Edit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng…
Chương 19: Ngươi tình ta nguyện ( 8)
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Người ta cũng không muốn bị hạ nhục quá mức . Phong Vân thật không rõ, mấy người này thật là lạ nha, họ quên hiện tại Mộc Hoàng là tức phụ của nàng, cười tức phụ của nàng không phải là chê cười nàng sao.Lập tức, Phong Vân quét ánh mắt qua tất cả mọi người một lượt , cười nói:“Tốt lắm, các vị trưởng bối cũng không nên cười nữa,làm tức phụ của ta thẹn thùng rồi .Ta chẳng lẽ nói không đúng? Gia gia, các ngươi không nghĩ đến tôn tử a?”Lại nói đến, liền đem Hách Liên vương công kéo vào.Lời này rơi xuống, trong đại sảnh mọi người đều thông minh mà lập tức đều thu lại nụ cười .-“Đúng ,đúng, lời này nói rất đúng, ha ha,cũng đã đến giữa trưa , khai yến, khai yến.” Hách Liên vương công không thích nam nhân này nhưng bây giờ hắn lại là cháu dâu, bất quá lời này của Phong Vân rất đúng, không có gì trọng yếu bằng tôn tử.Phong Vân đã nói thích,như vậy hắn liền thích.“Khai yến……” Lập tức một lời nói của gia gia ôn tồn vang lên lên bốn phía.Phong Vân thấy vậy túm lấy Mộc Hoàng,đem vẻ mặt thỉ thối của Mộc Hoàng ấn đến ngồi ở bàn,mình thì ngồi ở bên cạnh hắn.Tuy rằng tước vị càng cao lễ nghi thành thân càng nặng, nhưng là nam nữ tôn ti, thế giới này cũng là thực ngang hàng , không có thuyết nam nữ tôn ti.Đương nhiên, đây là thành thân đã tiến hành xong,nhưng nữ tử sau khi thành thân quản giáo vẫn là tương đương nghiêm khắc .Trên bàn tiệc hiểu lầm trong gia đình vừa được thông suốt cho nên mọi người đều tỏ ra rất là hòa thuận.Vì là trưởng bối vì vậy phải làm theo tôn ti , mở ra hơn mười bàn tiệc chỉ có những người thân thích, rất náo nhiệt.Phong Vân là tiểu thế tử, vốn nên gọi là tôn tử bối, bất quá hôm nay là ngày vui của nàng, liền cùng Hách Liên vương công ngồi chờ ở bàn nhất tịch.Trong Tịch phòng, Phong Vân tùy ý ngồi, mà Hách Liên vương công cùng phu nhân lại vui vẻ ra mặt, rất cao hứng.Mà Mộc Hoàng vẻ mặt lại lãnh khốc, không thèm quan tâm đến lý lẽ của mọi người,chỉ cố gắng mà ăn uống.Dáng vẻ kia, làm cho người chung quanh đều nhìn, đều có cảm giác giống nhau như là hắn nên là như thế này cao cao tại thượng, tự cao tự đại , làm cho thúc thúc của Phong Vân phải nhíu mày.Phong Vân làm như không phát hiện, âm thầm đem hết thảy đều thu lại ở trong mắt.Âm thầm cười cười, Mộc Hoàng này không cho hắn gây chuyện thì tốt rồi,muốn hắn có bộ dạng khiêm tốn ư ,nàng chẳng dám khẩn cầu .
Người ta cũng không muốn bị hạ nhục quá mức . Phong Vân thật không
rõ, mấy người này thật là lạ nha, họ quên hiện tại Mộc Hoàng là tức phụ của nàng, cười tức phụ của nàng không phải là chê cười nàng sao.
Lập tức, Phong Vân quét ánh mắt qua tất cả mọi người một lượt , cười nói:“Tốt lắm, các vị trưởng bối cũng không nên cười nữa,làm tức phụ của ta thẹn
thùng rồi .Ta chẳng lẽ nói không đúng? Gia gia, các ngươi không nghĩ đến tôn tử a?”
Lại nói đến, liền đem Hách Liên vương công kéo vào.Lời này rơi xuống, trong đại sảnh mọi người đều thông minh mà lập tức đều thu lại nụ cười .
-“Đúng ,đúng, lời này nói rất đúng, ha ha,cũng đã đến giữa trưa , khai yến, khai yến.” Hách Liên vương công không thích nam nhân này nhưng bây giờ hắn lại là
cháu dâu, bất quá lời này của Phong Vân rất đúng, không có gì trọng yếu
bằng tôn tử.Phong Vân đã nói thích,như vậy hắn liền thích.
“Khai yến……” Lập tức một lời nói của gia gia ôn tồn vang lên lên bốn phía.
Phong Vân thấy vậy túm lấy Mộc Hoàng,đem vẻ mặt thỉ thối của Mộc
Hoàng ấn đến ngồi ở bàn,mình thì ngồi ở bên cạnh hắn.Tuy rằng tước vị
càng cao lễ nghi thành thân càng nặng, nhưng là nam nữ tôn ti, thế giới
này cũng là thực ngang hàng , không có thuyết nam nữ tôn ti.Đương nhiên, đây là thành thân đã tiến hành xong,nhưng nữ tử sau khi thành thân quản giáo vẫn là tương đương nghiêm khắc .
Trên bàn tiệc hiểu lầm trong gia đình vừa được thông suốt cho nên mọi người đều tỏ ra rất là hòa thuận.Vì là trưởng bối vì vậy phải làm theo
tôn ti , mở ra hơn mười bàn tiệc chỉ có những người thân thích, rất náo
nhiệt.Phong Vân là tiểu thế tử, vốn nên gọi là tôn tử bối, bất quá hôm
nay là ngày vui của nàng, liền cùng Hách Liên vương công ngồi chờ ở bàn
nhất tịch.
Trong Tịch phòng, Phong Vân tùy ý ngồi, mà Hách Liên vương công cùng
phu nhân lại vui vẻ ra mặt, rất cao hứng.Mà Mộc Hoàng vẻ mặt lại lãnh
khốc, không thèm quan tâm đến lý lẽ của mọi người,chỉ cố gắng mà ăn
uống.Dáng vẻ kia, làm cho người chung quanh đều nhìn, đều có cảm giác
giống nhau như là hắn nên là như thế này cao cao tại thượng, tự cao tự
đại , làm cho thúc thúc của Phong Vân phải nhíu mày.
Phong Vân làm như không phát hiện, âm thầm đem hết thảy đều thu lại ở trong mắt.Âm thầm cười cười, Mộc Hoàng này không cho hắn gây chuyện thì tốt rồi,muốn hắn có bộ dạng khiêm tốn ư ,nàng chẳng dám khẩn cầu .
Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu NgạoTác giả: Nhất Thế Phong LưuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngEdit : Nhung Vjt Beta : kunb0s2toma —————————— Tháng 3, mùa xuân , mây trắng bay cao . Ảo ảnh đại lục , vùng ngoại ô kinh đô của công quốc Á Sắt , núi cao trải dài, mây trắng lượn lờ , tựa như một con cự long ôm lấy thiên địa, đang lẳng lặng ngủ đông. Mà tại giữa cảnh đẹp như thế này , có một mặt hồ nước xanh biếc được mây trắng núi xanh ôm ấp lấy, dưới ánh sáng sán lạng của mặt trời ngày hạ , nhộn nhạo dư âm mà gợn sóng. Xung quanh hồ có biết bao loại hoa rực rỡ sắc màu, nào muôn hồng nghìn tía cùng thanh bích u lam .. trông vô cùng đẹp đẽ . Gió xuân hơi e ấp , đùa giỡn thổi nhẹ , trên bờ là những hàng tơ liễu tung bay , bừa bãi giãn ra, yên tĩnh nhưng ẩn chứa biết bao phong tình . Tơ bông trục liễu , mặt hồ như gương . Ngay tại hôm nay , mặt nước vốn trong như gương lại đột nhiên vẽ lên một gợn sóng, một cánh tay hồng hào như cánh sen phá vỡ mặt hồ tĩnh lặng , duỗi thân dựng lên . Ngay sau đó , một người phá mặt hồ mà bay lên.Khoảnh khắc đó, mặt nước tóe ra khắp tứ phương, tầng tầng… Người ta cũng không muốn bị hạ nhục quá mức . Phong Vân thật không rõ, mấy người này thật là lạ nha, họ quên hiện tại Mộc Hoàng là tức phụ của nàng, cười tức phụ của nàng không phải là chê cười nàng sao.Lập tức, Phong Vân quét ánh mắt qua tất cả mọi người một lượt , cười nói:“Tốt lắm, các vị trưởng bối cũng không nên cười nữa,làm tức phụ của ta thẹn thùng rồi .Ta chẳng lẽ nói không đúng? Gia gia, các ngươi không nghĩ đến tôn tử a?”Lại nói đến, liền đem Hách Liên vương công kéo vào.Lời này rơi xuống, trong đại sảnh mọi người đều thông minh mà lập tức đều thu lại nụ cười .-“Đúng ,đúng, lời này nói rất đúng, ha ha,cũng đã đến giữa trưa , khai yến, khai yến.” Hách Liên vương công không thích nam nhân này nhưng bây giờ hắn lại là cháu dâu, bất quá lời này của Phong Vân rất đúng, không có gì trọng yếu bằng tôn tử.Phong Vân đã nói thích,như vậy hắn liền thích.“Khai yến……” Lập tức một lời nói của gia gia ôn tồn vang lên lên bốn phía.Phong Vân thấy vậy túm lấy Mộc Hoàng,đem vẻ mặt thỉ thối của Mộc Hoàng ấn đến ngồi ở bàn,mình thì ngồi ở bên cạnh hắn.Tuy rằng tước vị càng cao lễ nghi thành thân càng nặng, nhưng là nam nữ tôn ti, thế giới này cũng là thực ngang hàng , không có thuyết nam nữ tôn ti.Đương nhiên, đây là thành thân đã tiến hành xong,nhưng nữ tử sau khi thành thân quản giáo vẫn là tương đương nghiêm khắc .Trên bàn tiệc hiểu lầm trong gia đình vừa được thông suốt cho nên mọi người đều tỏ ra rất là hòa thuận.Vì là trưởng bối vì vậy phải làm theo tôn ti , mở ra hơn mười bàn tiệc chỉ có những người thân thích, rất náo nhiệt.Phong Vân là tiểu thế tử, vốn nên gọi là tôn tử bối, bất quá hôm nay là ngày vui của nàng, liền cùng Hách Liên vương công ngồi chờ ở bàn nhất tịch.Trong Tịch phòng, Phong Vân tùy ý ngồi, mà Hách Liên vương công cùng phu nhân lại vui vẻ ra mặt, rất cao hứng.Mà Mộc Hoàng vẻ mặt lại lãnh khốc, không thèm quan tâm đến lý lẽ của mọi người,chỉ cố gắng mà ăn uống.Dáng vẻ kia, làm cho người chung quanh đều nhìn, đều có cảm giác giống nhau như là hắn nên là như thế này cao cao tại thượng, tự cao tự đại , làm cho thúc thúc của Phong Vân phải nhíu mày.Phong Vân làm như không phát hiện, âm thầm đem hết thảy đều thu lại ở trong mắt.Âm thầm cười cười, Mộc Hoàng này không cho hắn gây chuyện thì tốt rồi,muốn hắn có bộ dạng khiêm tốn ư ,nàng chẳng dám khẩn cầu .