Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…

Chương 18: Ngươi tình ta nguyện (7)

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Ngay sau đó tam thẩm của Phong Vân không bỏ qua mà truy hỏi đến cùng.Một cái dáng người to lớn thô kệch như nam nhân như thế ,lại còn có cái tên gọi Yên nhi,người người nghe và gọi đều cảm thấy ghê tởm,thật đúng là tò mò Phong Vân tại sao lại coi trọng nữ nhân giống như nam nhân này .-“Đúng vậy,như Vân Nhi nói……”-“Vân ca ca nói……”Lập tức, phía dưới một mảnh phụ họa.Không khí càng ngày càng trở nên huyên náo, hiển nhiên không cho công chúa Mộc Hoàng một chút mặt mũi.Một đám người bên cạnh Hách Liên vương công cũng không uống, chỉ ngồi một bên xem trò vui mà cười khách quan.Vân nhi của bọn họ tuy rằng ham chơi, nhưng là tuấn tú lịch sự, phong lưu tiêu sái, toàn Á Sắt công quốc khó lòng tìm ra được vài người để mà có thể so sánh với hắn.Mà nghe nói bản công chúa trưởng thành vô cùng tốt, hiện tại vừa thấy cự nhiên là cái dạng này, thật sự là ủy khuất cho Vân nhi của bọn họ.Hôm nay,nhuệ khí của nàng tỏa ra cũng rất tốt, một bộ dáng cao quý và lãnh ngạo.Phong Vân nhìn đường tỉ chị họ đang làm ồn lại mang bộ dáng vui cười, đáy mắt hiện lên ý tứ hiểu rõ.Chỉ là nhìn thoáng qua một chút ,mặt không có chút thay đổi gì, giống nhau là nàng cùng Mộc Hoàng không tí có quan hệ gì .Thích điểm gì ở hắn ? Vấn đề này làm gì có khả năng khảo đến nàng .Vì chính mình là người nhân từ nên không có động thủ giết hắn , thích ? cái này thực sự còn kém xa vạn dặm.Dùng sức nhìn Mộc Hoàng nửa ngày, Phong Vân rốt cục tìm được một lý do miễn cưỡng có thể bộc lộ ra ở trên người của Mộc Hoàng.Lập tức, Phong Vân buồn cười lôi kéo Mộc Hoàng nói:“Thân thể cường tráng, rất tốt.”Lời này vừa nói ra,ở đại đường trong nháy mắt lập tức yên tĩnh.Ngay sau đó,oanh một tiếng, kia nhàn nhạt vang lên tiếng cười, cơ hồ xốc tới tận đỉnh đi.-‘’Ha ha, lời này quả thật là tuyệt……”-“Ân, ân, Phong Vân của chúng ta đã lớn rồi a ……”-“Thật sự là như thế ……”Lại thêm một trận bát nháo ồn ã nơi sảnh đường , Phong Vân nhìn mặt của Mộc Hoàng từ đen chuyển sang trắng bạch,từ trắng chuyển sang xanh, từ xanh mà chuyển thành đỏ,phải nói rằng đó là một cái thay đổi thất thường.Mộc Hoàng bắt lấy tay nàng, cơ hồ muốn đem xương cốt của nàng mà bóp nát ra.-“Nhẫn nại, nhẫn nại, không thể loạn vào đại mưu.” Phong Vân trong bụng cơ hồ cười đến quặn thắt cả bụng, nhưng trên mặt lại tỏ vẻ mặt như ta cũng bó tay mà, thật sự tìm không thấy ưu điểm nào của ngươi,không thể không nói như thế , thanh âm đè thấp ở bên tai Mộc Hoàng nói nhỏ.Mộc Hoàng nghe vậy, trên mặt sắc mặt không cần phải nhìn cũng rõ .Trạng thái vô lực đem hai tay hạ xuống, Phong Vân cũng hiểu được cổ tay đã mất đi một lực lớn , tuy nhiên cũng hiểu rằng Mộc Hoàng đang căm giận ngút trời .

Ngay sau đó tam thẩm của Phong Vân không bỏ qua mà truy hỏi đến cùng.

Một cái dáng người to lớn thô kệch như nam nhân như thế ,lại còn có
cái tên gọi Yên nhi,người người nghe và gọi đều cảm thấy ghê tởm,thật
đúng là tò mò Phong Vân tại sao lại coi trọng nữ nhân giống như nam nhân này .

-“Đúng vậy,như Vân Nhi nói……”

-“Vân ca ca nói……”

Lập tức, phía dưới một mảnh phụ họa.

Không khí càng ngày càng trở nên huyên náo, hiển nhiên không cho công chúa Mộc Hoàng một chút mặt mũi.Một đám người bên cạnh Hách Liên vương công cũng không uống, chỉ ngồi một bên xem trò vui mà cười khách quan.

Vân nhi của bọn họ tuy rằng ham chơi, nhưng là tuấn tú lịch sự, phong lưu tiêu sái, toàn Á Sắt công quốc khó lòng tìm ra được vài người để mà có thể so sánh với hắn.Mà nghe nói bản công chúa trưởng thành vô cùng
tốt, hiện tại vừa thấy cự nhiên là cái dạng này, thật sự là ủy khuất cho Vân nhi của bọn họ.

Hôm nay,nhuệ khí của nàng tỏa ra cũng rất tốt, một bộ dáng cao quý và lãnh ngạo.Phong Vân nhìn đường tỉ chị họ đang làm ồn lại mang bộ dáng
vui cười, đáy mắt hiện lên ý tứ hiểu rõ.

Chỉ là nhìn thoáng qua một chút ,mặt không có chút thay đổi gì, giống nhau là nàng cùng Mộc Hoàng không tí có quan hệ gì .Thích điểm gì ở hắn ? Vấn đề này làm gì có khả năng khảo đến nàng .Vì chính mình là người
nhân từ nên không có động thủ giết hắn , thích ? cái này thực sự còn kém xa vạn dặm.

Dùng sức nhìn Mộc Hoàng nửa ngày, Phong Vân rốt cục tìm được một lý
do miễn cưỡng có thể bộc lộ ra ở trên người của Mộc Hoàng.Lập tức, Phong Vân buồn cười lôi kéo Mộc Hoàng nói:“Thân thể cường tráng, rất tốt.”

Lời này vừa nói ra,ở đại đường trong nháy mắt lập tức yên tĩnh.Ngay
sau đó,oanh một tiếng, kia nhàn nhạt vang lên tiếng cười, cơ hồ xốc tới
tận đỉnh đi.

-‘’Ha ha, lời này quả thật là tuyệt……”

-“Ân, ân, Phong Vân của chúng ta đã lớn rồi a ……”

-“Thật sự là như thế ……”

Lại thêm một trận bát nháo ồn ã nơi sảnh đường , Phong Vân nhìn mặt
của Mộc Hoàng từ đen chuyển sang trắng bạch,từ trắng chuyển sang xanh,
từ xanh mà chuyển thành đỏ,phải nói rằng đó là một cái thay đổi thất
thường.

Mộc Hoàng bắt lấy tay nàng, cơ hồ muốn đem xương cốt của nàng mà bóp nát ra.

-“Nhẫn nại, nhẫn nại, không thể loạn vào đại mưu.” Phong Vân trong bụng cơ hồ cười đến quặn thắt cả bụng, nhưng trên mặt lại tỏ vẻ
mặt như ta cũng bó tay mà, thật sự tìm không thấy ưu điểm nào của
ngươi,không thể không nói như thế , thanh âm đè thấp ở bên tai Mộc
Hoàng nói nhỏ.

Mộc Hoàng nghe vậy, trên mặt sắc mặt không cần phải nhìn cũng rõ .Trạng thái vô lực đem hai tay hạ xuống, Phong Vân cũng hiểu được cổ
tay đã mất đi một lực lớn , tuy nhiên cũng hiểu rằng Mộc Hoàng đang căm
giận ngút trời .

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Ngay sau đó tam thẩm của Phong Vân không bỏ qua mà truy hỏi đến cùng.Một cái dáng người to lớn thô kệch như nam nhân như thế ,lại còn có cái tên gọi Yên nhi,người người nghe và gọi đều cảm thấy ghê tởm,thật đúng là tò mò Phong Vân tại sao lại coi trọng nữ nhân giống như nam nhân này .-“Đúng vậy,như Vân Nhi nói……”-“Vân ca ca nói……”Lập tức, phía dưới một mảnh phụ họa.Không khí càng ngày càng trở nên huyên náo, hiển nhiên không cho công chúa Mộc Hoàng một chút mặt mũi.Một đám người bên cạnh Hách Liên vương công cũng không uống, chỉ ngồi một bên xem trò vui mà cười khách quan.Vân nhi của bọn họ tuy rằng ham chơi, nhưng là tuấn tú lịch sự, phong lưu tiêu sái, toàn Á Sắt công quốc khó lòng tìm ra được vài người để mà có thể so sánh với hắn.Mà nghe nói bản công chúa trưởng thành vô cùng tốt, hiện tại vừa thấy cự nhiên là cái dạng này, thật sự là ủy khuất cho Vân nhi của bọn họ.Hôm nay,nhuệ khí của nàng tỏa ra cũng rất tốt, một bộ dáng cao quý và lãnh ngạo.Phong Vân nhìn đường tỉ chị họ đang làm ồn lại mang bộ dáng vui cười, đáy mắt hiện lên ý tứ hiểu rõ.Chỉ là nhìn thoáng qua một chút ,mặt không có chút thay đổi gì, giống nhau là nàng cùng Mộc Hoàng không tí có quan hệ gì .Thích điểm gì ở hắn ? Vấn đề này làm gì có khả năng khảo đến nàng .Vì chính mình là người nhân từ nên không có động thủ giết hắn , thích ? cái này thực sự còn kém xa vạn dặm.Dùng sức nhìn Mộc Hoàng nửa ngày, Phong Vân rốt cục tìm được một lý do miễn cưỡng có thể bộc lộ ra ở trên người của Mộc Hoàng.Lập tức, Phong Vân buồn cười lôi kéo Mộc Hoàng nói:“Thân thể cường tráng, rất tốt.”Lời này vừa nói ra,ở đại đường trong nháy mắt lập tức yên tĩnh.Ngay sau đó,oanh một tiếng, kia nhàn nhạt vang lên tiếng cười, cơ hồ xốc tới tận đỉnh đi.-‘’Ha ha, lời này quả thật là tuyệt……”-“Ân, ân, Phong Vân của chúng ta đã lớn rồi a ……”-“Thật sự là như thế ……”Lại thêm một trận bát nháo ồn ã nơi sảnh đường , Phong Vân nhìn mặt của Mộc Hoàng từ đen chuyển sang trắng bạch,từ trắng chuyển sang xanh, từ xanh mà chuyển thành đỏ,phải nói rằng đó là một cái thay đổi thất thường.Mộc Hoàng bắt lấy tay nàng, cơ hồ muốn đem xương cốt của nàng mà bóp nát ra.-“Nhẫn nại, nhẫn nại, không thể loạn vào đại mưu.” Phong Vân trong bụng cơ hồ cười đến quặn thắt cả bụng, nhưng trên mặt lại tỏ vẻ mặt như ta cũng bó tay mà, thật sự tìm không thấy ưu điểm nào của ngươi,không thể không nói như thế , thanh âm đè thấp ở bên tai Mộc Hoàng nói nhỏ.Mộc Hoàng nghe vậy, trên mặt sắc mặt không cần phải nhìn cũng rõ .Trạng thái vô lực đem hai tay hạ xuống, Phong Vân cũng hiểu được cổ tay đã mất đi một lực lớn , tuy nhiên cũng hiểu rằng Mộc Hoàng đang căm giận ngút trời .

Chương 18: Ngươi tình ta nguyện (7)