hai hổ, một quốc gia càng không thể có hai vị quân vương, Cửu nhi, chuyện như vậy giải quyết như thế nào?" Coi như hắn có sức che giấu tất cả, làm cho tất cả mọi chuyện đều hợp tình hợp lý, không khiến cho bách quan hiểu lầm, song cục diện to lớn cũng không dễ giải quyết.Đế Tuấn giơ lên hai ngón tay, "Thứ nhất, người trở về đại đô, hạ chiếu phế nhi thần, thứ hai, người sẽ xuất hiện với thân phận thái thượng hoàng, con cũng không ngại làm một hoàng đế bù nhìn."Thái Nhất co rúm lại một chỗ, cuối cùng không dám lắm mồm đánh giá.Chỉ là trong lòng âm thầm suy nghĩ, làm gì có người nào như Đế Tuấn can đảm làm tượng gỗ, Mạc Thương quốc chuyện hiếm quả thật không ít.Linh Đế cũng không được tự nhiên.Phế Cửu nhi?Vậy nghĩ cũng không muốn nghĩ, thật vất vả mới bồi dưỡng được người kế vị, hao tốn của mình bao nhiêu tâm huyết, há có thể giống như trò đùa, muốn lập liền lập phế liên phế.Làm thái thượng hoàng sao, ngược lại đây là chủ ý rất tốt.Mọi việc do hắn quyết định, mới hảo hảo đốc thúc Đế Tuấn đi lên, để cho hắn mau sớm quen thuộc việc triều chính, tránh làm mọi việc rối loạn."Nhưng mà, có một số việc người cần phải nhớ, nếu phụ hoàng làm thái thượng hoàng, hậu cung của nhi thần người cũng không thể động, nếu không truyền ra ngoài, nói thì dễ nhưng nghe thì khó a." Đế Tuấn nghiêm mặt nhắc lại, đem chuyện này là quan trọng nhất.Con ngươi Linh Đế chán nản hướng về phía người giở giọng, liên tiếp ném tới khinh bỉ cùng xem thường.Hắn cũng đã cam kết quá nửa đời sau sẽ đối xử tốt với Tiêu hoàng hậu, tiểu tử thối còn trong sáng ngoài tối nhắc nhở.

Quyển 5 - Chương 496: Trở về đại đô (6)