Khách sạn "Thiên Kinh"..... Căn phòng sang trọng, vô cùng náo nhiệt, ngập tràn ánh sáng lung linh, kì ảo bỗng trở nên im lặng bởi sự xuất hiện của một thân ảnh màu bạc. Người đàn ông cả người toát lên khí thế vương giả, cao ngạo tôn quý. Từ trong đám đông, cô gái vô cùng quyến rũ diện trên mình bộ lễ phục màu đỏ bó sát, ôm lấy cánh tay người đàn ông. - Kình, anh làm em chờ mãi. - Bé cưng, thiệt thòi cho em. Cô gái cười ngọt ngào tỏ rõ chủ quyền. Cô ta vô cùng tự tin cho mình đã hoàn toàn mê hoặc được người đàn ông Vương giả này. Cô ta là người đầu tiên vượt qua thời hạn 1tháng của Lôi Kình. Trên khán đài, một phụ nữ tuổi ngoài 40 nhưng dường như thời gian không để lại dấu vết trên người bà ta. Bà ta diện một bộ sườn xám màu đen tôn lên dáng người mảnh khảnh hấp dẫn. - Cảm ơn mọi người đã yêu mến, bỏ ra thời gian quý báu đến tham dự tiệc sinh nhật của Phan An tôi. Thời gian đúng là kẻ thù của phụ nữ. Bây giờ mọi người ai cũng thấy tôi giống một bà thím phải không? Cả hội trường ngập…
Chương 35: Đây mới đúng là hắn
Bản Hợp Đồng Tà Ác: Tổng Tài Xin Buông Tha Cho TôiTác giả: Tiểu ƯuTruyện Ngôn TìnhKhách sạn "Thiên Kinh"..... Căn phòng sang trọng, vô cùng náo nhiệt, ngập tràn ánh sáng lung linh, kì ảo bỗng trở nên im lặng bởi sự xuất hiện của một thân ảnh màu bạc. Người đàn ông cả người toát lên khí thế vương giả, cao ngạo tôn quý. Từ trong đám đông, cô gái vô cùng quyến rũ diện trên mình bộ lễ phục màu đỏ bó sát, ôm lấy cánh tay người đàn ông. - Kình, anh làm em chờ mãi. - Bé cưng, thiệt thòi cho em. Cô gái cười ngọt ngào tỏ rõ chủ quyền. Cô ta vô cùng tự tin cho mình đã hoàn toàn mê hoặc được người đàn ông Vương giả này. Cô ta là người đầu tiên vượt qua thời hạn 1tháng của Lôi Kình. Trên khán đài, một phụ nữ tuổi ngoài 40 nhưng dường như thời gian không để lại dấu vết trên người bà ta. Bà ta diện một bộ sườn xám màu đen tôn lên dáng người mảnh khảnh hấp dẫn. - Cảm ơn mọi người đã yêu mến, bỏ ra thời gian quý báu đến tham dự tiệc sinh nhật của Phan An tôi. Thời gian đúng là kẻ thù của phụ nữ. Bây giờ mọi người ai cũng thấy tôi giống một bà thím phải không? Cả hội trường ngập… Ngồi trên chiếc ghế da cao cấp, đầy uy quyền, hắn nhìn chăm chú vào chiếc hộp màu nâu trên bàn- Điện hạ, vừa rồi Phúc bá báo Hạ tiểu thư mất tícj mà ở đây chúng ta lại nhận được chiếc hộp kì lạ này. Liệu có phải là quá mức trùng hợp không?- Mộc Ảnh phân tích- Mở ra!- Lôi Kình ra lệnhTuy không muốn mở vì sợ trong đó có gì ảnh hưởng tới điện hạ nhưng Mộc Ảnh vẫn phải làm. Không ai được phép trái lời điện hạ.Ngoài dự liệu của Mộc Ảnh, bên trong chỉ có một chiếc điện thoại đang phát sáng. Một hàng số dài ẩn hiện trên màn hình-Alô!- hắn bình thản trả lờiĐầu dây bên kia là một giọng nam ma mị( vâng, chính là Nhiếp Thanh)-" Lôi tổng, vui vì anh bắt máy"- hắn ta nói như cô cùng quen biết- Vào thẳng vấn đề đi.- Lôi Kình nhàn nhạt mở miệng- " Được! Bây giờ Hạ Như Băng đang ở chỗ tôi. Nếu muốn nhìn thấy cô ta thì chuẩn bị cho tôi một triệu đô. Bằng không cô ta có xảy ra chuyện gì thì đừng trách tôi."- Nhiếp Thanh nói vô cùng tự tin. Trước đó hắn ta đã điều tra và biết được Như Băng rất đặc biệt với Lôi Kình. Bởi cô là phụ nữ đầu tiên được hắn mang về "Bảo Đế thành".Ha...như nghe được chuyện cười hắn cười thành tiếng- Nhiếp Thanh cậu cho rằng Lôi Kình tôi vì một bộ quần áo mà để bị uy h**p sao? Xin lỗi vì làm cậu thất vọng. Cảnh báo trước là mạng của cậu không biết còn kéo dài tới bao lâu.Không cho Nhiếp Thanh thời gian phản ứng thì Lôi Kình đã cúp máy. Muốn uy h**p hắn? Đừng hòng! Hắn là ma vương của ma vương nên chỉ có hắn ra lệnh chứ không kẻ nào được phép uy h**p, ra lệnh cho hắn. Với hắn, cô là một vật nhỏ mà hắn còn hứng thú mà thôi. Đây mới chính là hắn, độc ác, tàn nhẫn, máu lạnh vô tình,...- Điện hạ, đã tra được tung tích của bọn chúng.Tiếp tục xem tài liệu hắn không buồn ngẩng đầu nói- Bảo Hoả cho người tới xử chúng. Phải mang người về đây an toàn.- hắn ra lệnhNghe phân phó, Mộc Ảnh nhanh chóng ly khai. Căn phòng chỉ còn mình hắn. Buông tài liệu ra hắn lười biếng dựa vào ghế. Hắn sẽ không để ai nắm được điểm yếu của mình. Muốn làm tử huyệt của hắn? Cô không xứng!
Ngồi trên chiếc ghế da cao cấp, đầy uy quyền, hắn nhìn chăm chú vào chiếc hộp màu nâu trên bàn
- Điện hạ, vừa rồi Phúc bá báo Hạ tiểu thư mất tícj mà ở đây chúng ta lại nhận được chiếc hộp kì lạ này. Liệu có phải là quá mức trùng hợp không?- Mộc Ảnh phân tích
- Mở ra!- Lôi Kình ra lệnh
Tuy không muốn mở vì sợ trong đó có gì ảnh hưởng tới điện hạ nhưng Mộc Ảnh vẫn phải làm. Không ai được phép trái lời điện hạ.
Ngoài dự liệu của Mộc Ảnh, bên trong chỉ có một chiếc điện thoại đang phát sáng. Một hàng số dài ẩn hiện trên màn hình
-Alô!- hắn bình thản trả lời
Đầu dây bên kia là một giọng nam ma mị( vâng, chính là Nhiếp Thanh)
-" Lôi tổng, vui vì anh bắt máy"- hắn ta nói như cô cùng quen biết
- Vào thẳng vấn đề đi.- Lôi Kình nhàn nhạt mở miệng
- " Được! Bây giờ Hạ Như Băng đang ở chỗ tôi. Nếu muốn nhìn thấy cô ta thì chuẩn bị cho tôi một triệu đô. Bằng không cô ta có xảy ra chuyện gì thì đừng trách tôi."- Nhiếp Thanh nói vô cùng tự tin. Trước đó hắn ta đã điều tra và biết được Như Băng rất đặc biệt với Lôi Kình. Bởi cô là phụ nữ đầu tiên được hắn mang về "Bảo Đế thành".
Ha...như nghe được chuyện cười hắn cười thành tiếng
- Nhiếp Thanh cậu cho rằng Lôi Kình tôi vì một bộ quần áo mà để bị uy h**p sao? Xin lỗi vì làm cậu thất vọng. Cảnh báo trước là mạng của cậu không biết còn kéo dài tới bao lâu.
Không cho Nhiếp Thanh thời gian phản ứng thì Lôi Kình đã cúp máy. Muốn uy h**p hắn? Đừng hòng! Hắn là ma vương của ma vương nên chỉ có hắn ra lệnh chứ không kẻ nào được phép uy h**p, ra lệnh cho hắn. Với hắn, cô là một vật nhỏ mà hắn còn hứng thú mà thôi. Đây mới chính là hắn, độc ác, tàn nhẫn, máu lạnh vô tình,...
- Điện hạ, đã tra được tung tích của bọn chúng.
Tiếp tục xem tài liệu hắn không buồn ngẩng đầu nói
- Bảo Hoả cho người tới xử chúng. Phải mang người về đây an toàn.- hắn ra lệnh
Nghe phân phó, Mộc Ảnh nhanh chóng ly khai. Căn phòng chỉ còn mình hắn. Buông tài liệu ra hắn lười biếng dựa vào ghế. Hắn sẽ không để ai nắm được điểm yếu của mình. Muốn làm tử huyệt của hắn? Cô không xứng!
Bản Hợp Đồng Tà Ác: Tổng Tài Xin Buông Tha Cho TôiTác giả: Tiểu ƯuTruyện Ngôn TìnhKhách sạn "Thiên Kinh"..... Căn phòng sang trọng, vô cùng náo nhiệt, ngập tràn ánh sáng lung linh, kì ảo bỗng trở nên im lặng bởi sự xuất hiện của một thân ảnh màu bạc. Người đàn ông cả người toát lên khí thế vương giả, cao ngạo tôn quý. Từ trong đám đông, cô gái vô cùng quyến rũ diện trên mình bộ lễ phục màu đỏ bó sát, ôm lấy cánh tay người đàn ông. - Kình, anh làm em chờ mãi. - Bé cưng, thiệt thòi cho em. Cô gái cười ngọt ngào tỏ rõ chủ quyền. Cô ta vô cùng tự tin cho mình đã hoàn toàn mê hoặc được người đàn ông Vương giả này. Cô ta là người đầu tiên vượt qua thời hạn 1tháng của Lôi Kình. Trên khán đài, một phụ nữ tuổi ngoài 40 nhưng dường như thời gian không để lại dấu vết trên người bà ta. Bà ta diện một bộ sườn xám màu đen tôn lên dáng người mảnh khảnh hấp dẫn. - Cảm ơn mọi người đã yêu mến, bỏ ra thời gian quý báu đến tham dự tiệc sinh nhật của Phan An tôi. Thời gian đúng là kẻ thù của phụ nữ. Bây giờ mọi người ai cũng thấy tôi giống một bà thím phải không? Cả hội trường ngập… Ngồi trên chiếc ghế da cao cấp, đầy uy quyền, hắn nhìn chăm chú vào chiếc hộp màu nâu trên bàn- Điện hạ, vừa rồi Phúc bá báo Hạ tiểu thư mất tícj mà ở đây chúng ta lại nhận được chiếc hộp kì lạ này. Liệu có phải là quá mức trùng hợp không?- Mộc Ảnh phân tích- Mở ra!- Lôi Kình ra lệnhTuy không muốn mở vì sợ trong đó có gì ảnh hưởng tới điện hạ nhưng Mộc Ảnh vẫn phải làm. Không ai được phép trái lời điện hạ.Ngoài dự liệu của Mộc Ảnh, bên trong chỉ có một chiếc điện thoại đang phát sáng. Một hàng số dài ẩn hiện trên màn hình-Alô!- hắn bình thản trả lờiĐầu dây bên kia là một giọng nam ma mị( vâng, chính là Nhiếp Thanh)-" Lôi tổng, vui vì anh bắt máy"- hắn ta nói như cô cùng quen biết- Vào thẳng vấn đề đi.- Lôi Kình nhàn nhạt mở miệng- " Được! Bây giờ Hạ Như Băng đang ở chỗ tôi. Nếu muốn nhìn thấy cô ta thì chuẩn bị cho tôi một triệu đô. Bằng không cô ta có xảy ra chuyện gì thì đừng trách tôi."- Nhiếp Thanh nói vô cùng tự tin. Trước đó hắn ta đã điều tra và biết được Như Băng rất đặc biệt với Lôi Kình. Bởi cô là phụ nữ đầu tiên được hắn mang về "Bảo Đế thành".Ha...như nghe được chuyện cười hắn cười thành tiếng- Nhiếp Thanh cậu cho rằng Lôi Kình tôi vì một bộ quần áo mà để bị uy h**p sao? Xin lỗi vì làm cậu thất vọng. Cảnh báo trước là mạng của cậu không biết còn kéo dài tới bao lâu.Không cho Nhiếp Thanh thời gian phản ứng thì Lôi Kình đã cúp máy. Muốn uy h**p hắn? Đừng hòng! Hắn là ma vương của ma vương nên chỉ có hắn ra lệnh chứ không kẻ nào được phép uy h**p, ra lệnh cho hắn. Với hắn, cô là một vật nhỏ mà hắn còn hứng thú mà thôi. Đây mới chính là hắn, độc ác, tàn nhẫn, máu lạnh vô tình,...- Điện hạ, đã tra được tung tích của bọn chúng.Tiếp tục xem tài liệu hắn không buồn ngẩng đầu nói- Bảo Hoả cho người tới xử chúng. Phải mang người về đây an toàn.- hắn ra lệnhNghe phân phó, Mộc Ảnh nhanh chóng ly khai. Căn phòng chỉ còn mình hắn. Buông tài liệu ra hắn lười biếng dựa vào ghế. Hắn sẽ không để ai nắm được điểm yếu của mình. Muốn làm tử huyệt của hắn? Cô không xứng!