"Két!" Cánh cổng chạm trổ đang khép chặt đột nhiên bị một sức lực mạnh mẽ kéo ra, phát ra một tiếng khổng lồ tiếng vang, đánh thức Văn Hinh đang ngủ trên ghế sa lon. Văn Hinh bị tiếng vang cực lớn làm cho cả kinh xém chút nữa nhảy dựng lên, đang loay hoay tìm kiếm nơi phát ra âm thanh thì ánh mắt hốt hoảng bỗng nhìn thấy một người đang đi từ ngoài cửa vào, kinh hoảng trên mặt lập tức chuyển thành sự vui mừng, "Anh đã về rồi!" Cô đi chân trần, mừng rỡ chạy tới bên cạnh người kia, trong nụ cười vui sướng lại có mấy phần thoải mái, mấy phần thẹn thùng, còn có mấy phần chần chờ. Cô đi tới bên cạnh hắn, nhưng mùi rượu nồng nặc lập tức bao trùm lên khứu giác của cô, làm cô khẽ nhíu mày, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không giảm bớt, "Sao lại uống nhiều rượu như vậy, uống rượu có hại cho sức khỏe, sau này nên uống ít một chút!" Cô như một người vợ càu nhàu bên tai hắn, nhưng không nghĩ rằng, đáp lại sự quan tâm của mình lại là một ánh mắt giễu cợt. Du Thần Ích lạnh lùng liếc Văn Hinh một cái,…

Chương 158: Khoản vay nặng lãi (5)

Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng ChútTác giả: Tố Diện Yêu NhiêuTruyện Ngôn Tình"Két!" Cánh cổng chạm trổ đang khép chặt đột nhiên bị một sức lực mạnh mẽ kéo ra, phát ra một tiếng khổng lồ tiếng vang, đánh thức Văn Hinh đang ngủ trên ghế sa lon. Văn Hinh bị tiếng vang cực lớn làm cho cả kinh xém chút nữa nhảy dựng lên, đang loay hoay tìm kiếm nơi phát ra âm thanh thì ánh mắt hốt hoảng bỗng nhìn thấy một người đang đi từ ngoài cửa vào, kinh hoảng trên mặt lập tức chuyển thành sự vui mừng, "Anh đã về rồi!" Cô đi chân trần, mừng rỡ chạy tới bên cạnh người kia, trong nụ cười vui sướng lại có mấy phần thoải mái, mấy phần thẹn thùng, còn có mấy phần chần chờ. Cô đi tới bên cạnh hắn, nhưng mùi rượu nồng nặc lập tức bao trùm lên khứu giác của cô, làm cô khẽ nhíu mày, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không giảm bớt, "Sao lại uống nhiều rượu như vậy, uống rượu có hại cho sức khỏe, sau này nên uống ít một chút!" Cô như một người vợ càu nhàu bên tai hắn, nhưng không nghĩ rằng, đáp lại sự quan tâm của mình lại là một ánh mắt giễu cợt. Du Thần Ích lạnh lùng liếc Văn Hinh một cái,… “ Vậy thì cô kí tên ở đây .”Diêu Phương đưa bút và hợp đồng cho Văn Hinh kí, chờ cô kí tên của mình xuống bản hợp đồng, bà cũng kí tên mình.Hợp đồng được in thành hai bản, một bản được đưa cho Văn Hinh, còn một bản Diêu Phương giữ,“ Trước cô về phòng nghỉ ngơi đi, hiện giờ cô đang có thai, nhất định phải chú ý nghỉ ngơi dưỡng sức nhiều, biết không?’"Cám ơn, tôi biết rõ rồi.”Văn Hinh nhẹ nhàng gật đầu với bà, sau đó cầm lấy bản hợp đồng rời khỏi phòng.Văn Hinh vừa mới rời đi, Lạc Tình đã tiến vào,“ Bác, bác tìm người phụ nữ kia có việc gì vậy?”Cô ta đi tới bên cạnh Diêu Phương, vừa định ngồi xuống, lại liếc mắt thấy bản hợp đồng đặt trên bàn trà, mới tò mò cầm lên nhìn.Nhìn xong, sắc mặt cô ta lập tức thay đổi,“ Bác, bác cũng thật sự tin tưởng đứa nhỏ trong bụng cô ta là của anh họ sao?”Có đánh chết cô ta cũng không tin.Diêu Phương nâng ly trà trên bàn lên nhấp một ngụm nhỏ , sau đó mới liếc mắt nhìn Lạc Tình, nói:“ Bác tin.”Bà nhìn ra được, Văn Hinh cũng không phải loại phụ nữ tùy tiện. quan trọng hơn là, lần này chính Du Thần ích mang cô về, nếu Du Thần Ích đã tin tưởng cô ấy, vậy thì bà không có lí do gì không tin rồi.Lạc Tình nghe vậy, lập tức ngơ ngẩn, cô chưa bao giờ gặp qua một Diêu Phương như vậy, lại tin tưởng một người ngoài, khiến cô ta đối với Văn Hinh hận lại thêm sâu hơn.Nhưng mà lúc này, thứ cô quan tâm không phải điều này, mà là…"Vậy. . . . . . Nếu như đứa bé kia thật sự là của anh họ, bác tính như thế nào?”Thứ mà cô chân chính quan tâm chính là điều này, bây giờ mặc dù người phụ nữ kia chỉ ở nhà họ Du để chờ sinh đẻ xong, nhưng ai có thể nói chính xác cho cô, biết đâu sau khi Văn Hinh sinh đứa bé ra lại có biến cố gì thì sao?"Đợi cô ấy sinh xong đứa bé rồi nói sau.”Diêu Phương cũng không nói sẽ lập tức đuổi Văn Hinh đi , mà bà vẫn lưu lại cho hai bên một con đường sống. bà nhìn ra được, lần này Văn Hinh trở về, thái độ của Du Thần Ích đã thay đổi hẳn. mặc dù vẫn dùng lời lẽ lạnh nhạt, nhưng không giống lúc trước vừa nhìn thấy cô ấy liền bỏ đi, điều này… có phải đại biểu rằng có điều gì đó đang từ từ hình thành giữa hai người họ không?Lạc Tình nghe vậy, âm thầm c*n m** d***, xiết chặt bản hợp đồng trong tay. Đột nhiên khóe miệng cô ta gợi lên một tia hung ác, cực kì nguy hiểm, cô ta cười lạnh, ánh mắt xẹt qua bản hợp đồng một chút.Chờ Lạc Tình đi khỏi, Diêu Phương kêu gì Lý vào phòng,“ dì Lý, văn Hinh hiện giờ đang có bầu, về sau dì phải chăm sóc kĩ cô ấy hơn, đồ ăn hàng ngày của cô ấy cần được tăng cường dinh dưỡng, cô ấy gầy quá, đối với thai nhi không tốt.”"Dạ, phu nhân!"Dì Lý gật đầu, trong lòng vô cùng vui vẻ, bởi vì Diêu Phương quan tâm tới Văn Hinh như vậy, cho dù Diêu Phương không nói, bà cũng sẽ chắm sóc Văn Hinh thật tốt, đứa bé kia thật sự rất khổ.

“ Vậy thì cô kí tên ở đây .”

Diêu Phương đưa bút và hợp đồng cho Văn Hinh kí, chờ cô kí tên của mình xuống bản hợp đồng, bà cũng kí tên mình.

Hợp đồng được in thành hai bản, một bản được đưa cho Văn Hinh, còn một bản Diêu Phương giữ,

“ Trước cô về phòng nghỉ ngơi đi, hiện giờ cô đang có thai, nhất định phải chú ý nghỉ ngơi dưỡng sức nhiều, biết không?’

"Cám ơn, tôi biết rõ rồi.”

Văn Hinh nhẹ nhàng gật đầu với bà, sau đó cầm lấy bản hợp đồng rời khỏi phòng.

Văn Hinh vừa mới rời đi, Lạc Tình đã tiến vào,

“ Bác, bác tìm người phụ nữ kia có việc gì vậy?”

Cô ta đi tới bên cạnh Diêu Phương, vừa định ngồi xuống, lại liếc mắt thấy bản hợp đồng đặt trên bàn trà, mới tò mò cầm lên nhìn.

Nhìn xong, sắc mặt cô ta lập tức thay đổi,

“ Bác, bác cũng thật sự tin tưởng đứa nhỏ trong bụng cô ta là của anh họ sao?”

Có đánh chết cô ta cũng không tin.

Diêu Phương nâng ly trà trên bàn lên nhấp một ngụm nhỏ , sau đó mới liếc mắt nhìn Lạc Tình, nói:

“ Bác tin.”

Bà nhìn ra được, Văn Hinh cũng không phải loại phụ nữ tùy tiện. quan trọng hơn là, lần này chính Du Thần ích mang cô về, nếu Du Thần Ích đã tin tưởng cô ấy, vậy thì bà không có lí do gì không tin rồi.

Lạc Tình nghe vậy, lập tức ngơ ngẩn, cô chưa bao giờ gặp qua một Diêu Phương như vậy, lại tin tưởng một người ngoài, khiến cô ta đối với Văn Hinh hận lại thêm sâu hơn.

Nhưng mà lúc này, thứ cô quan tâm không phải điều này, mà là…

"Vậy. . . . . . Nếu như đứa bé kia thật sự là của anh họ, bác tính như thế nào?”

Thứ mà cô chân chính quan tâm chính là điều này, bây giờ mặc dù người phụ nữ kia chỉ ở nhà họ Du để chờ sinh đẻ xong, nhưng ai có thể nói chính xác cho cô, biết đâu sau khi Văn Hinh sinh đứa bé ra lại có biến cố gì thì sao?

"Đợi cô ấy sinh xong đứa bé rồi nói sau.”

Diêu Phương cũng không nói sẽ lập tức đuổi Văn Hinh đi , mà bà vẫn lưu lại cho hai bên một con đường sống. bà nhìn ra được, lần này Văn Hinh trở về, thái độ của Du Thần Ích đã thay đổi hẳn. mặc dù vẫn dùng lời lẽ lạnh nhạt, nhưng không giống lúc trước vừa nhìn thấy cô ấy liền bỏ đi, điều này… có phải đại biểu rằng có điều gì đó đang từ từ hình thành giữa hai người họ không?

Lạc Tình nghe vậy, âm thầm c*n m** d***, xiết chặt bản hợp đồng trong tay. Đột nhiên khóe miệng cô ta gợi lên một tia hung ác, cực kì nguy hiểm, cô ta cười lạnh, ánh mắt xẹt qua bản hợp đồng một chút.

Chờ Lạc Tình đi khỏi, Diêu Phương kêu gì Lý vào phòng,

“ dì Lý, văn Hinh hiện giờ đang có bầu, về sau dì phải chăm sóc kĩ cô ấy hơn, đồ ăn hàng ngày của cô ấy cần được tăng cường dinh dưỡng, cô ấy gầy quá, đối với thai nhi không tốt.”

"Dạ, phu nhân!"

Dì Lý gật đầu, trong lòng vô cùng vui vẻ, bởi vì Diêu Phương quan tâm tới Văn Hinh như vậy, cho dù Diêu Phương không nói, bà cũng sẽ chắm sóc Văn Hinh thật tốt, đứa bé kia thật sự rất khổ.

Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng ChútTác giả: Tố Diện Yêu NhiêuTruyện Ngôn Tình"Két!" Cánh cổng chạm trổ đang khép chặt đột nhiên bị một sức lực mạnh mẽ kéo ra, phát ra một tiếng khổng lồ tiếng vang, đánh thức Văn Hinh đang ngủ trên ghế sa lon. Văn Hinh bị tiếng vang cực lớn làm cho cả kinh xém chút nữa nhảy dựng lên, đang loay hoay tìm kiếm nơi phát ra âm thanh thì ánh mắt hốt hoảng bỗng nhìn thấy một người đang đi từ ngoài cửa vào, kinh hoảng trên mặt lập tức chuyển thành sự vui mừng, "Anh đã về rồi!" Cô đi chân trần, mừng rỡ chạy tới bên cạnh người kia, trong nụ cười vui sướng lại có mấy phần thoải mái, mấy phần thẹn thùng, còn có mấy phần chần chờ. Cô đi tới bên cạnh hắn, nhưng mùi rượu nồng nặc lập tức bao trùm lên khứu giác của cô, làm cô khẽ nhíu mày, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không giảm bớt, "Sao lại uống nhiều rượu như vậy, uống rượu có hại cho sức khỏe, sau này nên uống ít một chút!" Cô như một người vợ càu nhàu bên tai hắn, nhưng không nghĩ rằng, đáp lại sự quan tâm của mình lại là một ánh mắt giễu cợt. Du Thần Ích lạnh lùng liếc Văn Hinh một cái,… “ Vậy thì cô kí tên ở đây .”Diêu Phương đưa bút và hợp đồng cho Văn Hinh kí, chờ cô kí tên của mình xuống bản hợp đồng, bà cũng kí tên mình.Hợp đồng được in thành hai bản, một bản được đưa cho Văn Hinh, còn một bản Diêu Phương giữ,“ Trước cô về phòng nghỉ ngơi đi, hiện giờ cô đang có thai, nhất định phải chú ý nghỉ ngơi dưỡng sức nhiều, biết không?’"Cám ơn, tôi biết rõ rồi.”Văn Hinh nhẹ nhàng gật đầu với bà, sau đó cầm lấy bản hợp đồng rời khỏi phòng.Văn Hinh vừa mới rời đi, Lạc Tình đã tiến vào,“ Bác, bác tìm người phụ nữ kia có việc gì vậy?”Cô ta đi tới bên cạnh Diêu Phương, vừa định ngồi xuống, lại liếc mắt thấy bản hợp đồng đặt trên bàn trà, mới tò mò cầm lên nhìn.Nhìn xong, sắc mặt cô ta lập tức thay đổi,“ Bác, bác cũng thật sự tin tưởng đứa nhỏ trong bụng cô ta là của anh họ sao?”Có đánh chết cô ta cũng không tin.Diêu Phương nâng ly trà trên bàn lên nhấp một ngụm nhỏ , sau đó mới liếc mắt nhìn Lạc Tình, nói:“ Bác tin.”Bà nhìn ra được, Văn Hinh cũng không phải loại phụ nữ tùy tiện. quan trọng hơn là, lần này chính Du Thần ích mang cô về, nếu Du Thần Ích đã tin tưởng cô ấy, vậy thì bà không có lí do gì không tin rồi.Lạc Tình nghe vậy, lập tức ngơ ngẩn, cô chưa bao giờ gặp qua một Diêu Phương như vậy, lại tin tưởng một người ngoài, khiến cô ta đối với Văn Hinh hận lại thêm sâu hơn.Nhưng mà lúc này, thứ cô quan tâm không phải điều này, mà là…"Vậy. . . . . . Nếu như đứa bé kia thật sự là của anh họ, bác tính như thế nào?”Thứ mà cô chân chính quan tâm chính là điều này, bây giờ mặc dù người phụ nữ kia chỉ ở nhà họ Du để chờ sinh đẻ xong, nhưng ai có thể nói chính xác cho cô, biết đâu sau khi Văn Hinh sinh đứa bé ra lại có biến cố gì thì sao?"Đợi cô ấy sinh xong đứa bé rồi nói sau.”Diêu Phương cũng không nói sẽ lập tức đuổi Văn Hinh đi , mà bà vẫn lưu lại cho hai bên một con đường sống. bà nhìn ra được, lần này Văn Hinh trở về, thái độ của Du Thần Ích đã thay đổi hẳn. mặc dù vẫn dùng lời lẽ lạnh nhạt, nhưng không giống lúc trước vừa nhìn thấy cô ấy liền bỏ đi, điều này… có phải đại biểu rằng có điều gì đó đang từ từ hình thành giữa hai người họ không?Lạc Tình nghe vậy, âm thầm c*n m** d***, xiết chặt bản hợp đồng trong tay. Đột nhiên khóe miệng cô ta gợi lên một tia hung ác, cực kì nguy hiểm, cô ta cười lạnh, ánh mắt xẹt qua bản hợp đồng một chút.Chờ Lạc Tình đi khỏi, Diêu Phương kêu gì Lý vào phòng,“ dì Lý, văn Hinh hiện giờ đang có bầu, về sau dì phải chăm sóc kĩ cô ấy hơn, đồ ăn hàng ngày của cô ấy cần được tăng cường dinh dưỡng, cô ấy gầy quá, đối với thai nhi không tốt.”"Dạ, phu nhân!"Dì Lý gật đầu, trong lòng vô cùng vui vẻ, bởi vì Diêu Phương quan tâm tới Văn Hinh như vậy, cho dù Diêu Phương không nói, bà cũng sẽ chắm sóc Văn Hinh thật tốt, đứa bé kia thật sự rất khổ.

Chương 158: Khoản vay nặng lãi (5)